1 Edit: Mạc Nhi
Beta: Yến Phi Ly
.
Ngày 15 tháng 7 năm 2013, 06:00 sáng.
Đường Á lặng lẽ mang theo hành lý rời khỏi ký túc xá, không làm ồn đánh thức bất cứ ai, bắt đầu hành trình lên đường đi nghỉ hè.
2 Edit : Mạc Nhi
Beta : Yến Phi Ly
.
Đời trước, đối với người bình thường mà nói, mạt thế đột nhiên bùng nổ, không hề có một chút chuẩn bị. Cuối tháng 11 có rất nhiều người đột nhiên ngất xỉu, đến khi tỉnh lại thì biến thành quái vật —- tang thi.
3 Edit : Mạc Nhi
Beta : Yến Phi Ly
.
Một đêm ngon giấc, Đường Á thức dậy rất sớm, hiện tại thời gian là quý giá nhất, cho nên tất nhiên cậu sẽ không lãng phí.
4 Edit : Mạc Nhi
Beta : Yến Phi Ly
.
Khi cậu lau tóc xong ra khỏi phòng tắm, loáng thoáng có tiếng nói chuyện truyền đến bên tai. Đường Á phát hiện thính lực của mình dường như nhạy bén hơn, cách hai cánh cửa, cậu vẫn nghe thấy.
5 Edit : Mạc Nhi
Beta : Yến Phi Ly
.
Trong ánh mắt kia bao hàm rất nhiều điều, với trình độ văn hóa không cao, bà ta không thể tìm ra từ diễn tả thích hợp, nhưng bà cảm thấy rất sợ hãi — không chỉ vì sợ hãi sắp mất đi cái gì mà là sợ hãi điều sắp đến.
6 Là Đường Na.
Rốt cục không chịu được?
Đường Á mở cửa, mấy ngày nay cửa cầu thang lên lầu hai cậu chưa từng khóa, bởi vậy Đường Na đang gõ cửa phòng ngủ của cậu.
7 Đường Á liên hệ trực tiếp với nhân viên quản lý thị trường, tỏ vẻ mình chuẩn bị mở một siêu thị nên cần mua rất nhiều rau quả trái cây.
“Cậu muốn mua bao nhiêu?” Ngay từ đầu nhân viên quản lí không tin, dù sao Đường Á vốn là sinh viên đại học, sau khi tắm qua nước trong không gian làn da càng thêm trắng nõn nà, nói là học sinh trung học cũng sẽ có người tin; nhìn thế nào cũng không giống người làm ăn buôn bán.
8 Cứ như vậy lại trôi qua bốn ngày, Đường Á xem di động, đã 6 giờ, liền lắc mình ra khỏi không gian. [Tác giả: trong không gian để tiện mô tả vẫn dùng từ ‘ngày’ để chỉ thời gian, có điều thời gian so với bên ngoài tỉ lệ là 10:1, trong lòng mọi người tự hiểu nha]
Mục tiêu hôm nay của cậu là trứng, thịt và xăng.
9 Lại qua bốn ngày, Đường Á ra khỏi không gian. Hôm nay đã là ngày 23.
Kho hàng có hệ thống cung cấp nước uống, Đường Á đã đổ đầy mấy chục thùng nhựa rồi chuyển vào không gian.
10 Đường Á không ở H thị tiêu phí quá nhiều thời gian, ra khỏi nhà ga cậu liền trực tiếp lái xe đi tới khu thương mại bán quần áo nổi danh tại H thị, mua mấy chục bộ hành trang.
11 Đường Á vội vàng đi trên đường, trong tay cầm hộp thức ăn cũng rất vững vàng. Cậu đang đi giao hàng bên ngoài, gần đây cửa hàng buôn bán không tồi mà lại chỉ có một người giao hàng, có khi bận rộn vô cùng, Đường Á liền vội đến bù đầu bù óc.
12 Dứt lời Đường Á liền biết cậu suýt chút nữa đã để lộ chuyện, đối mặt với sự truy vấn ngay sau đó của Vương Phương, đành phải nói là cậu đoán. Cũng không thể nói đời trước cậu đã trải qua sự kiện thiên thạch rơi xuống đi? Thực ra cũng có một nửa là suy đoán, tuy cậu cảm thấy suy đoán của mình cách sự thật không xa —- bởi vì nguyên nhân nào đó, thiên thạch rơi xuống ở một hình thức khác, hơn nữa còn phát sinh trước 12 ngày.
13 Không biết có liên quan đến việc cậu sống lại hay không, nhưng đời này có vài việc thật sự đã thay đổi. Đường Á không dám căn cứ kinh nghiệm đời trước để đoán người nhiễm virus mất bao lâu để thức tỉnh hay biến thành quái vật, điều duy nhất có thể xác định là —- mạt thế đã bắt đầu.
14 Khi đám người tản ra bốn phía, mấy người Đường Á cũng chuẩn bị lui lại.
“A Cường còn chưa trở về!” Lưu Tuyết sợ hãi, nhưng nghĩ đến anh Cường trước đây vẫn chăm sóc cô còn chưa trở lại, liền không muốn đi trước.
15 Đường Á giật mình tỉnh lại, tốt lắm, hiện tại cậu bị trói cứng. Miệng vết thương trên trán đã ngừng chảy máu, mắt trái như bị máu đọng cản trở, mở ra có chút khó khăn.
16 Hoàn cảnh bên người nhanh chóng thay đổi, Đường Á cảm thấy hơi nóng lập tức ngửa ra sau, kết quả “Ùm” ngã vào trong sông —- cậu đã quên mỗi lần vào không gian đều là xuất hiện tại bờ sông.
17 Mạt thế vừa mới bắt đầu, siêu thị còn chưa bị ngắt điện. Có hai thang máy thông lên lầu hai, một đi lên, một đi xuống. Đường Á đứng ở bên thang máy đi lên, gặp A Cường đã thành tang thi cách không xa phía sau, liền quyết định giải quyết gã trước.
18 Đường Á không đi xa, cậu biết hỗn loạn chỉ là tạm thời, rất nhanh sẽ bị quân đội quốc gia trấn áp. “Bệnh nhân” sẽ được tập trung đến phòng cách li, trật tự sẽ tạm thời được ổn định, hỗn loạn chân chính phải tới lần thứ hai người hôn mê tỉnh lại trở thành tang thi thì mới bắt đầu.
19 Đường Á quyết định thời gian là buổi tối ngày 22. Tang thi vào buổi tối sẽ nhiều hơn so với ban ngày một chút, bởi vì lúc đầu tang thi còn hơi sợ ánh sáng, hoặc chính xác hơn là không quen.
20 Không có người đáp lại.
“Ai đó?!” Đường Á hỏi lại lần nữa, sẽ không phải mình nghe nhầm đó chứ?
“Hừ! Loài người ngu xuẩn, nhìn lên trên!” Cẩn thận lắng nghe, thanh âm thật sự truyền từ trên xuống, Đường Á vừa ngẩng đầu, thấy được làn sương đỏ phía trên dần nhạt màu, chậm rãi tụ lại…… Không đúng, là bị thứ gì đó ở trung tâm hấp thu! Mây đỏ rất nhanh tan hết, lộ ra kẻ nói chuyện —- một hạt châu? Đường Á nhìn kỹ, không phải là viên ngọc châu bay vào mắt mình lúc trước sao!?
“……” Từ khi có không gian, Đường Á lại có một thế giới quan mới —- hạt châu này… thành tinh? Hiện thực thành khoa học viễn tưởng giờ lại biến thành tiên hiệp?
******* Ta là phân cách tuyến hai người bắt đầu thương lượng *******
Đường Á pha cho chó nhỏ một bình sữa (bình nhựa, sữa bột đều tìm trong kho hàng của siêu thị), định cho nó uống, kết quả tiểu gia hỏa bốn chân còn yếu ớt dám chống thân mình đi tới đầu giường bên kia, cách Đường Á rất xa.