1 Vào thời Đại Tống, có phi tinh chợt giáng xuống, thiên động địa diêu (trời đất lay chuyển), Tỏa Yêu Tháp (tháp nhốt yêu) đột nhiên bị hủy, trăm yêu chạy thoát, tàn sát nhân gian.
2
Thả kiến trướng phòng thanh sam khách
võ lâm thế gia tại Dư Hàng
(gặp khách nhân thanh sam đến làm trướng phòng, võ lâm thế gia tại Dư Hàng)
Trong mắt thần nhân chẳng qua chỉ là thời gian một chén trà xanh, nhưng nhân thế chớp mắt đã là hai mươi lăm năm.
3
Dạ bán chỉ hạ toán bàn hưởng
chúc diêu thiển ảnh lưu chỉ song
(nửa đêm vang lên tiếng gảy bàn tính, ánh nến lay động bóng người lưu trên song cửa giấy)
Hạ nhân của Âu Dương Phủ ở bên bắc sương (chái nhà phía bắc), mọi thứ đều rất sạch sẽ chỉnh tề, đãi ngộ của quản gia và trướng phòng tiên sinh càng tốt hơn, nơi ở là một tòa tiểu lâu riêng biệt, có điều trướng phòng tiên sinh thường xuyên phải xử lý trướng vụ trong phủ, nên phần lớn thời gian đều ở thư lâu, vì vậy trong thư lâu lại bố trí thêm một gian phòng nhỏ dùng để nghỉ ngơi.
4
Lôi công kích thác giao phủng lô
bách luyện bất háo duy Thuần Quân
(Thiên lôi đập đãy, giao long thổi lò, trăm rèn không hao chỉ có Thuần Quân)
Đương nhiên võ lâm minh chủ đại nhân tuyệt đối không muốn dùng một cây gậy khơi lửa bị gãy để làm binh khí, thế nên trướng phòng tiên sinh đành phải tiếp tục hành trình tìm kiếm với vẻ mặt không vui.
5
Hải đường thụ ảnh toàn phi kiếm
thần lộ thanh lãnh phóng khách lai
(dưới bóng hải đường phi kiếm xoay, sương sớm lành lạnh khách tới thăm)
Nguyệt lạc vô thanh, nơi chân trời dần hiện lên tia nắng sớm, nhưng lại mỏng manh đến mức không át được ánh sao trên trời.
6
Ỷ Ngọc Túy Mộng Hồng Tô trướng
thả mông phong lưu bạc hạnh danh
(nợ Ỷ Ngọc Túy Mộng Hồng Tô, lại còn mơ hồ mang danh phong lưu bạc tình)
“Bộp!!” Một chồng đơn nện xuống trước mặt Âu Dương Vô Cữu, một gương mặt như Tu La trợn mắt sáp lại phi thường gần.
7
Bái thiếp thành đôi trướng bỉ tuyết
hà lai nhàn hạ thưởng quế hoa
(bái thiếp thành núi, nợ như tuyết, đâu ra rảnh rỗi ngắm quế hoa)
“Tiên sinh đến rồi!”
Âu Dương Vô Cữu lộ ra vẻ mặt mừng rỡ, dù sao cũng đã nhiều ngày không gặp, cứ mãi vì chuyện an bài đại hội võ lâm mà mỗi ngày đều bận đến thâu đêm suốt sáng, căn bản tìm không ra cơ hội để cùng Vương Ki cởi bỏ hiểu lầm lúc trước, vậy nên lần này thấy Vương Ki đến đây, khó tránh khỏi vui sướng, nhất thời đã quên hỏi nguyên do y đến.
8
Nga truật tế tân thiên kim thảo
canh thắng vạn tiễn long tiên hương
(nga truật, tế tân, thiên kim thảo, còn hơn vạn tiền long tiên hương)
Không ngoài dự đoán, Vương Ki đến đầu cũng không ngẩng lên đã quả quyết bác bỏ đề nghị lấy hương của Triệu quản gia.
9
Tây Tử hồ thượng phiên lãng khởi
nhất thân thủy thấp tẫn lang bái
(Tây Tử hồ trở mình nổi sóng, một thân ướt đẫm có bao chật vật)
Ngày thứ hai, mọi người dùng xong cơm sáng, Âu Dương Vô Cữu liền cùng Lục Anh Hạo ở thiên thính thương nghị việc ma giáo Huyết Sát và việc triệu tập võ lâm đại hội, Lục Anh Hạo dù sao cũng là võ lâm minh chủ tiền nhiệm, bản thân đã từng trải qua trận chiến ở Hoa Sơn, đối phó ma giáo Tây Vực đương nhiên có nhiều kinh nghiệm hơn, vì vậy Âu Dương Vô Cữu có rất nhiều chuyện muốn thỉnh giáo ông.
10
Thân chính hà nhu úy nhân ngôn
nhị lưỡng tam phân áp tại kiên
(Thân đang cần sợ gì dư luận, hai lạng ba phân đặt trên vai)
Đúng như Vương Ki sở liệu, Lục Thiên Hạo sau khi bị hành một trận, tuy rằng không lưu lại rắc rối gì, nhưng thể diện coi như đã mất hết, đành thu liễm phong mang, không dám lỗ mãng.
11
Nê thai vi thân thạch vi miếu
bách tính phúc đức thổ địa công
(Thân làm từ đất miếu từ đá, bách tính thờ cúng thổ địa công)
Sau vãn yến, Âu Dương Vô Cữu từ biệt đám người Lục Anh Hạo.
12
Định phong châu nhi phân hắc sa
di hình thảo ảnh ẩn nhân hình
(Định phong châu tách ra cát đen, di hình thảo ẩn giấu thân hình)
Y vốn đã chuẩn bị trước nhưng khi nhìn thấy dãy Hắc Tùng yêu khí ngút trời thì phát hiện bản thân vẫn là chuẩn bị không đủ.
13
Lĩnh cao trùng trùng phi yến linh
mật lâm sâm sâm huỳnh điệp ảnh
(Núi cao tầng tầng linh hoạt như phi yến, rừng sâu lớp lớp bóng hồ điệp phát quang)
Phần lớn thời điểm, con người thường sợ hãi những sức mạnh lớn hơn mình.
14
Dục huyết vô nhiễm Thuần Quân nhận
thiên tháp địa băng khu sơn đạc
(Bể máu không nhiễm mũi Thuần Quân, trời long đất lở chuông dời núi)
“Âu Dương minh chủ, đã lâu không gặp.
15
Sinh tử vong tình tâm niệm động
nan ngôn khổ ý duy ngã tri
(sinh tử vong tình tâm đã động, khổ sở khôn kể mình ta hay)
Âu Dương Vô Cữu sử xuất bình sinh công lực, quắp Vương Ki chạy xuống chân núi, sau lưng tiếng sấm ầm ầm phảng phất như trời sập.
16
Tầm dược hà nhu kinh thành vãng
chí bảo kim tê khố trung tàng
(Tìm dược cần gì đến kinh thành, chí bảo kim tê nằm ngay trong nhà kho)
“Cốc, cốc, cốc.
17
Nguyệt lạc đông trù ảnh thành song
quân tử tẩy thủ tố canh thang
(Trăng lên đông trù hai bóng ảnh, quân tử rửa tay nấu nước lèo)
Chính như lời Vương Ki nói, trong phủ quả thật có một chiếc sừng kim tê cực kỳ trân quý, hiếm khi có dịp Vương Ki không hề keo kiệt chút nào, mài hơn phân nửa sừng tê thành bột phấn cho Âu Dương Vô Cữu ăn, chưa yên tâm lại lặng lẽ bỏ thêm chút ngọc lộ vào bột thuốc, không biết là do sừng kim tê thật sự giải bách độc hay do ngọc lộ trên trời thần hiệu không gì sánh được, nói tóm lại, độc trong vết thương của Âu Dương Vô Cữu đến ngày thứ hai đã khỏi hẳn.
18
Song ngạc hoa nhị triền căn sinh
tối thị khổ não mỹ nhân ân
(Hai đài hoa nhị hoa quấn lấy rễ, phiền phức nhất là được mỹ nhân quan tâm)
Hôm sau, Âu Dương Vô Cữu dậy từ rất sớm, theo thói quen thường ngày, tập kiếm trong viện lạc của mẫu thân.
19
Mạc đạo huyết tinh giang hồ sự
bất nguyện trọc thủy thấp thanh y
(Đừng nói chuyện giang hồ đầy máu, không mong bùn đất bẩn áo xanh)
Chờ huynh muội Lục thị rời khỏi trướng phòng rồi, Âu Dương Vô Cữu mới sâu sắc thở phào nhẹ nhõm.
20
Đợi gió lạnh thổi qua, trước mắt đã không còn người nào.
Ngọc bội trong tay được bàn tay của hắn nắm chặt dần trở nên ôn nhuận.
Ngọc mỡ dê, một màu thuần khiết, tựa như con người áo xanh kia.