1 Băng Tiễu Thành, Mộ Dung thế gia chính là thế lực lực mạnh mẽ hiển hách nhất trong chốn võ lâm.
Luận về hiển quý, nhìn khắp thiên hạ, trừ bỏ hoàng gia, không còn có người nào có thể so sánh được với Băng Tiễu Thành Mộ Dung.
2 Mộ Dung Đức Âm, Mộ Dung thế gia, nhị công tử của Băng Tiễu Thành, ốm yếu thần bí mỹ nhân, kỳ thực là một thanh niên bị huynh trưởng ủ ấp. Hắn có một mỹ mạo vô song và võ công tuyệt đỉnh nhưng lại chỉ an phận lẳng lặng ở trong phủ viện tinh xảo của Mộ Dung gia, thong thả tận hưởng ngày trôi qua mà không cần ai biết đến.
3 Ở Băng Tiễu Thành, Mộ Dung Long Sách là tôn chủ tuyệt đối, đại diện cho quyền lực. Trong hào trạch giống như cung điện này, bất luận kẻ nào cũng không dám trái lại thành chủ, chỉ một ánh mắt của hắn cũng đủ quyết định quyền sinh tử của họ.
4 Sáng sớm tinh mơ, Đức Âm nhắm mắt ngồi trên đống chăn nệm dưới mặt đất, tóc đen như thác nước từ bả vai đổ xuống thảm, dung nhan tinh mỹ đoan trang thần thánh, hệt như Bồ Tát nơi Cửu thiên đang suy nghĩ.
5 Mật đạo chạy dài âm u ẩm ướt dường như không có lối thoát, khó có thể tin công trình lớn như vậy lại ở dưới một sòng bạc. Theo Mộ Dung Long Sách giải thích, nơi này từng là thông đạo tị nạn của hậu duệ một nhà danh môn thế gia cổ đại, sau đã bị Lão Yên Quỷ cải tạo thành mật đạo né tránh cừu gia.
6 Xe ngựa vẫn là do Đức Âm điều khiển. Dựa theo phương hướng Mộ Dung Long Sách chỉ, Đức Âm đi tới Bàn Long Đạo cách đó hơn mười dặm. Nơi này là một đoạn sơn đạo, bốn phía đều là dã lâm tối đen.
7 Xe ngựa vượt qua sơn đạo đi tới một thôn trấn ở dưới chân núi, nơi có khách đ**m được hoàng đế sắp xếp sẵn trước đó. Lúc vào khách đ**m đã là buổi trưa, Mộ Dung Long Sách cảm thấy bụng đói rầm rì kêu.
8 Ân Cốt lấy ra mấy cây ngân châm cắm vào huyệt đạo của Đức Âm theo phương pháp ngân trâm quán huyệt để sử dụng Ma giáo bí thuật, Khôi Lỗi thuật. Người trúng loại châm thuật này cùng với sự ảnh hưởng của ma nhãn ma âm phải chịu khống chế của giáo chủ.
9 Bảy ngày sau, Mộ Dung Long Sách quả nhiên đến Phong Diệp sơn trang theo đúng hẹn. Hắn một mình một người tiến đến, mang theo ngọc hạp Ân Cốt yêu cầu.
Ân Cốt ngày hôm đó đến tìm Đức Âm từ sớm, chỉ nói đem hắn đi gặp người nhà.
10 Mộ Dung Đức Âm ngồi một chỗ nhìn Mộ Dung Long Sách dùng các loại biện pháp khảo vấn Ân Cốt. Cuối cùng, Ân Cốt vốn đã trọng thương lại bị giày vò đến sắp hấp hối cũng không mở miệng một tiếng, từ đầu đến cuối chỉ nhìn Đức Âm với nh mắt oán độc.
11 Tả hộ pháp cắn răng chịu đựng đau đớn mang Mộ Dung Đức Âm chạy như điên, đem cái tên đáng sợ này đến ngôi miếu đổ nát đã giao hẹn trước với Ân Cốt.
Miếu đổ nát kia chính là địa điểm bí mật của Ma giáo, thường dùng để ẩn thân vào những lúc khẩn cấp.
12 Bên trong miếu đổ nát, Mộ Dung Đức Âm ngồi chờ đợi thời cơ để cứu Mộ Dung Long Sách. Mắt thấy thời gian cứ trôi qua từ từ mà hoàng đế và Ân Cốt cứ nói càng ngày càng nhiều, kể từ những chuyện cũ xưa xửa xừa xưa, mãi không chịu dừng.
13 Mưa to liên tục đến ngày hôm sau thì ngừng.
Mộ Dung Đức Âm ở trong sân sâu phân trang của Mộ Dung gia, có hơi nhớ lại cuộc sống khép kín của hắn. Sau khi trở về từ phòng của Mộ Dung Long Sách, hắn tắm rửa một cái, thay một bộ quần áo sạch sẽ, chui vào chăn tơ tằm, kéo xuống màn giường rồi ngủ.
14 Cuộc sống mấy ngày tiếp theo của Mộ Dung Đức Âm nhàm chán mà trôi qua. Hắn ôm con mèo hoa đã được tắm rửa sạch sẽ, vốn được nuôi để bắt chuột trong sơn trang.
15 Đức Âm đem ra một chiếc ghế ngồi ở cửa, đợi Ân Cốt cùng hoàng đế gọi.
Đây là ngày đầu tiên phục vụ của Đức Âm, và thì hắn dựa lên ghế nằm phơi nắng.
16 “Cút cho ta!” Ân Cốt ném giày vào lưng Mộ Dung Đức Âm, đuổi đi tên hỗn đản sát phong cảnh này.
Mộ Dung Đức Âm đem chậu nước rửa chân đặt ở cửa sau đó đi về phòng mình ngủ.
17 Rốt cục cũng lên đường.
Ân Cốt cùng hoàng thượng chọn một chiếc xe tốt nhất, bên trong được thủ hạ bố trí đệm chăn bằng gấm vóc hạng nhất, vừa ấm vừa thơm, trong xe còn có một số đồ nội thấp trang trí.
18 Hai giờ liền trôi qua, người nói chủ yếu là hoàng đế. Hắn vì che dấu xấu hổ vừa rồi nên hết nói vấn đề trị quốc, lại đến cung đình tranh đấu, triết lý làm quan, đối nhân xử thế, giải quyết quốc vụ, cải cách hiến pháp, dân sinh thổ địa đủ các loại.
19 “Ầy…”
Mộ Dung Đức Âm ôm bụng, sắc mặt tái nhợt đi ra từ bụi cỏ. Vẻ mặt mỹ nhân xanh xao, lại làm càng làm cho người ta cảm thấy xót thương, ngay cả Tây Tử phủng tâm cũng không rung động lòng người bằng.
20 Một đêm này, Mộ Dung Long Sách không ngủ ngon lắm. Hắn bừng tỉnh khỏi giấc mơ vô cùng khó chịu kia, nhìn Đức Âm đang o o ngủ bên cạnh mới thấy yên lòng.