41 Đối với tang thi sức mạnh tiến hóa lên cấp 2 mà nói, đánh vỡ vách tường cùng nóc nhà, lôi những người trốn ở trong phòng ra là hoàn toàn không thành vấn đề, những người đó cũng biết là như thế, cho nên họ thầm nghĩ chết chắc rồi! Trước không nói Đường Á muốn muốn cứu người hay không, cho dù muốn cứu cũng ngoài tầm tay, hơn nữa…… Đường Ngao nhẹ nhàng nắm lấy bờ vai cậu, lắc lắc đầu làm ra khẩu hình miệng —- Người.
42 Sau lần đầu tiên bọn Đường Á ra ngoài thu thập vật tư, không lâu sau, căn cứ N thị liền ban bố thông báo mới, nội dung chủ yếu về hạt châu gì đó trong não tang thi, các nhà khoa học phát hiện, bên trong nó chứa đựng nguồn năng lượng phóng xạ mới chưa từng được nghiên cứu, gọi là “Nguyên châu”, phát hiện này có lẽ có thể giải quyết vấn đề năng lượng cấp bách sau mạt thế.
43 Quân đội xuất động được không ít Hunter, số lượng tang thi ở vùng lân cận N thị đã được khống chế, tuy vẫn còn không ít, nhưng đã đủ để con người cảm thấy một chút hy vọng, căn cứ chậm rãi ổn định trở lại.
44 “Coong!” Âm thanh chém vào cơ thể tang thi sức mạnh thế nhưng lại giống như chém vào kim loại, còn bắn ra tia lửa chói lóa, Đường Ngao chém tang thi sức mạnh xong thì tách ra, rất nhanh lại lao vào đánh nhau.
45 Đường Ngao phát hiện một tiểu đội sống sót, có khoảng bảy mươi người, phần lớn là thanh niên trai tráng, chỉ có vài người là phụ nữ và thiếu niên, trong đó còn có hai khuôn mặt quen thuộc, chính là Từ Vĩ và Chu Lăng mà Đường Á không nghĩ còn có thể gặp lại.
46 Diêu Quảng giải quyết như thế nào Đường Á không biết, nhưng chuyện này cứ như vậy cho qua, đoàn xe tiếp tục lên đường. Xe của Đường Á theo ở phía sau, đây là buổi tối cuối cùng ở ngoài B thị, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm vì dù sao chỉ còn cách B thị mấy chục km nữa thôi, nếu không phải đi ban đêm rất nguy hiểm thì có lẽ họ đã không phải ngừng lại thế này.
47 Xung quanh B thị có lẽ đã được thanh lí qua, quốc lộ tới B thị vô cùng thông thoáng, ban đầu còn có thể nhìn thấy những bầy tang thi nhỏ lượn lờ, sau này thì hoàn toàn không còn.
48 Thành viên đoàn đội tự chia nhau giới thiệu, Đường Á cùng Đường Ngao xem như hoàn toàn gia nhập. Mặc dù có người đối với vũ khí của Đường Á trông thấy mà thèm, nhưng người trong một nhóm, bọn họ cũng biết thức thời: không nói họ chỉ mới quen biết, tại mạt thế này, vũ khí đối với hunter như sinh mạng, bọn họ nếu không phải là người cực kỳ thân thiết mà đưa ra yêu cầu thì sẽ khiến đối phương nổi giận.
49 Bệnh dịch không xuất hiện nhưng vẫn có rất nhiều người mắc bệnh kì lạ mà chết đi. Mạt thế khiến rất nhiều nơi trở nên hoang vắng, muỗi không bị kiểm soát tùy ý sinh trưởng, bên trong căn cứ thì đỡ hơn, bên ngoài thì bẩn thỉu hỗn loạn.
50 Đường Á không đáp lại lời của Quý Chính Vân, đối phương tuy rằng chưa nói cụ thể phần thưởng là cái gì, nhưng Đường Á cũng có thể mơ hồ đoán được thứ kia nhất định không đơn giản, nhưng nếu thật sự đó là thứ mà mọi người đều cầnthế thìphần thưởng này quá hậu đãi, như vậy nhiệm vụ này tuyệt đối không hề dễ dàng,theo sự gia tăng lực lượng quân đội cũng cần phải tăng thêm số lượng người bên ngoài — nếu không phải chính mình nói trước, Quý Chính Vân có lẽ cũng không đưa ra nhiệm vụ cơ mật này.
51 “Là cậu ta bẻ gãy tay tôi!” Vẻ mặt Lý Lâm đau đớn vặn vẹo, chỉ vào Đường Ngao hô lớn, thấy Đường Ngao vừa hơi động thì lập tức thu tay, hiển nhiên là lo lắng tay này cũng bị bẻ gãy nốt.
52 Một sợi dây thừng to như ngón tay người, ba sợi bện lại với nhau có vẻ vô cùng chắc chắn nhưng không nhẹ chút nào, sau khi dính nước càng thêm nặng, mấy người cùng giữ chặt vẫn có cảm giác bị kéo xuống.
53 Phát ra âm thanh chính là Hình Bằng An, người lên tiếng nhắc nhở là Đường Á. Nhưng ngay khi cậu mở miệng thiếu niên cao lớn đã ôm lấy cậu nhanh chóng lui sang một bên, vài người còn lại gần vách tường cũng vội vàng tránh ra khoảng cách nhất định.
54 “Có thể tìm được bọn họ không?” Bọn họ mà Đường Á hỏi là chỉ những giáo sư nước Z. Nếu hiện trường đàm phán đã biến thành lò sát sinh, lại không nhìn thấy bọn họ dù chỉ là thi thể chứng minh họ có thể chưa có việc gì, trước tìm họ hỏi tình hình, ít nhất so với tìm trong hành lang đẫm máu này có khả năng hơn.
55 Trong phòng, cửa khoang trái đột nhiên mở ra toàn bộ, nước biển đen tối nhanh chóng tràn vào khoang thuyền, trong căn phòng như Địa Ngục này giống như sông Hoàng Tuyền từ trên trời giáng xuống.
56 Hành trình suốt đêm chạy trở về may mắn không xảy ra chuyện gì, khi xuống thuyền sắc trời đã sáng. Không nghỉ ngơi tại T thị, đoàn người trực tiếp khởi hành chạy thẳng về B thị.
57 Nhẹ nhàng vui vẻ vận động một hồi quả thực khiến mọi người thoải mái không ít, có điều nay không thể so với xưa, thật sự dùng mười lăm ngày đều “Nghỉ phép” không khỏi quá mức xa xỉ lãng phí, cho nên chỉ nghỉ ngơi hồi phục năm ngày, tiểu đội ‘ánh mặt trời’ lại bắt đầu đi làm nhiệm vụ.
58 Nơi viên đạn bay qua, không khí bị phá vỡ lưu lại chấn động, phương hướng đạn bắn đến thoang thoảng mùi máu tươi…… Đường Ngao nhìn đến hướng đó, ánh mắt thâm thúy như sao trời biến ảo xuyên qua không gian, chặt chẽ khóa lại bóng người trên sân thượng xa xa cũng đang nhìn chằm chằm mình, dã thú nhếch miệng nở nụ cười, lộ ra răng nanh trắng tinh dưới ánh mặt trời khẽ loang loáng — đó là nụ cười khát máu.
59 Trải qua một tháng trên biển, thù lao của đám Đường Á rốt cục cũng tới tay. Sau này biết được lí do, tự nhiên khác hẳn như khi còn mò mẫm, hơn nữa từ sau mạt thế nước Z vẫn luôn nghiên cứu vấn đề này, cho nên sau khi ở nước R lấy xong hàng mẫu cùng tư liệu, rất nhanh liền nghiên cứu ra vắc-xin phòng bện giống như hàng mẫu, chỉ là còn chưa làm ra nhiều.
60 Màn đêm tĩnh lặng, trong gió truyền đến tin tức khiến Đường Ngao đang ngủ cũng phải thức dậy, hắn nghiêng tai lắng nghe: Có âm thanh động cơ cùng mùi hương quen thuộc, hẳn là đoàn xe quân đội trở về căn cứ hơn nữa còn mang theo một người quen, có nên nói cho Á Á hay không?
Ngày hôm sau, sáng sớm.