61 Xuyên thấu qua vô số ống thủy tinh, Đường Á cùng Đường Ngao nhìn thấy là hình ảnh vặn vẹo: một người mặc áo trắng dài của nhân viên nghiên cứu khoa học, dáng người cao gầy biểu tình âm trầm, tóc vẫn được chải bóng loáng chỉnh tề, chính là Lý Lâm đã đụng mặt lần cuối cùng ở trên thuyền.
62 Phòng thí nghiệm ướp lạnh ở tháp truyền hình, tầng thứ ba căn cứ B thị.
Đường Á theo ngón tay thiếu niên dùng lực chậm rãi thả lỏng, sau một phen giãy dụa cậu đã hạ quyết định, ngẫm lại mới thấy vừa nãy mình có chút buồn cười, cậu có cái gì cần lo lắng cơ chứ? Cậu vẫn luôn nghiêm khắc kiềm chế sinh hoạt của bản thân là vì cái gì? Là để sống sót ở mạt thế, cậu có thể vì thế mà tay nhiễm máu tươi sát nghiệt sâu nặng nhưng không thể vi phạm lương tâm của chính mình.
63 Lúc từ máy quan sát thấy được căn cứ đang bị bao bao vây bởi cơn sóng tang thi, ban lãnh đạo đều không nhịn được hít khí, lạnh lẽo dọc theo sống lưng chạy thẳng lên đầu, da đầu nhanh chóng cũng muốn run lên.
64 “Cấm động!”
Người nói là Lý Lâm, không biết từ khi nào cậu ta đã đi đến chỗ mấy lọ thủy tinh không bị vỡ, trong đó có một bình thủy tinh lớn cao gần bằng nửa người chứa đầy chất khí màu vàng.
65 Tao muốn mày chết!”
Ngữ điệu của những lời này lạnh lẽo mang theo oán hận cực kỳ lớn, nhanh chóng ngược gió vang lên bên tai của Đường Á, nghe không quá rõ ràng nhưng cậu đã biết được — rốt cuộc Lý Lâm hận cậu đến nhường nào.
66 Dã thú to lớn đột nhiên xuất hiện trong không gian, ngay lập tức lần theo mùi hương quen thuộc, lông sau gáy mềm mại vốn xõa tung đột ngột dựng đứng lên, bởi vì nó hoảng sợ khi ngửi được mùi máu.
67 Theo lý thuyết, sau khi xác định quan hệ xong, người bình thường luôn rèn sắt ngay khi còn nóng khiến quan hệ tiến triển thêm bước nữa nhưng Đường Á lần đầu nói chuyện yêu đương còn Đường Ngao là dã thú không biết yêu đương là cái gì.
68 Cửa gỗ bị mở tung, lộ ra một khuôn mặt xanh trắng thuộc về tang thi, dưới ánh trăng sáng tỏ lại càng lộ ra vẻ âm u, chính là tang thi trí lực. Theo như lời của Tuyết Hồ, Ma tộc trước khi trưởng thành có đủ loại hình dáng nhưng bề ngoài đều gần giống con người — thật là đây là cách hiểu của Đường Á.
69 Nó không nhớ rõ chính mình rốt cuộc đã bao nhiêu tuổi, ba trăm hay là năm trăm? Đối với rất nhiều yêu thú mà nói, nếu chúng nó không tu thành đắc đạo, lên trời thành tiên, thì có lẽ đây là độ dài cuộc đời của chúng nó.