21 Đường Á chưa bao giờ tin sẽ có chuyện tốt miễn phí từ trên trời rơi xuống, sự thật chứng minh điều đó là chính xác. Không gian không miễn phí bảo đảm cậu an toàn vui vẻ tồn tại trong mạt thế, mà là một pháp bảo vì nhào nặn thân thể Tuyết hồ mà tạo ra.
22 Sau khi cắt đuôi đám tang thi, Đường Á lái xe lên quốc lộ. Lúc này vừa vặn là rạng sáng, trên đường ngoại trừ tiếng động cơ thì không còn thanh âm nào khác, đèn pha chiếu sáng rất xa, từ xa nhìn tựa như ánh mắt quái thú.
23 Đường Á nằm mơ, cậu thấy một ngọn núi lớn có dòng thác đen xì phát ra mùi hôi thối đè lên mình, thời điểm còn đang nghĩ mình có khi nào biến thành Tôn Ngộ Không thứ hai hay không, cảm giác mặt ướt sũng khiến cậu như bị hắt một bát nước lạnh mà lập tức bừng tỉnh.
24 Trên đường cao tốc không có quá nhiều tang thi, ít nhất thời điểm chúng nó nghe được tiếng động mà lao tới, xe Đường Á đã chạy xa. Để tiện xử lí xe chặn trên đường và tang thi, cũng vì tránh người khác lại tiện rèn luyện, Đường Á vẫn chọn hành động vào buổi tối, dù sao thị lực của cậu và Đường Ngao không chịu ảnh hưởng, ban ngày thì bọn họ vào không gian nghỉ ngơi.
25 Đúng vậy, Đường Á chẳng qua là bất mãn phương thức công kích của Đường Ngao, bởi vì máu tươi sẽ thu hút tang thi tới đây rất nhanh. Ngao Tạng vốn có địch ý rất mạnh với người lạ, hơn nữa từng có kẻ suýt giết chết Đường Ngao, nó mang thù, lại càng không cần nói nó còn có kiêu ngạo của loài người khi từng bước gia tăng trí lực.
26 Một đường từ C thị đến F thị có nhiều kinh sợ nhưng may mắn không nguy hiểm, người phụ nữ vốn giữ khoảng cách lái xe tải đi theo Đường Á, nhưng sau hai lần Đường Á dừng lại để giết tang thi, trong mắt cô, Đường Á đã từ “người thần bí” biến thành “bệnh thần kinh”.
27 Những ngày trong siêu thị, Lý Lâm đối với Trương Tình Tình ân cần quan tâm, tuy gia cảnh cậu ta không tồi, nhưng khuôn mặt lại âm trầm đáng khinh, thực lòng Trương Tình Tình không vừa mắt, nhưng cô cũng hiểu, trong hoàn cảnh nguy hiểm này, mình chỉ là một cô gái trói gà không chặt, chỉ có thể thuận theo Lý Lâm.
28 N thị dân cư đông đúc, là nơi quân đội đóng quân thời điểm mạt thế bùng nổ, quân nhân bởi vì tố chất thân thể khoẻ mạnh, chỉ có một bộ phận nhỏ bị lây nhiễm biến thành tang thi.
29 Đường Á vừa động nhẹ liền cảm thấy một quả bóng lông xù dịch sát tới cổ, hơi thở nóng hầm hập phả vào mặt, mở mắt ra, vừa lúc nhìn thấy một đầu lưỡi hồng nhạt liếm từ cằm lên đến môi cậu.
30 Hơn mười chiếc xe đều là của quân đội, di chuyển gây ra âm thanh cũng không nhỏ, hấp dẫn không ít tang thi. Vì không muốn bị tang thi chặn đường, đoàn xe không thể không thường xuyên dừng lại xử lí, nhưng một thành phố lại thêm các thị trấn xung quanh có hơn một nửa số dân biến thành tang thi, đương nhiên bọn họ không gặp được nhiều như vậy, nhưng mấy ngàn tang thi cũng đủ khiến họ đau đầu.
31 Khi Đường Á quan sát tang thi có trí lực thì đồng thời nó cũng đang quan sát cậu và Đường Ngao, nó dựa vào trực giác lập tức nhìn ra người có uy hiếp lớn nhất với nó, mấy binh lính bình thường này tất nhiên nó không thèm để vào mắt.
32 Đường Á và Đường Ngao vừa đi vừa nghỉ trên đường bốn ngày mãi cho đến X thị mới tìm nơi ở tạm, bởi vì theo thời tiết càng ngày càng lạnh ô tô cũng càng ngày càng khó chuyển động.
33 Đường Á ở bên ngoài đợi hai ngày, bởi vì trong không gian đang tràn ngập hơi thở mãnh thú, Tuyết hồ nói thân thể người phàm trần không chịu nổi, lúc này tiến vào tức là muốn chết.
34 Ngày Đường Ngao biến hóa vừa vặn vào mùng một tháng giêng, bầu trời đổ xuống một trận tuyết trắng như lông ngỗng, toàn không gian phủ một tầng trắng xoá, thời khắc này tất cả huyết tinh hắc ám đều bị che giấu, giống như chưa từng đến thế giới này.
35 Đường Ngao giết hết tang thi liền xoay người đi luôn, không định nói chuyện. Ba người vô tình được cứu đã lấy lại tinh thần sau sự kinh sợ, nhìn thấy thiếu niên cao lớn không nói một câu đã muốn đi, sắc mặt hắn lạnh lùng, ba người cũng không dám ngăn lại.
36 Một đêm yên lành, hôm sau, Đường Á lấy từ không gian ra một chiếc xe thương vụ, rắn chắc mà khá đẹp, cậu và Đường Ngao ngồi ở hàng ghế trước, ba người kia ngồi phía sau, đoàn người bắt đầu đi tới N thị.
37 Đường Ngao mới đóng cửa không lâu thì Đường Á đã ra khỏi không gian, cơ thể vẫn mang hơi nước, cậu đổi áo sơ mi sạch sẽ, không mặc áo khoác, cầm trong tay đệm chăn bọn họ thường dùng —- nghe nói dã thú rất thính, mùi xa lạ sẽ khiến chúng nó không quen, tính tình trở nên nóng nảy.
38 Phòng ngủ chỉ có một cái giường lớn duy nhất, Đường Ngao lại ôm Đường Á không chịu buông tay. Mãnh thú thế nhưng giờ yếu ớt khó có thể chống cự; Đường Á cũng không muốn nhẫn tâm đẩy ra, trên thực tế cậu cũng không muốn làm vậy, chỉ là phát sinh vài vấn đề khiến cậu không được tự nhiên thôi, dù sao cũng không phải chuyện lớn.
39 Cả nhà bác đều chịu đói lâu ngày, đương nhiên không có đồ ăn phong phú gì đem ra chiêu đãi Đường Á. Nhưng cũng không phải là không có chút gì để ăn, nếu vậy thì bọn họ đã sớm chết đói rồi.
40 Sáng sớm, bên trong tường vây của N thị tập trung gần ngàn người, đợi đến 7 giờ cổng lớn vừa mở, đám người liền chen chúc nhào ra, sau khi ra ngoài thì tìm xe của mình hoặc trên đường tùy tiện lấy một chiếc, hoặc lấy cả taxi ở N thị, một tổ 15 người, như những dòng nước đổ về nhiều hướng khác nhau.