1 Vốn để ăn mừng lần thất tình thứ mười ba mà đi du lịch bộ lên núi, đang ở giữa sườn núi gặp mưa to tầm tã, muốn cũng không còn chỗ trốn, còn bi kịch thất lạc với đoàn lữ hành.
2 Đau đớn từ ngón giữa truyền đến nói cho Lục Sướng hết thảy vừa rồi không phải mơ, quá trình khuất nhục đó toàn bộ là chân thật. Hắn nhặt mã tấu lên, hung tợn trừng mắt nhìn sư tử, lại phát hiện nó đang vô lực quỳ rạp trên mặt đất, hoàn toàn không có uy thế vừa rồi.
3 Người mình coi trọng bị cướp đi, thảm cỏ có vẻ phẫn nộ dị thường, nó chặt lại thân mình, cành nhánh điên cuồng vươn ra, gào thét phóng về phía Lục Sướng cùng sư tử.
4 “Lục Sướng, Lục Sướng, Lục Sướng…” Leo cứ lặp đi lặp lại tên của hắn, giọng nói trầm thấp lại đầy từ tính từng tiếng cứ quanh quẩn trong đám cây cối, vang vọng.
5 “Cám ơn, ngươi… Khi đó kỳ thật khó chịu lắm hả?” Lục Sướng thấp giọng nói tạ ơn, trong lòng hảo cảm đối với sư tử gây nhức đầu kia hơi hơi gia tăng một ít.
6
Leo rung thân vẩy bọt nước trên người đi, đem cá lớn vừa mới bắt được đặt ở bên cạnh Lục Sướng, còn y mang theo con khác đi về hướng xa xa.
“Này ——” Lục Sướng ra sức đè lại cái con cá to đến thái quá kia, liều mạng gọi Leo.
7
Leo có thể một ngày chỉ ăn một đến hai bữa, Lục Sướng cũng không giỏi đi đường, hai người hái được mấy trái giống táo, ngồi ở dưới gốc cây ăn.
“Còn bao lâu mới đến?” Lục Sướng hai tay cầm trái cây lớn như quả bóng cao su cắn, nước không cẩn thận chảy lên trên tay cùng khóe miệng.
8
Nghĩ đến đây, Lục Sướng dùng sức đẩy Leo ra, vô cùng nghiêm túc nói: “Leo, ngươi nhìn cho rõ ràng, ta là nam nhân. ”
“Ờ. ” Phản ứng không lớn, “Nam nhân là cái gì?”
Lục Sướng có chút ngẩn người, thoạt nhìn giao tiếp ngôn ngữ không có vấn đề lớn, nhưng lý giải từ ngữ có chút vấn đề.
9 Lại nói Leo sau khi đuổi Lục Sướng về nhà cây, đi ra ngoài chuyện đầu tiên chính là đến chỗ vừa rồi giáo huấn cái đám kia một chút. Một đám chưa đủ lông đủ cánh, liền e sợ cho thiên hạ bất loạn, vô công rồi nghề mỗi ngày nhìn lén giống đực cùng giống cái người ta làm chuyện bạn lữ, hiện tại thế mà còn tám đến tận trên đầu y, không giáo huấn một chút làm sao nuốt được cơn tức này.
10 Thời điểm Lục Sướng đi vào giấc ngủ là khoảng buổi chiều ba giờ, thẳng đến sáng sớm ngày hôm sau, hắn mới bị đói khát làm tỉnh lại. Mở mắt ra, Leo cũng không còn canh bên cạnh nữa, hắn lại cảm thấy có chút không quen.
11 Lục Sướng mới vừa đi, Leo đã nghĩ đến chuyện ngày hôm qua mình để hắn lại ở nhà cây kết quả bị White chiếm tiện nghi, cảm thấy có chút không ổn, bật người đi theo, gọi hắn trở về.
12 Ước chừng nửa giờ trước, Lục Sướng cảm thấy mình giống như đang ở trong thiên đường, vui vẻ cùng Leo đi về hướng giống cái tụ cư. Nhưng hiện tại, tình hình trước mắt kéo hắn rớt về với sự thật, bất quá lực kéo hình như hơi lớn, trực tiếp kéo hắn xuống địa ngục luôn.
13
Thân thể mềm mại của Lục Sướng chấn động, hoa cúc căng thẳng, vội vàng lấy tay ngăn trở bộ vị quan trọng, thật sâu ngồi xuống lòng sông.
Nhưng đám giống cái bưu hãn kia sẽ không cứ như vậy buông tha hắn.
14 Lục Sướng sờ sờ ngực, kỳ quái, hắn thế mà không có cảm giác gì, đối với chuyện mình thân là “giống cái”, còn lại là người tài kiệt xuất trong đó nữa, hắn thế mà không buồn bực, bi thương, phiền lòng, xem ra năng lực chịu đựng của hắn đã mạnh hơn hơn trước kia nhiều lắm.
15
“Đây là cái gì?” Mấy quả đầu đầy dấu chấm hỏi nhìn chằm chằm hình Lục Sướng vẽ trên mặt đất.
Yếm a… Lục Sướng yên lặng nói trong lòng xong, ngoài mặt nghiêm trang nói: “Đây là đồ bảo vệ tim.
16
“Chúng ta trở về đi. ” Lục Sướng từ từ đi đến trước mặt Leo, thản nhiên nói.
“Các nàng…” Sư tử có chút do dự.
“Ngươi có biện pháp ngăn lại sao?” Lục Sướng liếc mắt nhìn y, “Hay là ngươi muốn trói hết mười mấy giống cái ‘mảnh mai’ trước mặt này lại, để giải cứu tiểu thanh xà kia?”
Leo lập tức đổ mồ hôi, vội vàng nói: “Nhanh đi thôi, giống cái tranh cãi, nếu tình huống không nguy hại cho bạn lữ của mình, giống đực ít quản thì hơn.
17 ên lặng lau đi bọt nước trên mặt, trong lòng Leo có chút khổ sở. Lục Sướng đã chán ghét y đến trình độ này sao? Y nhấc chân, định trở lại nhà cây của mình.
18
Lục Sướng trong lòng ngầm bực, không khỏi nâng chân lên, hung hăng đạp xuống khuôn mặt tuấn tú của sư tử rõ ràng đã tỉnh, lại còn giả bộ ngủ.
Khi mắt thấy sẽ đạp trúng tên khốn kiếp này, mắt sư tử bỗng dưng mở, giơ tay cầm bàn chân Lục Sướng, nắm ở lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt.
19 Leo bế Lục Sướng dạo qua một vòng, xem như đi thăm cả bộ lạc. Kỳ thật Lục Sướng chỉ có thấy từng gốc cây cổ thụ, cái gì khác cũng chưa nhìn. Da thú thật dày bao lấy, làm cho hắn rất không thoải mái.
20 Leo đưa Lục Sướng đến chỗ giống cái tụ cư rồi rời đi, nghe nói y còn phải đi chuẩn bị tế phẩm, để bái tế Thần Đá. Nghe nói tế phẩm này vốn nên là lễ ra mắt do Lục Sướng mới gia nhập bộ lạc chuẩn bị để biểu lộ quyết tâm của mình, đưa cho Thần Đá, bất quá đều bị Leo giành làm.
Thể loại: Dị Giới, Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Ngôn Tình
Số chương: 50