1 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Thu Ngôn đi du học nước ngoài mới trở về, một thân tây phục ba kiện đồ, tóc cắt tam thất*, vừa nhìn biết ngay chính là kiểu thiếu gia nhà có tiền.
2
"Này, cậu thấy thế nào?"
Nam nhân kéo xe không yên lòng quay đầu hỏi.
Do tác dụng của thuốc, khuôn mặt thanh tú của Lâm Thu Ngôn có hơi nhăn nhó.
3 Đầu Thiết Ngưu bắt đầu ong ong, âm thanh của Lâm Thu Ngôn truyền vào tai tủi hờn lại đáng thương. Ngón tay mảnh khảnh nắm dương vật đang cương có sợi chỉ bạc trong suốt quấn quanh.
4
Một giấc ngủ thẳng đến khi tự tỉnh, Lâm Thu Ngôn trên giường lười nhác vặn eo, chiếc giường nhỏ cũ nát phát ra tiếng cọt kẹt cọt kẹt.
Nghe được âm thanh cũ nát nghèo kiết hủ lậu* này, cậu mới hoàn toàn thanh tỉnh, ý thức được nơi này không phải nhà mình.
5
Nếu Thiết Ngưu không nói, Lâm Thu Ngôn cũng quên mất cậu đến WC để làm gì. Cậu hất tay nam nhân ra, thẳng người đi đến trước bồn cầu,
"Tôi đi tiểu không cần anh lo?"
Thiết Ngưu nhún nhún vai, tựa vào tấm ngăn lẳng lặng nhìn động tác của cậu.
6 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Thiết Ngưu bắt đầu thường xuyên xuất hiện ở cửa Lâm Công Quán.
7
Hai người ngồi ở trên giường nhỏ, bên cạnh là đèn bàn tỏa ra ánh sáng màu cam.
Thiết Ngưu nửa người trên trần trụi, cơ thịt rắn chắc thoải mái lộ ra, làn da màu đồng bị ngọn đèn mờ nhạt soi lên từng vòng vầng sáng, có vẻ dị thường cường tráng mạnh mẽ.
8 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lâm Thu Ngôn chính mình vui vẻ xong, kéo quần lên liền đi, khốn kiếp.
9 Chẳng biết vì sao, rõ ràng chán ghét người khác đụng vào, chán ghét bị người khác tiếp cận. Đối mặt với nam nhân hung hăng như vậy giữ lấy cậu nhưng tay chân như nhũn ra, trong lòng không sinh được một tia căm ghét.
10 Miệng huyệt chặt chẽ đã bị côn thịt tím đen nhồi đến mức thay đổi hình dạng, nhưng tràng thịt bên trong nhiệt tình như lửa - dây dưa kéo lại tính khí thô to, dùng nhục bích xốp trắng mịn xoa bóp cán nổi đầy gân xanh cùng quy đầu khổng lồ.
11 Không thể không nói, Lâm Thu Ngôn đúng là thiên phú dị bẩm, lần đầu khai bao mà vẫn như cũ eo không mỏi chân không đau, ngoại trừ hoa huyệt sưng đỏ ở ngoài hơi sưng thì không còn gì khác lạ.
12 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Đến rồi. "
Xe ô tô màu đen dừng ở trước cửa sắt lớn, Thiết Ngưu vừa định ôm người xuống xe, Lâm Thu Ngôn liền cởi áo vest, vung tay ném qua.
13
Hai người động tình hôn môi, trao đổi nước bọt cho nhau phát ra ra tiếng làm người khác mặt đỏ tim đập.
Thiết Ngưu một cái tay nâng sau gáy Lâm Thu Ngôn lên, một cái tay cách áo ngủ tơ lụa xoa xoa thân thể người yêu, từ bắp đùi men lên trên một chút, sau đó một tay đem cúc áo từng cái một mở ra, mảng lớn da thịt trắng như tuyết ra ngoài.
14 Ngoài cửa truyền đến giọng nói của Lâm phu nhân, hai người sợ đến đồng thời dừng lại. Lâm Thu Ngôn căng thẳng trừng lớn hai mắt, hoa huyệt đột nhiên dùng sức co lại, kẹp Thiết Ngưu đau đớn.
15 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mấy ngày nay các tin tức liên quan đến việc Fujita bị ám sát đã lan rộng, chính phủ Nhật Bản bên kia để bảo đảm không bị chính phủ Nam Kinh cùng tổ chức Diên An lấp chỗ trống, cấp tốc phái một vị quan lớn khác đến Nam Thành tọa trấn.
16 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Từ lúc ở nhà Thiết Ngưu về, Lâm Thu Minh tức giận đến đau đầu, hắn thả mình nằm trên ghế salông, lấy kính mắt xuống, day day sống mũi.
17
Lâm Thu Ngôn ở trong phòng xoắn xuýt hai ngày, vốn tưởng rằng Thiết Ngưu sẽ chủ động làm hòa, nhưng hết đợi lại chờ cũng không thấy bóng người.
Cậu có chút thiếu kiên nhẫn.
18 Mấy loại tiệc rượu kiểu này Lâm Thu Ngôn vẫn luôn rất bài xích, đặc biệt là từ vụ Trần Tứ gia lần trước, khiến cậu càng ghét. Có điều may sao lần này còn có Lâu Cảnh cùng đi, trong lòng liền thả lỏng không ít.
19 Hai người lên lầu hai, Chung Bùi Viễn dời bàn tay của Lâm Thu Ngôn đặt trên người đi, cũng không quay đầu lại - ở phía trước dẫn đường. Lâm Thu Ngôn bĩu môi hiếm thấy khi phối hợp đi theo sau.
20
Lâm Thu Ngôn nổi giận đùng đùng lôi nam nhân đi trên hành lang, nhìn thấy lầu hai có không ít gian phòng, liền dừng lại, hất cằm lên, đôi mắt đào hoa liếc xéo, hung dữ hỏi:
"Đâu là phòng của anh?"
"Lâm thiếu gia định làm gì?"
Chung Bùi Viễn tựa như cười mà không phải cười hỏi.