1 Edit : TammieBeta : OceanCái bóng đen như mực giữa cơn mưa phùn đang từ xa chạy lại, dần dần hiện ra hình nét rõ ràng. Bên trên là cái ô màu đen bị rách, bên dưới là một người có vẻ ngoài không tồi, có điều bộ com lê đã bị dính nước, lướt mắt xuống chút nữa là cái quần màu đen ướt nhẹp.
2 Edit : TammieBeta : OceanChu Tiểu Tường ở cửa ra ảo não mà nhận lấy cây dù thủng từ tay anh giai bảo vệ, hoàn toàn không biết rằng việc mình phỏng vấn thất bại đã gián tiếp cứu được hai người.
3 Edit : TammieBeta : OceanTiêu Bùi Trạch bước vào nhà sách liền tiến tới chuyên khu nhiếp ảnh, dựa vào ấn tượng mơ hồ trong trí nhớ tìm được giá sách kia.
4 Sau khi để Tiểu Vũ tè lên quần Từ Nhạc tâm trạng Chu Tiểu Tường sảng khoái vô cùng thế nên mộng đẹp nguyên đêm. Trong giấc mộng cậu thấy mình kiếm tiền vô cùng dư dả.
5 Edit : TammieBeta : OceanXin phép? Vừa mới bước vào công ty chỉ có một giờ mà đã xin nghỉ một tiếng? Chẳng lẽ về sau đi làm một ngày thì nghỉ một ngày? Làm hai ngày thì nghỉ hai ngày? Làm ba ngày nghỉ tiếp ba ngày???Tiêu Bùi Trạch ngẩng đầu, dựa người vào lưng ghế trầm mặc nhìn cậu.
6 Edit: TammieBeta : OceanLúc tan tầm Chu Tiểu Tường lần thứ 2 chạy lên tầng 26, lần này cậu nhìn lại nhìn, chắc chắn mình không đi nhầm, không ấn sai tầng, mới nghênh ngang bước ra khỏi thang máy.
7 Edit : TammieBạn bè của Tiêu Bùi Trạch rất ít, nhưng nếu đã bàn về bạn bè, thì người được xem như bạn tốt cũng chỉ có mình Cao Dục. Tuy rằng lúc bình thường bản thân hắn cũng cho là như vậy, nhưng mỗi lần tỉnh táo sau khi say rượu hắn chỉ hận không thể đem Cao Dục ra bằm nát, một tên bạn như vậy không có cũng không sao.
8 Edit : TammieBeta : OceanTuy rằng biểu hiện của Tiêu Bùi Trạch ‘tương đối’ giống người bình thường, nhưng dù sao cũng là đã uống rượu, nên Cao Dục không đành lòng ném hắn lại một mình, không thể làm gì khác hơn là phải đưa hắn trở về công ty.
9 Edit: TammieBeta: OceanLúc làm điểm tâm, Chu Tiểu Tường thỉnh thoảng lại đảo mắt nhìn tới tên Tiêu Bùi Trạch đang tự nhiên ngồi lật tạp chí trong phòng khách, trong lòng lặng lẽ ai thán, uất ức đều là chuyện quá khứ, hiện tại làm việc dưới trướng người ta, chờ người phát tiền lương, vẫn là… Có thể nhẫn được thì ráng nhẫn, nếu không thể nhẫn thêm nữa thì phải cố mà nghĩ ra biện pháp để…tiếp tục nhẫn! Lại nói, trong lòng cậu hiên giờ đang tràn đầy hổ thẹn cùng tội lỗi, hắn bình tĩnh như vậy, không biết là đã phát hiện hay chưa.
10 Edit: TammieBeta: OceanLúc đi vào Chu Tiểu Tường có chút thấp thỏm bất an, dù sao việc mình lấy tên người ta làm bia ngắm phi tiêu đã bị phát hiện, nhìn hắn buổi sáng lúc gần đi như vậy, nhất định là đã đem từng nét bút nhớ kỹ.
11 Edit : TammieBeta: OceanChu Tiểu Tường đối với phòng tập thể thao miễn phí của công ty thập phần vừa mắt, đặc biệt là lúc nghĩ tới cuối tuần (có thể) ở đây dây dưa cả ngày.
12 Edit: TammieBeta: OceanÁnh sáng đèn đường hắt xuống bị bóng đen che khuất, một chiếc ô tô tối như mực dừng trước bậc thang, thân xe ẩn hiện trong bóng đêm không nhìn thấy rõ, chỉ có đầu xe là được cột đèn phía trước chiếu sáng, đang men theo độ dốc của con đường đi xuống tầng hầm đỗ xe.
13 Edit : TammieBeta : Patê OceanSáng sớm hôm sau, Chu Tiểu Tường bị tiếng hét thảm thiết của Từ Nhạc đánh thức, cậu vội xoay người bật dậy một cái, chỗ mắt cá chân liền ẩn ẩn đau, còn chưa kịp phản ứng chuyện gì đang xảy ra thì đã nghe thấy tiếng khóc oa oa vang lên ở cuối giường: "Anh hai! Anh hai!"Lúc Từ Nhạc ôm Tiểu Vũ bước vào nhìn thấy chân Chu Tiểu Tường bị băng bó một cục như bánh chưng gác trên đống quần áo, sợ tới mức mắt xém chút nữa rớt ra ngoài, ý nghĩ đầu tiên hiện ra là: Bị xe tông?!Ý nghĩ thứ hai là nhanh chóng đem đầu Tiểu Vũ đè lại, không ngờ rằng Tiểu Vũ ngay lập tức thấy được, tuy rằng tuổi còn nhỏ nhiều chuyện chưa hiểu, nhưng mà vẫn có bản năng biết lo lắng cho anh nó, thằng bé ô ô oa oa mà bắt đầu khóc lóc.
14 . Edit: TammieBeta: PateeChu Tiểu Tường ở nhà dưỡng thương hai ngày, lại khôi phục công việc sinh hoạt như bình thường, một tháng trôi qua, hạng mục đã hoàn thành được phân nửa dựa theo dự án thiết kế, trong thời gian đó cũng bị Tiêu Bùi Trạch soi mói chút đỉnh, nhưng cũng may không có nhắc tới chuyện trừ điểm thành tích.
15 Edit : TammieBeta :Patee"Anh hai! Anh hai! Dậy đi! Dậy đi!"Chu Tiểu Tường đang ngủ mê mệt thì bị Tiểu Vũ vừa kêu la vừa kéo tóc véo mũitỉnh giấc, cậu khó chịuchuyển đầu, trở mình vỗ vỗ thằng bé trên giường, thì thì thầm thầm: "Đừng.
16 Edit: TammieBeta: PateeMới vừa ăn cơm xong, Cao Dục nhận được cuộc điện thoại, nói nhanh chóng hai câu rồi ngắt máy, bày ra khuôn mặt đẹp trai khốn khổ ủ rũ như cà tím : "A Trạch, em muốn vứt bỏ anh mà đi.
17 Edit : TammieBeta : PateeKhi đi ngang qua chợ, Chu Tiểu Tường mua không ít nguyên liệu nấu ăn, lại mua thêm hai món chín, tay xách đầy đồ mà trở về. Tiêu Bùi Trạch vừa xuống xe liền chủ động ôm lấy Tiểu Vũ đang ngủ say, sau khi đi theo Chu Tiểu Tường vào nhà, hắn vô cùng bình tĩnh hỏi : "Tôi đem Tiểu Vũ vào phòng nhé?"Chu Tiểu Tường mang hộp thức ăn chín để trên bàn, để bịch đồ ăn xuống đất, gật gật đầu, còn chưa nói chữ "Được" thì đã thấy Tiêu Bùi Trạch ung dung đi vào phòng cậu.
18 Edit: TammieBeta: Patee (O3O)/~~"Uống trà xanh không?" Chu Tiểu Tường lắc lắc túi trà Lipton trong tay hướng về phía Vương "mập". Vương mập đang chán nước uống không có mùi vị, nghe vậy liền vui vẻ vươn cánh tay dài ra chộp lấy.
19 Edit: TammieBeta:. . . (không có đứa nào tên là Bêtha)Tiêu Bùi Trạch bế Tiểu Vũ một lúc rồi trả lại cho anh trai đang rầu rĩ ở kế bên, Tiểu Vũ giống như con vật nhỏ dính người giành được sự an ủi, cũng không ồn ào nữa, yên lặng vùi trong lòng Chu Tiểu Tường nghịch nghịch ngón tay.
20 Edit: TammieBeta: Patê giả danhChu Tiểu Tường ôm Tiểu Vũ chạy trối chết, tư thế chạy giống như đang có chục người truy đuổi phía sau, ngưng thở chạy một mạch mà vọt vào trong thang máy, nhìn con số từ tầng trệt nhảy lên từng tầng, rốt cuộc cậu cũng giúp thả lỏng được một nửa.