1 “Anh gì ơi, làm ơn cho hỏi một chút, nhà số 12 này ở chỗ nào vậy?” Diệp Dao đã phải lòng vòng ở chỗ này lâu lắm rồi, thật sự tìm mãi không được cái quán kia, vì thế cô chỉ còn cách chặn hỏi người đi đường.
2 Trúc Anh an vị ngồi bên cạnh Diệp Kha, dường như lúc trước đã nói qua chuyện gì đó, không khí giờ đây có chút khẩn trương. Trúc Anh cũng chỉ biết cúi đầu, hai tay ở dưới bàn xoắn lại một chỗ.
3 “Mày là đồ tiện nhân!”
Trong nhà hàng phương Tây rất đặc biệt, đột nhiên diễn ra một màn quỷ dị. Tình huống này nếu xảy ra giữa hai người đàn bà thì thật bình thường, nhưng ở đây lại là hai người đàn ông, nghĩ thế nào cũng thấy kì quái.
4 Tiếng chuông cửa vang lên, Lục Tắc bước ra mở cửa, Phương Tiểu Nhạc ngoan ngoãn theo sau hắn.
Chờ khi Lục Tắc mời người vào nhà, Phương Tiểu Nhạc mới chậm rãi đi ra từ phía sau, định lễ phép chào hỏi.
5 Ông chủ dám công khai xuất thần trong cuộc họp. Cấp dưới đang báo cáo vấn đề chỉ có thể khụ khụ hai tiếng, nói lại một lần: “Ông chủ, ngài nghĩ phương án này có thể thông qua hay không?”
Cũng may ông chủ rốt cuộc hồi phục tinh thần, ánh mắt lợi hại lướt qua, toàn bộ cấp dưới nhũn hết cả chân.
6 Cao Huy là một loại người mà khi người ta gặp hắn lần đầu sẽ không dám liếc hắn lần thứ hai. Không chỉ vì bộ dáng bình thường đến tầm thường, mà còn là miệng hở răng hô, nhìn ghê người.
7 Môi thình lình bị cạy mở khiến Hứa Thanh Nham bật mở mắt, nhận thấy người trước mặt đang tranh thủ, anh lập tức dùng tất cả khí lực hòng đẩy người ra.
8 “Đáng ghét, tôi mới không thèm. ”
Lướng Ánh vừa đi vừa đùa giỡn cùng Phương Tiểu Nhạc, thanh âm ẻo lả vang lên xong, ngay sau đó có tiếng nói.
“Chọn anh ta.
9 Lương Ánh đang tập trung tinh thần thái hành tây, đột nhiên từ phía sau vang lên thanh âm sột sột soạt soạt. Hắn nhìn hình bóng phản chiếu trên lớp gạch men trước mặt, Trần Trạch đang đứng ở phía sau vén tóc cho hắn.
10 Lương Ánh trong mắt ngập nước, hai má cũng đỏ bừng. Nếu là một cô gái, mẹ Trần có lẽ sẽ thương xót một chút, nhưng trước mắt là một người đàn ông.
Anh trai Trần Trạch, Trần Ân bước vào, vừa lúc nhìn thấy một màn này, nếu như bị người ngoài nhìn thấy, chỉ sợ sẽ hiểu lầm thành bạo lực gia đình.
11 Gần đây Rent boyfriend có một vị nhân viên mới rất cổ quái. Hắn chỉ tiếp nhận các đơn hàng chia rẽ tình nhân. Mới đến có một tuần mà đã làm thành công bao nhiêu nhiệm vụ.
12 “Chuyện đêm đó, cậu sẽ không quên chứ hả?”
Diêm Vi bày vẻ mặt nghi hoặc nhìn anh, mê man hỏi: “Chuyện gì?” Sao lại có cảm giác trọng tâm câu chuyện đã nhảy lên người khác rồi, ông anh, anh chả lẽ muốn làm quen với tôi?
Ánh mắt sắc sảo của Khuất Hoàn găm lên người hắn, Diêm Vi vẫn thành thật không dám nhúc nhích, mặc anh quan sát.
13 Diêm Vi có cảm giác không đỡ nổi, người nọ có hai nhân cách à, rõ ràng sáng sớm mới cuồng ngạo lãnh khốc, sao giờ lại mặt dày chạy đến nhà ông đây.
Sau khi Diêm Vi bôi xong thuốc cho Khuất Hoàn liền tùy tiện ứng phó, hạ lệnh tiễn khách: “Anh đi được rồi.
14 Khuất Hoàn đúng là dẫn hắn đến công ty. Diêm Vi cho rằng anh chỉ nói đùa mà thôi. Đám nhân viên đi ngang qua, từng người từng người đều nhiệt tình chào hỏi, còn thường thường hiếu kỳ liếc mắt về phía hắn làm Diêm Vi hơi mất tự nhiên.
15 Mỗi tháng, Rent Boyfriend sẽ công bố xếp hạng thành tích một lần.
Điền Dương là người xếp cuối cùng, vô lực ghé vào trên bàn. Ông chủ vỗ vỗ vai cậu, thoải mái nói: “Nhóc con, cần tiếp tục cố gắng.
16 Điền Dương follow weibo của Chương Viễn, sau đó mới để lại bình luận cho từng cái weibo kia.
Viễn Dương: Xin hãy dùng nụ hôn dịu dàng để đánh thức cậu ấy đi!
Điền Dương không ngờ bấm bậy bấm bạ lại có thể phát hiện ra một mặt khác của Chương Viên, cậu hăng hái bừng bừng lên Baidu tìm ID của anh.
17 Điền Dương vừa vào nhà thì vào luôn thư phòng, bởi vì bên trong có thiết bị âm thanh hiện đại của Chương Viễn. May là Chương Viễn đi làm tối, nếu không cậu chẳng thể vào thư phòng dùng máy được.
18 Một giờ sáng, Chương Viễn về nhà. Vừa mới bước vào phòng ngủ, trong nhà không bật đèn, trên giường vẫn còn vang lên tiếng sột soạt. Lập tức có một tiếng nói vô lực vang lên: “Anh đã về rồi à?”
Chương Viễn mở đèn lên, hỏi: “Sao em còn chưa ngủ?”
Điền Dương dụi dụi mắt, nửa nhổm dậy nửa nằm tựa vào giường, vươn ngón trỏ ngoắc ngoắc Chương Viễn.
19 Vì chúc mừng Rent Boyfriend đã mở được ba năm, Hứa Thanh Nham làm ông chủ đứng lên kéo các nhân viên và gia quyến vào một nhóm thảo luận.
Hứa Thanh Nham: Còn có một thời gian một tuần, nhanh báo danh tiết mục của các cậu, mỗi tổ đều phải tham gia!
Phương Tiểu Nhạc: *ngoáy mũi* Ông chủ, các người chưa tham gia mà.