1 Sau khi làm việc ở quán cơm xong, Trần Khinh Yên liền về nhà. Trời đã xâm xẩm tối. Đang trên đường đi thì nàng bất chợt gặp một ông lão. Ông ta xuất hiện từ phía sau nàng, cất tiếng gọi :
- Trần Khinh Yên.
2 Bốn tháng sau. . .
Dưới chân núi Yên Tử mây mù phủ kín, có một cô nương mặc quần áo nam mang theo tay nải trên vai. Cô nương trẻ tuổi người đầy bụi đường, quần áo đã bạc, giày cỏ đã sờn rách, nhưng gương mặt lấm lem bụi đường vẫn toát lên thứ khí chất phi phàm khiến người ta không dám coi thường.
3 Trần Khinh Yên nhìn viên linh đơn trước mặt, im lặng hồi lâu, rốt cuộc thì cũng cầm lấy bỏ vào miệng ăn.
Ngay sau đó, nàng lập tức cảm thấy không bình thường.
4 Nàng và Diêm Vương từ lâu đã kết nghĩa huynh muội tốt. Ông tốt với nàng đến mức còn muốn để lại cái ghế Diêm Vương cho nàng. Nhưng nàng một mực từ chối nên ông đành gửi hai đứa con trai theo nàng học tập.
5 Hiền Ân vừa vào lớp, đám nam sinh đã lại gần cười cợt :
- Hiền Ân, ngươi dạo gần đây theo gót sư phụ cả ngày, có khá hơn chút nào không?
- Sư phụ dạy ta thì các ngươi tò mò làm gì? - Hắn nhíu mày ngồi vào chỗ của mình.
6 Khinh Yên đứng giữa đại điện, dáng vẻ nàng lạnh lùng tựa tảng đá vô tri, khi nói ra câu xin lỗi cũng khônh hề suy chuyển nét mặt :
- Lần này đệ tử của ta đắc tội với con trai các vị, ta thay
mặt hắn xin tạ tội.
7 Năm năm tháng tháng lặng lẽ trôi, đến khi nhìn lại mới biết đã qua lâu như vậy rồi.
Khinh Yên đã ngồi thiền trong thư phòng hết một buổi sáng. Đầu giờ chiều, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng gõ cửa, một giọng nam trầm ấm nhẹ nhàng gọi nàng :
- Sư phụ! Sư phụ ơi!
- Hiền Ân, ngươi không nghe lời ta nữa rồi phải không?
- Sư phụ, người đã ngồi thiền cả ngày rồi, có thể ra ngoài không? - Hiền Ân nài nỉ, nhưng nàng vẫn không có dấu hiệu bị lay chuyển.
8 Gần đây Diêm Vương sức khoẻ không tốt, không thể cai trị Âm phủ nên đành gọi Hiền Ân xuống thay ông ta vài hôm. Trên Thiên Giới, Khinh Yên cũng thu xếp sự vụ để xuống Âm phủ thăm ông ta một chuyến.
9 Ngự Uyển.
- Ngọc Hoàng, người lại đi sai rồi. - Vương Mẫu ngồi cạnh Ngọc Hoàng nhắc nhở. Ngọc Hoàng nghe thế, nhìn bàn cờ, cười đầy tiếc rẻ :
- Thật tiếc quá, Khinh Yên, ta lại để ngươi tiến rồi.
10 Diêm Vương quyết định truyền lại ngôi cho Hiền Ân. Hắn trở thành Diêm Vương. Bởi vì còn trẻ tuổi mà đã tu thành tiên nên Thiên giới rất hài lòng.
Hiền Ân lên ngôi được vài tháng, Khinh Yên mới xuống gặp hắn.
11 Âm phủ. . .
- Mau lên ! - Quỷ sai giục giã - Nhóc con, có muốn gặp Diêm Vương không hả?
- Có, có! - Một cô bé chừng mười hai, mười ba tuổi vội vã lẻn cào trong đại điện.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50