21 “A?”
Vương Tiện Lâm từ trước đến nay trước mặt người khác đều lạnh như băng, vì tướng mạo đẹp cùng khí chất như cao lĩnh chi hoa mà được nữ sinh truy phủng, lần đầu lộ ra biểu tình ngơ ngác, y hơi hơi giương miệng, tựa hồ không quá xác định được điều mình nghe được.
22 Sau khi bắn vào trong thân thể Vương Tiện Lâm, Lý Vân Thiên kéo bartender vì nằm úp sấp trên mặt đất, biến thành toàn thân bẩn hề hề.
“Thật bẩn thỉu, bartender đều là cái dạng này sao?” Hắn trào phúng.
23 Khi Vương Kiến Quốc mang theo Vương Tiện Lâm sắc mặt tái nhợt đi ra, nhìn đến con trai, đệ đệ bọn họ mở rộng hai chân quỳ ngồi trên sô pha, chủ động dùng chân cùng đầu gối làm điểm tựa, từ trên xuống dưới phun ra nuốt vào dục vọng của nam nhân, phân thân phấn chấn giữa hai chân theo thân thể cao thấp phập phồng mà nhảy lên, thỉnh thoảng từ đỉnh chảy ra vài giọt dịch.
24 Lý Vân Thiên cuối cùng mở lòng từ bi, để Vương Tiện Lâm cho trứng gà ra khỏi cơ thể.
Nội bích màu đỏ tươi, theo trứng gà phun ra mà lộ ra ngoài. Trứng rơi xuống đất phát ra thanh âm rất nhẹ, chậm rãi lăn hai vòng rồi ngừng lại, trên vỏ trứng bao lớp niêm dịch màu trắng, đó là dịch ruột non của y, bởi vì dùng sức quá độ, còn có vài giọt vẩy ra ngoài.
25 Vào ban đêm, Lý Vân Thiên làm một lần đại đồng miên.
Từ ngày có được vòng tay thôi miên, năng lực của hắn tựa hồ chưa từng bị thăm dò đến đáy, bất luận tiến công trong cơ thể nô lệ bao lâu, bắn bao nhiêu lần, chỉ cần hắn muốn, liền hoàn toàn có thể lại hưng phấn lên không có vấn đề gì.
26 “Là ý —— gì?” Nghe được trả lời ngoài dự liệu, Khương Uyển có chút dại ra hỏi.
Lý Vân Thiên khôi phục nụ cười tàn khốc.
Khương Uyển có dự cảm bất hảo.
27 Sáng sớm hôm sau, Lý Vân Thiên lại dậy sớm.
Đây lại là một ưu đãi khác hắn nhận được từ vòng tay thôi miên, chất lượng giấc ngủ tăng cường trên diện rộng, tương đối mà nói, thời gian cần ngủ cũng ngắn lại, mỗi ngày chỉ cần cam đoan ngủ khoảng bốn giờ, hắn có thể thần thái sáng láng cả ngày.
28 Cảm giác phía sau bị côn thịt nóng rực tiến vào làm cho Khương Uyển bắt đầu giãy dụa.
Cho dù lúc trước bị đối đãi tồi tệ như thế, y vẫn ôm một tia ảo tưởng —— vậy là đủ rồi đi, sẽ không phát sinh thêm chuyện gì quá phận hơn nữa trên người mình đi?
“Còn chưa học được ngoan ngoãn nghe lời a.
29 Vương Tiện Lâm tỉnh lại, liền nhìn thấy cảnh tượng như vậy:
Phụ thân y, thân là một kiện mỹ giáo luyện có được bắp thịt phi thường rắn chắc xinh đẹp, bị người trói thành tư thế cực kỳ dâm loạn, ngay trên bàn trà đặt cạnh giường y, như một vật phẩm.
30 “Rượu gì?”
Lý Vân Thiên rót đến bình rượu thứ hai mươi.
Cho dù là trực tràng không thể hấp thụ vật chất, bị lượng lớn rượu rót vào cũng làm cho Vương Tiện Lâm thông qua tràng đạo hấp thu đủ chất cồn.
31 “Ngươi là?” Thâm tình nhìn đối phương hồi lâu, hai người cuối cùng cũng chú ý tới ghế tổng giám đốc trước mặt đã thay người.
“Tư Đồ tiên sinh đi đâu rồi?” Anthony kinh ngạc hỏi.
32 “Ai nha, hai người đều hi vọng ở vị trí bị sáp nhập, các ngươi cũng không dễ làm. ” Lý Vân Thiên nở nụ cười như vui sướng khi người gặp họa.
Anthony cùng Victor liếc nhau.
33 “Thích ta đối đãi các ngươi như vậy?” Lý Vân Thiên hỏi, ngón tay hắn vẫn không ngừng trừu sáp trong hậu huyệt hai người.
“A… Thích…” Victor thành thực gật đầu.
34 Lý Vân Thiên nghe được lời bọn họ, lại có vẻ thiếu thiếu hứng thú.
Hắn khoát tay, “Hôm nay liền dừng ở đây, chúng ta phải về nhà. ”
Anthony vội la lên: “Lý, ngươi không thể như vậy!”
Lý Vân Thiên lạnh lùng nói: “Ta hẳn nên thế nào? Loại chuyện này đến phiên ngươi tới giáo huấn ta sao? Nhìn rõ ràng tình hình hiện tại, là các ngươi cầu ta, không có các ngươi, ta nhiều lắm là thiếu thao hai cái mông, các ngươi không có ta, thì tự mình chơi song đầu long thôi, đi thong thả không tiễn!”
Victor nhẹ nhàng túm Anthony, trên gương mặt xinh đẹp của y lộ ra tươi cười gần như lấy lòng, “Lý, Anthony không có ý đó, hắn chỉ nóng vội, ngươi xem khi nào thì ngươi có thể đến thượng chúng ta đây?”
“Đã tới thời gian tan tầm a.