1 Lý Vân Thiên đi ở lối đi bộ.
Hắn vừa bị tổng giám đốc mắng một trận, trong lòng khó chịu, quyết định nghỉ luôn buổi chiều.
“Kháo, không phải chỉ là không cẩn thận đụng ngươi một cái thôi sao? Lại mắng ta?”
Người mắng Lý Vân Thiên chính là tổng giám đốc công ty bọn hắn, Tư Đồ Trường Phong, 28 tuổi, cả ngày mặc âu phục, biểu tình lãnh lạnh nhạt đạm, một mỹ nam hệ cấm dục.
2 Lý Vân Thiên đổ dầu bôi trơn lên phân thân của mình, quy đầu thô to chậm rãi tiếp cận tiểu cúc huyệt vì mất đi ngón tay an ủi mà đang hé ra hợp lại trước mặt.
3 Cuối cùng khi Lý Vân Thiên bùng nổ trong miệng tổng giám đốc, cánh môi tổng giám đốc đã sưng lên. Khoang miệng y đau nhức, hiển nhiên bình thường chưa bao giờ giương miệng “dùng sức” lâu như vậy.
4 Lý Vân Thiên biểu hiện không tin tưởng Lục Á Sanh coi trọng và ỷ lại hắn, vô luận Lục Á Sanh giải thích hay lấy lòng như thế nào, Lý Vân Thiên đều lạnh lùng ngồi ở đó, tựa như chỉ có mình hắn ở đây.
5 Qua vài phút, Lý Vân Thiên mới mở miệng.
“Ngươi đã muốn là nô lệ của ta như vậy, ta sẽ cho ngươi một cơ hội. Hiện tại ta bảo ngươi bày ra tư thế gì ngươi liền ngoan ngoãn nghe theo.
6 Chờ đến khi Lý Vân Thiên dừng lại, mông Lục Á Sanh đã đỏ rực, làn da trắng nõn bên hông còn nổi mấy dấu tay màu đỏ.
Lý Vân Thiên nhìn thấy phân thân dưới thân ca vương cư nhiên lại đứng thẳng, cười nói: “Vừa bị đánh mông, vừa là lần đầu bị lộng dâm huyệt phía sau, ngươi cư nhiên có thể ngạnh lên, thực tiện a.
7 Ở trước mặt nam nhân không phải chủ nhân cởi quần áo làm Tư Đồ Trường Phong cùng Lục Á Sanh đều có chút ngượng ngùng, bọn họ cởi bỏ y phục giá trị xa xỉ ra xong, tay cũng không tự giác che lấp bộ vị quan trọng.
8 Sau khi bắn vào trong cơ thể Lục Á Sanh, Lý Vân Thiên bài khai cánh mông Lục Á Sanh, nhìn JING ‘YE bên trong y chậm rãi chảy ra.
Mà Tư Đồ Trường Phong sớm đã tự làm xong 300 cái trừu sáp đang nằm úp sấp bên cạnh sô pha chờ mong nhìn Lý Vân Thiên.
9 Lý Vân Thiên vỗ vỗ mặt Viên Bằng Phi, “Tiểu dâm hóa, muốn trốn đi đâu!” Nói xong một tay cố định hai tay bộ đội đặc chủng sau lưng. Bởi vì khí lực chỉ còn một phần mười, Viên Bằng Phi chỉ biết giãy dụa vô ích, hoàn toàn không có biện pháp đào thoát.
10 Viên Bằng Phi một bên khóc lóc một bên thả ra chất lỏng trước sau, khuôn mặt đều bị nước mắt cùng nước miếng biến thành bẩn hề hề, huống chi y chỉ bị cởi dây lưng, quần khoét lỗ, lộ ra phân thân cùng hậu huyệt, chiến phục vốn anh dũng bất phàm nay sũng nước, Viên Bằng Phi thoạt nhìn cực kỳ chật vật.
11 Mấy giờ sau, Lý Vân Thiên buông Lục Á Sanh ánh mắt đã mê ly.
Trong miệng, trong hậu huyệt y bị rót đầy JING ‘YE của Lý Vân Thiên.
Lý Vân Thiên sờ sờ hậu huyệt đã sưng đỏ, chậm rãi chảy ra chất lỏng màu trắng của Lục Á Sanh, cúi đầu nhìn dục vọng của mình còn đang giương cung bạt kiếm.
12 Gần chạng vạng, Lý Vân Thiên rút ra khỏi cơ thể Vương Lập Hải đã xụi lơ.
Hắn tỏ vẻ buồn rầu nhìn một hộp đạo cụ muôn hình muôn vẻ, “Còn rất nhiều đồ còn chưa dùng thử, làm sao bây giờ?”
“Ta ngày mai tiếp tục đến để ngài dùng thử đi, đến khi hoàn thành tất cả mới thôi…” Vương Lập Hải suy yếu nói.
13 Lý Vân Thiên ôm Tư Đồ Trường Phong lên giường, trải qua một hồi tính sự hàm sướng lâm li, tổng giám đốc kiệt sức rất nhanh liền ngủ.
Lý Vân Thiên qua biệt thự của Lục Á Sanh, mở cửa phòng nhỏ giam giữ Viên Bằng Phi.
14 Viên Bằng Phi hiểu được phản kháng tuyệt không cho mình trái lành, nhưng lòng tự trọng của y vô luận thế nào cũng không cho phép bản thân bày ra tư thế như vậy.
15 Nhìn thấy sự phục tùng trong mắt Viên Bằng Phi, nội tâm Lý Vân Thiên một trận sảng khoái, trong nội tâm hắn hưng phấn cơ hồ muốn át cả khoái cảm từ thân thể trừu sáp trong cơ thể bộ đội đặc chủng.
16 Từng kiện từng kiện quần áo rời khỏi thân thể kiện mỹ giáo luyện, làn da màu đồng sáng bóng khỏe mạnh hiện ra trước mắt Lý Vân Thiên.
“Đừng nhúc nhích.
17 Bắp thịt Vương Kiến Quốc bóng loáng mà nhẵn nhụi, Lý Vân Thiên một bên thao một bên xoa cơ ngực y.
“Ngươi toàn thân cao thấp đều nhẵn bóng, là trời sinh sao?” Lý Vân Thiên hỏi.
18 Khi Vương Lập Hải sắc mặt tái nhợt ra khỏi phòng tắm, Lý Vân Thiên đang ngồi trên sô pha, Vương Kiến Quốc quỳ trước mặt hắn dùng miệng hàm chứa phân thân hắn.
19 “Ngươi xác định ngươi đang nói cái gì?” Lý Vân Thiên hỏi.
Câu trả lời của Vương Lập Hải chính là chui đầu vào trong chăn liếm phân thân của Lý Vân Thiên.
20 “Lúc này, Tiện Lâm hẳn là đang làm việc trong quán bar đi. ” Vương Kiến Quốc ngẩng đầu nhìn đồng hồ, nói.
“Dẫn ta đi xem. ”
Vương Tiện Lâm là một bartender kỹ năng điêu luyện, bộ dạng anh tuấn, dáng người thon gầy, được khách nữ trong quán bar cùng một ít khách nam yêu thích.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24