1 “A… A a a! Yamete!”
Thanh âm động tình vang bên tai, Trương Bác Văn hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm tiểu công trong phim đang chiến tiếp hiệp thứ ba, nhịn không được sờ mũi thầm may vì không chảy máu.
2 Sinh hoạt của Trương Bác Văn là ba điểm trên một đường thẳng, nhà – trường học – nhà. Bởi không trọ trong trường, khi đi học cũng thuộc loại chẳng có tiếng tăm gì nên bạn cùng lớp không có mấy người biết cậu.
3 Sáng sớm hôm sau Trương Bác Văn rời giường, rửa qua loa mặt mũi xong ngồi xuống ghế mở máy tính chơi game.
Đợi nhân vật đăng nhập xong, người nào đó mới nhớ ra ngày hôm qua xảy ra chuyện không may, cậu rủa một tiếng, đang định logout thì bỗng nhiên liếc thấy một cuộc nói chuyện riêng.
4 Sau một tuần gió êm sóng lặng, Trương Bác Văn bày tỏ cuộc sống như vậy quá là thoải mái.
Bởi được Bạch đại thần giúp đỡ nên Bé Ngốc Nghếch nhà cậu tránh được một kiếp, lại tiếp tục sinh hoạt trái hái hoa, phải trồng cỏ, thỉnh thoảng cùng đoàn đội đi đánh boss sờ trang bị.
5 Ngày hôm sau lúc rời giường, Trương Bác Văn cảm thấy bệnh trĩ của mình nghiêm trọng hơn rồi…
Lần này vô cùng nghiêm trọng, bởi vì Trương Bác Văn cảm giác cả người mình đều đau, cứ như đêm qua đã làm hoạt động kịch liệt gì vậy…
Cậu không khỏi nghĩ thầm, chẳng lẽ tại mình quay tay nhiều quá, đây là hậu di chứng?
Khóe miệng giật giật, Trương Bác Văn lắc đầu hất văng suy nghĩ này ra khỏi óc.
6 Trương Bác Văn tiện tay tiêu diệt quái vật đang vây đánh Hành Mặc Chỉ Thủy, nhìn Người Ta Là Bé Loli của Từ Minh phục sinh tại chỗ rồi mới chuyển mắt đến yêu cầu xin hảo hữu kia.
7 Mì tôm lấp đầy dạ dày trống không của năm thằng con trai, cuối cùng, lúc Từ Minh lên tới cấp 30 thì đứng dậy, ngáp dài một cái rồi vung tay nói: “Các anh em, về nhà!”
Trương Bác Văn lập tức cảm động rớt nước mắt, hận không thể trực tiếp bay ngay về.
8 Trương Bác Văn hít hít mấy hơi, mắt nhoáng cái đã ươn ướt, thậm chí còn hừ mũi mấy tiếng, mà người đàn ông kia vẫn không nói một câu, hai tay giữ chặt eo Trương Bác Văn bắt đầu đưa đẩy có tần suất.
9 Nghe vậy Trương Bác Văn không khỏi giật giật khóe miệng, hạ thân đau rát biểu hiện rõ ràng sự hung ác của người trước mặt. Cậu rúc trong chăn rất buồn bực khó chịu nhưng vẫn không dám ló đầu ra, mà giam mình trong bóng đêm để tăng thêm can đảm: “Anh rốt cuộc muốn làm gì? Anh…” Trương Bác Văn cắn môi, “Chuyện đêm qua chúng ta coi như không xảy ra, tôi cũng sẽ không báo cảnh sát… này! Anh còn không đi mau? Chẳng lẽ chờ chúng ta trở mặt à?”
Người đàn ông không nói một câu, chỉ có tiếng bước chân nhè nhẹ vang lên, ngay sau đó chăn trên người Trương Bác Văn bị giật ra!
Trương Bác Văn hét lên sợ hãi, lúc người đàn ông đè lên người mình vội vàng nhắm chặt mắt.
10 Sau khi ăn uống no đủ, Trương Bác Văn vỗ vỗ cái bụng nhỏ của mình, cảm thấy mỹ mãn rồi mới bắt đầu vặn hỏi: “Anh là ai?”
“Tên là gì?”
“Từ đâu tới?”
“Đến nhà tôi có mục đích gì? Hơn nữa, anh… Sao lại làm vậy với tôi?”
Trương Bác Văn mở nửa mắt, câu hỏi liên tiếp được bắn ra làm người đàn ông không chuẩn bị hơi ngây người, nhưng anh ta nhanh chóng phản ứng lại, nghiêm trang đáp: “Tôi tên là Vương Cảnh Ngôn, chúng ta… Tôi biết em, đại khái em vẫn chưa biết tôi, nhưng bây giờ cũng đã biết rồi.
11 Trương Bác Văn nghĩ một hồi, thấy người ta có ở nhà mình cũng chẳng mưu đồ được gì hết, dù sao mình muốn tiền không có, muốn sắc cũng không… Không đúng… Đệt!
Trương Bác Văn nghiến răng nghiến lợi: “Cũng không được chạm vào tôi!”
Vương Cảnh Ngôn: “…”
Im lặng một lát, Vương Cảnh Ngôn gật đầu: “Được rồi, nhưng nếu em chủ động thì đừng trách tôi.
12 Trương Bác Văn nhanh chóng quăng chút chuyện cỏn con của Vương Cảnh Ngôn này ra sau đầu, xoay qua đi quán net với Từ Minh, vui chơi thỏa thích trong game.
13 Thấy câu trả lời của Trương Bác Văn, Vương Cảnh Ngôn ngồi trong nhà Trương Bác Văn hơi nhíu mày, tay xoa cằm trầm tư.
Trương Bác Văn không có ‘hứng thú’ với đại thần ‘Bạch Cảnh Tịch’ trong game, mình nên vui vẻ nhỉ? Hay nên tức giận đây? Dù sao nếu vui vẻ thì Bạch Cảnh Tịch kia vốn là mình, người mình thích lại không thích mình, thế thì có quái gì mà vui vẻ? … Nhưng nếu tức giận, Trương Bác Văn căn bản không biết Bạch Cảnh Tịch kia là mình… Thế là, anh đại thần nào đó trong game có thể nói là hô phong hoán vũ… Xoắn xuýt rồi…
Song xoắn xuýt thì xoắn xuýt, nhìn trả lời của Trương Bác Văn, anh vẫn rề rề gõ trả lời cho cậu.
14 Một đội năm người hũng dũng đi bàn tơ động.
Tuy một tiểu đội có thể chứa tối đa sáu người, nhưng vì không lừa được ai nên Trương Bác Văn vẫn không gọi thêm người.
15 【 đội ngũ 】 Bé Ngốc Nghếch: …
Bởi vì lúc ấy cậu vô cùng tin tưởng Từ Minh nên hoàn toàn không để ý thanh trạng thái của ‘Người Ta Là Bé Loli’, đương nhiên cũng không biết nàng đã không còn lam, nói thật, đây cũng là sai lầm của cậu… Bình thường cậu sẽ không ngu xuẩn như vậy! [thật không?]
【 đội ngũ 】 Người Ta Là Bé Loli: xin lỗi xin lỗi QAQ, tui không biết thì ra dùng hết làm rồi thì tui không phóng được kỹ năng nữa…
【 đội ngũ 】 Đến Đây Nào, Anh Zai: …
Mọi người: “…”
Là thằng ngu cũng nhìn ra được Từ Minh cố ý… Dù sao với kinh nghiệm chơi nhiều game như vậy của Từ Minh, không thể có chuyện đến lam cũng không biết.
16 Đến lúc boss lão nhất cuối cùng bị mấy người Bé Ngốc Nghếch mài từ từ đến chết, nó cho đám Bé Ngốc Nghếch ngoài một bộ hộ giáp thì không còn gì hết, điều này làm mọi người cùng gào lên đen quá! Bởi vì bình thường boss đều cho ra ít nhất là ba trang bị…
Mọi người vừa thấy boss ngã xuống bèn lập tức lao vào Người Ta Là Bé Loli.
17 Song bây giờ thứ cần họ chú ý không phải lựa chọn chức nghiệp sinh hoạt, mà là vô số nhện con bày ở trước mặt.
Từ Minh điều khiển Người Ta Là Bé Loli lặng lẽ lùi ra sau một bước, Trương Bác Văn lập tức chỉ tiếc rèn sắt không thành thép: “Không phải là mấy con nhện thôi sao? Đàn ông đàn ang còn sợ thứ này?” Nói xong, xách trường thương lao vào trong đống nhện.
18 Từ Minh gào lên: “Đệt, sao ông có thể yêu đương trước anh em bọn tui! Kéo ra ngoài chém!”
Trương Bác Văn: “…”
Từ Minh lại hỏi: “Người kia đáng tin không? Lai lịch có trong sạch không? Đối với ông có tốt không? Nếu không đáng tin, hoặc không tốt với ông thì thôi ngay, dù sao tui thấy ông cũng không giống như muốn chơi đùa.
19 Chơi thêm một lát Trương Bác Văn lại thấy chột dạ, không nhịn được thoáng nhìn đồng hồ trong máy tính phát hiện đã hơn chín giờ, bèn chào mấy người Từ Minh đang học tập kỹ năng sinh hoạt về nhà.
20 Chuyện đầu tiên Trương Bác Văn làm là download game Thịnh Thế về máy, đương nhiên cậu vẫn chưa dám sưa tầm lần nữa đống GV trên máy tính cũ. Đơn giản là bây giờ gần như mỗi phút mỗi giây Vương Cảnh Ngôn đều dính vào người cậu.
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Đam Mỹ, Dị Giới
Số chương: 50
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 49