1 Năm 2020, thế giới xuất hiện nhiều lỗ đen trên bầu trời, từ trong chui ra những vật chất hắc ám bao chùm toàn bộ bầu khí quyển, thế giới hỗn loạn, cướp bóc, giết người, hiếp dâm….
2 Sau khi trở về nhà, Vũ Minh liền chui vào phòng, mượn cớ không khỏe để không ai làm phiền hắn, sau khi dung hợp ký ức, hắn lúc đầu có cảm giác không thật, rốt cuộc thì người nắm giữ cơ thể này là ta của bây giờ, hay là ta của tương lai? Nhưng rất nhanh hắn liền không còn lo nghĩ chuyện đó nữa, dù cho là hắn, hay là hắn tương lai, tất cả đều là hắn, lo nghĩ làm gì vô ích đây
Kiếp trước Vũ Minh vào năm 20 tuổi, vô tình lạc vào truyền tống trận bên trong 1 di tích, bị truyền tống đến Vô Tận Hải của đế quốc Long Sơn, được cường giả Tiếu Ngạo Tông đi ngang qua cứu giúp, do tư chất tuyệt đỉnh, được truyền thừa vô thượng công pháp, vẻn vẹn hơn 10 ngàn năm, thành tựu đế vị.
3 Vũ Minh đi vào sân trường, nhìn tới nhìn lui cũng không thấy người quen, hắn liền 1 mình đi về phía sau trường. Hoàn cảnh nơi này rất tốt, không khí so với bên ngoài trong lành hơn rất nhiều, nhìn tới nhìn lui khung cảnh quen thuộc, hắn thầm cười khổ, do ký ức 10 ngàn năm thực sự quá khổng lồ, khổng lồ tới mức hắn có chút quên đi hắn hiện tại, nhiều lúc hắn vẫn nghĩ mình vẫn là người năm đó dậm chân 1 cái đủ diệt sát hàng tỷ sinh mạng, khẽ nhíu mày cũng khiến cho vô số người quỳ bái, hắn bây giờ, chỉ là 1 học sinh cấp 3 mà thôi
Hắn cứ tiếp tục đi tới phía trước, trong đầu vẫn đang suy nghĩ vẩn vơ những thứ này, không hay để ý phía sau từ lúc nào đã có 1 thân ảnh lặng lẽ theo sau
Rốt cuộc hắn nên làm gì? Vẫn đi theo con đường cũ xông lên thần vị? Hay là trốn tại 1 góc của vũ trụ lặng lẽ tu luyện? Rốt cuộc thì mục tiêu của hắn là gì? Trả thù? Nắm giữ vận mệnh? Chế tạo đế quốc khổng lồ? Hay đơn giản là làm 1 gã cường giả lang thang? Kiếp trước người thiết kế hãm hại hắn là ai hắn cũng không biết nói gì đến trả thù? Đến chết hắn cũng không rõ rốt cuộc là kẻ nào ám hại hắn, như vậy thì rốt cuộc hắn trọng sinh về lại để làm gì?
Hàng loạt những câu hỏi đặt ra trong đầu, xung quanh hắn tỏa ra năng lượng càng lúc càng cuồng bạo, càng lúc càng khó khống chế.
4 Lớp học của Vũ Minh nằm ở tầng 3, hắn và Mạc lão vừa đi vừa nói chuyện. Khi đi đến trước cửa lớp, Vũ Minh đang chuẩn bị chào tạm biệt với Mạc lão thì từ trong phòng học 1 luồng khí thế mạnh mẽ tuôn ra, theo bản năng Vũ Minh quay người lại đón đỡ, chỉ nghe “phanh” 1 tiếng, cả người Vũ Minh bị đánh bay, va vào hành lang ngoài cửa, “phụt” 1 cái liền ói ra 1 ngụm máu tươi, lớp học trong phòng các học sinh thấy cảnh này đều sợ hãi, vài bạn nữ sợ đến nỗi che miệng, khó tin nhìn về phía cửa
Mạc lão cũng giật mình không kịp phản ứng, khi thấy Vũ Minh bị đánh bay ông ta mới lao đến phía hắn, kiểm tra 1 chút Vũ Minh cơ thể, khi thấy hắn không sao mới thở ra 1 hơi, sau đó ông ta tức giận quay đầu nói
“Vũ Tiểu Phụng, ngươi làm gì? Điên rồi sao?”
“Mạc lão, khi ta tiếp nhận lời mời làm giáo viên, chính ngài nói ta có quyền xử phạt học sinh vi phạm nội quy học viện trong lớp mình, hơn nữa hắn chỉ bị 1 chút thương ngoài da, nghỉ ngơi vài ngày là ổn, hơn nữa ta giáo huấn con cháu gia tộc, có gì sai sao?” Vũ Tiểu Phụng nhàn nhạt nói, nhưng trong lòng nàng tức giận giảm phân nửa, Vũ Minh hôm trước dám chống đối nàng, quả thật ăn gan báo, cho nên hôm nay thấy hắn tới trễ liền muốn giáo huấn hắn 1 chút
“Ngươi….
5 Ra khỏi cổng trưởng, cảm giác trong cơ thể mình bị móc rỗng như vậy, cơ thể chân nguyên lực hao gần như không còn, hắn khá mệt mỏi. Vũ Minh hiện tại không biết nên đi đâu, bình thường giờ này hắn là ở trong lớp ngủ, nhưng bây giờ hắn trọng sinh, lại gặp phải việc ngay tại cửa lớp, tâm tình hiện tại rất kém cỏi, nhìn phía bên đường, bảng hiệu 4 chữ Thiên Nhai Hải Các đập vào mắt hắn, kiếp trước hắn từng có nghe tiếng của nơi này, rất thần bí, suy nghĩ 1 chút hắn liền đi tới
Tìm 1 nơi yên tĩnh tại lầu 2 gần cửa sổ, hắn cầm lên menu xem, liếc mắt qua chỉ những thứ thức uống bình thường, cao cấp 1 chút là những thứ có thể tăng cao tố chất thân thể, nhưng hiệu quả rất thấp, đang suy nghĩ nên chọn cái nào thì phía dưới menu có 2 thứ hấp dẫn ánh mắt của hắn
“Phục vụ”
“Xin hỏi ngài uống gì?” 1 nữ nhân viên tiến tới, phi thường lễ phép hỏi
“1 phần Thiên Linh Quả, 1 phần Băng Hỏa tửu” Vũ Minh nhàn nhạt nói
“Ngài chắc chắn? Có thể ngài không biết, 2 thứ này phân tách ra có thể sử dụng, nhưng 2 thứ kết hợp lại nếu không có tu vi Tụ Huyết tầng 5 sẽ có thể bị thương”
Giọng nói của phục vụ viên khá ngạc nhiên, không phải 2 thứ này có bao nhiêu quý hiếm, giá cả đắt đỏ cỡ nào, mà là rất ít người chọn 2 thứ này cùng 1 lúc.
6 “Nghe không hiểu tiếng người sao? Cũng đúng, súc sinh sao hiểu ngôn ngữ nhân loại” Vũ Minh chỉ cười nhạt
“Ngươi…. hừ, không có giáo dưỡng” Lâm Phong tức giận nhưng rất nhanh lại bình thường, sau đó nói tiếp
“Nghe nói hôm trước ngươi bị đưa vào bệnh viện, xem ra cũng không có việc gì, hôm nay còn có thể mắng chửi người mà”
“Không cần ngươi quan tâm, ngươi tự lo cho mình thì tốt hơn” Vũ Minh chỉ lạnh nhạt nói
“Ngươi là thứ đồ gì? Phế vật mà có tư cách gì nói Phong ca? Dùng thuốc để lên tới Khai Thể tầng 9, trong mắt ta ngươi so với Phong ca ngay cả xách giầy cũng không xứng” bên cạnh Sở Ngọc bị Vũ Minh mắng là súc sinh, kìm nén nãy giờ tức giận nói
“Ngươi là ai?” Vũ Minh không tức giận, chỉ liếc nhìn qua
“Ngươi!” Sở Ngọc tức đỏ mặt, mới vừa rồi nàng còn nói chuyện với Lâm Dũng, Vũ Minh ngồi kế bên nghe toàn bộ vào tai, bây giờ lại hỏi nàng là ai, không phải hắn xem nàng như không khí sao?
“Còn nữa, ngươi có tư cách gì nói chuyện với ta? Dựa vào việc bán thân thể cho Lâm Phong hắn sao? Hay dựa vào địa vị của ngươi tại Sở gia? Ngươi có tin hay không ta giết ngươi Sở gia cũng không dám nói 1 câu?”
Sở Ngọc nghe Vũ Minh nói vậy liền biến sắc, không phải việc hắn nói giết nàng, mà là hắn nói nàng bán thân thể cho Lâm Phong, tại Sở gia, nàng chỉ là con cháu họ hàng xa, trong gia tộc có nàng cũng không nhiều, thiếu nàng cũng không ít, đơn giản là có cũng được mà không có cũng trả sao, cho nên nàng mới dùng cơ thể leo lên Lâm gia đại thiếu, không hiểu sao Vũ Minh lại biết được chuyện đó, bây giờ còn nói ra, đơn giản là sỉ nhục nàng
“Đủ rồi” Lâm Phong nhìn vẻ mặt trắng bệch của Sở Ngọc, hắn đau lòng tức giận quát lớn, tuy hắn biết Sở Ngọc đến với hắn mục đích là gì, nhưng bây giờ nàng là người của hắn, Vũ Minh trước mặt hắn vũ nhục nàng, hắn làm sao chịu được
“Há, xem chút đem ngươi quên mất, đường đường Lâm gia đại thiếu, lại đi đói bụng ăn quàng, hàng vỉa hè như này mà cũng lọt mắt của ngươi, ta xem như phục”
“Muốn chết” Lâm Phong thẹn quá hóa giận, xuất ra 1 chưởng về phía Vũ Minh, bên cạnh Lâm Dũng nãy giờ nhìn trợn tròn mắt, không ngờ Vũ Minh mới vài ngày không gặp, tài ăn nói lại biến hóa ghê gớm như vậy, nhưng hắn không ngờ Lâm Phong lại đột nhiên ra tay, hắn liền biến sắc, muốn cản lại nhưng 2 người họ cách nhau thật quá gần
Tưởng rằng Vũ Minh sẽ chịu quả đắng, bị chút thương, dù sao Lâm Phong có điên cũng không dám giết Vũ Minh, nhưng trong tưởng tượng Vũ Minh bị đánh bay không thấy, chỉ thấy trước mặt lóe lên tàn ảnh, Lâm Phong đột nhiên như diều đứt dây bay ra ngoài
Biến cố xuất hiện khiến toàn bộ căn phòng đều tập trung ánh mắt lại nơi này, quản lý đại sảnh lúc đầu cũng chú ý tại đây, lúc đầu hắn nghĩ 2 gia tộc thiếu gia xích mích với nhau, lời qua tiếng lại, không ngờ lại có người dám ra tay, hơn nữa còn tại Thiên Nhai Hải Các, sắc mặt ông ta hiện lên 1 tầng sương lạnh
Sở Ngọc thấy Lâm Phong bị đánh bay, liền chạy tới đỡ hắn dậy, Lâm Phong ánh mắt như muốn giết người như thế, nhìn chằm chằm Vũ Minh, hắn không ngu ngốc tới nỗi cho rằng Vũ Minh đánh bay hắn là dựa vào vận khí, trong cơ thể hắn bị Vũ Minh đánh cho xém chút nữa thổ huyết, đó không phải Khai Thể cảnh có khả năng nắm giữ lực lượng, ít nhất phải là Tụ Huyết cảnh, ai nói Vũ Minh là Khai Thể tầng 9? Còn nói hắn thực lực yếu đến ngay cả Khai Thể tầng 7 cũng đánh không lại? Mẹ nó, thật sự hố chết người không đền mạng, càng nghĩ hắn càng tức
Những người ngồi tại tầng 2 này toàn bộ nhìn về phía Vũ Minh cùng Lâm Phong không ngừng xầm xì bàn tán
“Hai người kia là ai? Lại dám tại đây đánh nhau, không biết Thiên Nhai Hải Các là nơi nào sao?”
“Ta biết, người bị đánh bay là Lâm gia đại thiếu gia Lâm Phong, người còn lại là Vũ gia đại thiếu gia Vũ Minh, không ngờ hai người họ lại có xích mích” 1 người nhìn xem giật mình nói
“Không đúng, Lâm Phong ta nghe nói hắn đã là Tụ Huyết cảnh tầng 5 cao thủ, thiên tư tuyệt đối nằm trong top 3 Lâm gia, còn Vũ Minh hắn dựa vào cắn dược lên cấp mới đạt tới Khai Thể cảnh tầng 9, hơn nữa thực lực còn không đủ chống lại Khai Thể tầng 7 - 8, tại sao có thể 1 chưởng đánh bay Lâm Phong?” 1 người khác nghĩ gì đó, dường như khó thể tin bật thốt
“Có trò hay để xem rồi” một người vây xem hứng thú nói
Lúc này quản lý đại sảnh tiến tới, mặt nở nụ cười nhã nhặn, nhưng ai quen biết ông ta đều hiểu rằng “có người gặp xui xẻo”
“Xin chào, tôi tên Adam, là quản lý tại đây, xin hỏi 2 vị tại sao lại đánh nhau? Không biết nơi này cấm chỉ động võ sao?” tuy rằng miệng ông ta vẫn nở nụ cười, nhưng ánh mắt lại đầy lạnh giá
“Ta chỉ tự vệ mà thôi, không lẽ có người muốn đánh ta mà ngay cả hoàn thủ cũng không cho phép hay sao?” Vũ Minh nhún vai nói
Người quản lý quay sang nhìn Lâm Phong, Lâm Phong cũng không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Vũ Minh, từ đầu tới đuôi ông ta chứng kiến toàn bộ, ông ta hỏi như thế đơn giản chỉ là thuận miệng mà thôi
“Được, xin hỏi ngài có phải Lâm Phong Lâm gia thiếu gia hay không?” ông ta quay sang nhìn Lâm Phong hỏi
“Đúng, là ta” Lâm Phong gật nhẹ đầu nói
“Được rồi, người đâu, đưa Lâm thiếu gia vào trong nghỉ ngơi, liên lạc cho Lâm gia trong vòng 1 tiếng đến chuộc người, nếu không đến thì chờ cho Lâm Phong nhặt xác đi” Adam nhẹ nhàng nói với người bên cạnh
“Ngươi dám?” Lâm Phong giật mình, nhưng nhìn thấy có mấy người tiến tới hắn tức giận nói
“Ngươi nghĩ gây chuyện tại Thiên Nhai Hải Các có thể nhẹ nhàng rời đi sao? Nếu ngươi không phải người Lâm gia, hiện tại ngươi đã là 1 thi thể, mang vào trong” Adam lạnh giọng nói, nói xong ông ta liền quay sang nhìn Sở Ngọc
“Sở tiểu thư đúng không? Nơi này không thích hợp người như ‘tiểu thư’ đến, có phải hay không ngài nên rời đi?” Adam nhìn Sở Ngọc cười nhạt
“Ta…” Sở Ngọc tức giận, nhưng nàng biết nàng không có tư cách ở tại đây, nơi này người đến không phải phú hào thì cũng là người có quyền lực tại Nam thành này.
7 “Tướng quân, tình báo nói Tiếu Thiên Hổ ở phụ cận vùng này không xa, có 1 đội săn mà nói từng thấy bóng dáng của nó đi săn tại khu vực này”
Một vị quân nhân cầm bản đồ tiến tới nói với 1 vị trung niên, khuôn mặt đầy vẻ nghiêm nghị, ánh mắt sắc bén, thỉnh thoáng lóe lên những vệt hàn quang lạnh người, không phải ông ta cố ý mà chẳng qua do quanh năm chinh chiến, trong lúc lơ đãng phóng thích ra mà thôi
“Được, cố gắng tìm kiếm đi, nếu may mắn ngày mai chúng ta giờ này có thể ăn cơm tại nhà rồi” người tướng quân kia gật đầu nói
“Tuân lệnh”
Trong khi hơn 20 người tản ra tìm kiếm, chu vi bán kính hơn 2 cây số hầu như không chỗ nào không bị kiểm tra qua 1 lần, lúc này trên thiết bị tín hiệu vang lên tiếng kêu báo hiệu
“Số 6, số 7, báo cáo tình huống”
“Số 6 báo cáo, xuất hiện 2 siêu cấp ma thú chiến đấu, số 7 đã mất mạng do bị dư chấn đánh tới”
“Số 6, lập tức rút lui, toàn đội chú ý, toàn đội chú ý, toàn thể đình chỉ hành động, lập tức hướng số 6 tiếp viện”
Người tướng quân kia không chút chần chừ liên lạc với toàn thể nhân viên, sau đó ông ta cũng cấp tốc hướng số 6 chạy tới
Khi tới nơi, xung quanh cây cối hầu như bị phá hủy hoàn toàn, phía đó không xa có 2 thân ảnh đang lao vào đánh nhau, nhìn sơ qua giống như 1 con khỉ đánh với với con hồ ly, nhưng kích cỡ cùng thân hình của chính lại làm người khác nghẹn thở, mỗi con cao sấp xỉ toà nhà 20 tầng, cảm giác áp bách kia đơn giản khiến người khác tuyệt vọng
“ Đây là? Tại sao nơi này lại xuất hiện chúng?” vị tướng quân kia kinh ngạc nói
“ Tướng quân, đây rốt cuộc là ma thú gì? Tại sao lại mạnh như vậy?”
“ Thông Thiên Ma Hầu cùng Cửu Vĩ Ma Hồ” vị tướng quân kia nỉ non nói
“ Đây….
8 “Ha ha, Lâm Khang, ngươi thật dám tới?” Adam từ trên lầu đi xuống, miệng cười ha hả nói
“Con trai ta đâu” Lâm Khang có nén tức giận, mặt âm trầm nhìn hắn
“Quý công tử nhà ngươi có phải bị bệnh mù chữ? Không thấy dòng chữ ‘CẤM GÂY CHUYỆN’ tại chỗ này sao?” Adam vừa nói vừa chỉ bảng thông báo nói
“Đừng có bịa đặt, con trai ta sao có thể phạm vào sai lầm cấp thấp đó? Gây chuyện? Buồn cười, dù thật sự là gây chuyện, đó cũng là do có người khiêu khích hắn trước, ngươi không điều tra đúng sai, tự ý bắt người, ngươi coi Lâm Khang ta là ai?” Lâm Khang mặt tức giận quát
Quần chúng thấy bên này căng thẳng, bàn tán xôn xao
“Có chuyện gì vậy?”
“Nghe nói Lâm gia mang người đến bao vây Thiên Nhai Hải Các, hi vọng không xảy ra chiến đấu”
“Không, ta vừa rồi còn ở bên trong, là Lâm Phong cùng Vũ Minh đánh nhau, sau đó Lâm Phong bị bắt, ông Adam kêu Lâm gia tới chuộc người”
“Thế còn Vũ Minh? Chẳng phải hắn cũng gây chuyện sao?”
“Ha ha, thiên cơ không thể tiết lộ, một hồi ngươi sẽ biết”
Phía trên tầng 2, Vũ Minh thông qua cửa sổ nhìn xuống dưới, có vẻ tình hình rất căng thẳng, Lâm Dũng cũng ở 1 bên xem, ánh mắt hắn hơi có vẻ bối rối, có chút sợ hãi cùng tức giận, Vũ Minh để ý thấy ánh mắt của Lâm Dũng, như có điều suy nghĩ, hắn nhìn về phía Lâm Khang ánh mắt ngày càng lạnh
“Lâm Khang, ngươi già rồi nên trở nên đần? Ngươi không thấy Thiên Nhai Hải Các 4 chữ này sao? Dám gây chuyện tại đây, dù là ai cũng phải nhận hậu quả, ngươi tưởng Lâm gia các ngươi có bản sự không nhìn luật lệ tại đây sao?” Adam cười khinh khỉnh nói
Đang lúc Lâm Khang muốn nói gì, có người tiến tới nói nhỏ vào tai hắn vài câu, Lâm Khang sắt mặt dần chuyển, ánh mắt như muốn giết người nhìn chằm chằm Adam, 1 lúc sau mới nói
“Adam, ngươi rất giỏi, bắt con trai ta, đòi tiền cũng thôi, nhưng người cùng Lâm Phong đánh nhau ngươi lại không hề làm gì, còn tặng cho hắn Cầu Vồng Ngũ Sắc, đáng chết hơn trong đó còn có Lâm Dũng tên phế vật kia, ngươi giỏi, rất giỏi”
“Chuyện ta làm không cần ngươi bận tâm” Adam chỉ nhàn nhạt trả lời
“Khỏi nói nhiều, đánh đi” Lâm Khang hét lớn
“Ha ha, đến lôi đài đi!” Adam cười lớn phóng đi, thấy vậy Lâm Khang liền đuổi theo
Những người xung quanh thấy vậy cũng chạy theo về phía lôi đài, Lâm Dũng cùng Vũ Minh cũng đi theo, mất khoảng 1 phút liền tới nơi, nhìn về phía lôi đài 2 người đó đã đánh rồi
Lôi đài rất lớn, khoảng 500 m vuông, xung quang được mở vòng năng lượng để không ảnh hưởng tới bên ngoài người xem, vòng năng lượng có thể cản được sức mạnh 1 kích của Hợp Đạo cảnh cường giả
Lôi đài hiện tại xuất hiện những tiếng vang lớn cùng tàn ảnh của Adam cùng Lâm Khang, những người xung quanh khó thể nhìn thấy toàn bộ chiến đấu, tất nhiên trong đó không bao gồm Vũ Minh cùng vài cường giả vừa chạy tới mới có thể theo kịp tốc độ của 2 người
“Toái Cốt chưởng” nhân lúc Adam sơ hở, Lâm Khang liền đánh ra 1 chưởng ngắm ngay vào ngực ông ta
Adam giật mình, không nghĩ tới Lâm Khang lại nhạy bén như thế, cắn răng cũng tung ra 1 quyền
“Băng Sơn Địa Liệt Quyền”
Cả 2 đều dính chiêu của nhau, bay ra đằng sau
“Phụt”
Hai người đều phun ra 1 ngụm máu, cả 2 đều bị thương nhẹ, dù sao đối mặt sinh tử, mạng sống bản thân vẫn đáng giá hơn, đều thu lực lại phòng thủ chiêu thức đối phương
“Hừ, xem ra ngươi tiến bộ không ít” Adam hừ 1 tiếng
“Ngươi so với 2 năm trước vẫn chỉ như thế, xem ra cả đời này cũng đừng hi vọng đột phá Hợp Đạo cảnh” Lâm Khang âm trầm nói
Nghe câu nói của Lâm Khang, Adam có cảm giác không ổn, chưa kịp phản ứng liền thấy Lâm Khang biến mất tại chỗ, tóc gáy hắn liền dựng lên, cảm giác nguy hiểm chưa từng có xuất hiện, chỉ chớp mắt Lâm Khang liền xuất hiện tại phía sau lưng Adam, mắt đầy sát khí tung quyền đánh vào lưng Adam, chỉ thấy Adam như diều đứt dây bay ra, đụng vào màn năng lượng, sau đó té xuống đất
Không chút do dự, Lâm Khang chưởng ảnh liền đánh tới, Adam móc ra trong 1 người 1 tấm lệnh bài, bóp nát, như tầng khí quyển như thế năng lượng mỏng bao lấy người hắn, cản lại quyền phong đánh tới của Lâm Khang, sau đó Adam liền móc ra trong người 1 viên đan ăn vào, ngồi trị thương, Lâm Khang thấy vậy liền đứng trước mặt Adam nói
“Xem ra đây là thứ bảo mệnh duy nhất của người, nhưng tiếc là nó chỉ tồn tại 30 giây, dù cho trong thời gian đó ngươi có dùng Bách Linh đan trị thương cũng chỉ khôi phục 6, 7 phần.
9 Trụ sở chính của liên bang, trong phòng 6 người quyền lực nhất liên bang đang họp, lúc này ngoài cửa có người tiến vào
“Ai cho ngươi vào? Không thấy đang họp sao?” 1 người trong đó tức giận nói
“Xin lỗi thưa chủ tịch, nhưng chuyện này thật sự quá lớn, ta không thể không vào” người kia bình tĩnh nói
“Được rồi Wiliam, cứ để hắn ta nói” bên cạnh 1 người nói
“Vừa nhận được tin báo, tại Nam thành xuất hiện ma đan cùng ma công, hơn nữa lại do Lâm gia Lâm Khang, 1 trong 4 đại gia tộc tộc trưởng nắm giữ, Adam tiên sinh bị giết, hiện tại đang có 2 vị phó viện trưởng kéo dài thời gian”
“Cái gì!” cả 6 người bật người đứng dậy
“Tin tức là thật?”
“100%, hơn nữa có video làm chứng”
“Lập tức cho ta thông báo quân đội, toàn bộ quân đội nơi gần nhất tiến vào Nam thành, cách li Nam thành, bật báo động cấp 1, ta muốn Nam thành chỉ có thể vào không thể ra, lập tức”
“Vâng!” người kia cúi chào sau đó đi ra
Người kia vừa đi ra, ông ta liền lấy ra điện thoại bấm 1 dãy số
“Nói đi” đầu dây bên kia vang lên tiếng nói
“Tôi cần ngài đưa vài người đến, Nam thành xuất hiện ma đan cùng ma công”
“Cái gì? Được, tôi hiểu, những cần 30 phút sau người của tôi mới tới được, trong thời gian đó ông nên cẩn thận” đầu dây bên kia sững sờ sau đó liền nghiêm túc nói
“Ông vừa gọi điện cho ai?” Wiliam tò mò nhìn ông ta hỏi
“Võ giả liên minh, Vân Tinh Trúc”
“Là bà ta? Chẳng lẽ ông nghĩ….
10 “Hôm nay Nam Thiên học viện tất cả mọi người phải chết”
Nói xong câu đó, vòng năng lượng liền bị đập sụp đổ
Trong phòng, nhìn ra ngoài cửa thấy vòng năng lượng bị đánh sập, Mạc lão sắc mặt liền khó coi
Tuy ông ta biết Lâm Khang chiến lực đã đột phá đến Hợp Đạo cảnh, nhưng không nghĩ tới lại đến nhanh như vậy, xem ra 2 phó viện trưởng tự bạo cũng không làm hắn bị thương
Biết trốn không thoát, ông ta liền dẫn đầu đi xuống, cái giáo viên cùng học viên đi theo
“Lâm Khang, tại sao phải làm như vậy? Chẳng lẽ ngươi không biết, chỉ còn có 50 năm, 50 năm nữa nhân loại sẽ đối mặt tình cảnh thế nào sao? Ngươi sao có thể làm thế?” Mạc lão nhìn đứng trên không trung Lâm Khang gằn giọng nói
“Nhân loại? Ha ha, ngươi thật ngây thơ, chỉ cần có sức mạnh tuyệt đối, ma thú chỉ là đá mài đao thôi” Lâm Khang cười nhạt
“Ngươi tưởng mình vô địch sao? Ngươi bây giờ tại Nam thành có thể làm mây làm gió, nhưng chỉ cần võ giả liên minh tới, ngươi chẳng là cái thá gì cả” Mạc lão tức giận quát
“Ta đương nhiên biết, nhưng bây giờ võ giả liên minh cũng đang lo thân không xong, hơi đâu lo chuyện nhỏ tại nơi này?” Lâm Khang cười khẩy nói
Đang muốn nói gì nhưng lại xuất hiện tiếng nói cản lại lời của Mạc lão
“Thật náo nhiệt, trận tụ hội này không có ta sao được?”
“Ha ha, không sai, thiếu ta cũng không được”
“Sở gia? Nguyễn gia?” Mạc lão nhìn về phía giọng nói, lúc này xuất hiện 2 người tuổi tầm 40-50 tuổi, chính là 2 vị gia chủ Sở gia Sở Thiên, Nguyễn gia Nguyễn Trọng Nhân
“Xem ra chỉ thiếu mỗi Vũ gia” Lâm Khang lẩm bẩm 1 mình
Nhìn 2 người họ, Mạc lão có chút suy đoán, mở miệng dò hỏi
“Các ngươi….
11 “Tích tắc, tích tắc”
Từng giây trôi qua, như bị ngưng đọng thời gian, tất cả mọi người tại đây đều trố mắt nhìn về phía Vũ Minh, kia thật là thiếu niên vừa bị đánh trọng thương sao? Sao ta cảm giác có chút không chân thực đây? Đây gần như là toàn bộ suy nghĩ của những người tại đây bây giờ
“Còn chờ cái gì, giết hắn” Lâm Khang thẫn thờ trong phút chốc liền hét lớn
Nghe thế, Huyết Ma quân cũng lao lên, dù có chân động thế nào, bọn họ cũng bị tẩy não qua, mệnh lệnh của Lâm Khang họ không thể không nghe
Các học viên cũng tỉnh táo lại, nhìn đám Huyết Ma quân lao tới Vũ Minh, dù trong đầu có muôn vàn nghi hoặc, nhưng tình cảnh bây giờ không cho phép họ do dự
Chỉ tiếc, khi vài học viên lao tới cách Vũ Minh hơn 5 mét liền bị chấn bay ra ngoài thổ huyết
Bị chấn bay ra ngoài các học viên có chút sững sờ, những người còn lại thấy thế cũng đình chỉ tiến công
Làm sao đánh? Chúng ta là giúp ngươi a đại ca? Sao ngay cả chúng ta cũng đánh? Ngươi có hay không mất trí a? muốn 1 mình đánh 1 đám chúng sao?
Dường như cảm nhận được ý nghĩ của họ, Vũ Minh bước đi chầm chậm về phía đám Huyết Ma quân đang tiến đến.
12 “Người ta đã mang tới, giao cho ngài”
“Được, để xuống đi”
“Ngài kêu ta mang người này về, không lẽ bao năm qua ngài chờ chính là hắn?”
Người nói chính là Vân Tinh Trúc, ngài trong miệng nàng là 1 người hết sức thần bí, người này 20 năm trước xuất hiện, sức mạnh nắm giữ vượt xa toàn bộ võ giả liên minh, không ai biết lai lịch ông ta ra sao, chỉ biết ông ta đang chờ 1 người nào đó xuất hiện
“Không sai”
“Tuy rằng hắn ta biểu hiện rất đáng sợ, nhưng tuy thế, so với những thiên tài trong võ giả liên minh, hắn ta kém còn rất xa, ngài xác định là hắn?” Vân Tinh Trúc giọng đầy nghi vấn, tuy Vũ Minh biểu hiện rất xuất sắc trong trận chiến tại Nam Thành, nhưng bất kỳ 1 thiên tài nào ở đây đều có thể làm được, thậm chí còn hơn thế
“Ngươi không hiểu” lão giả kia lắc đầu
“Thứ này có lẽ giúp ích cho ngươi, xem như phần thưởng cho ngươi trong suốt 20 năm qua giúp ta, lui ra đi” lão giả ném về phía Vân Tinh Trúc 1 chiếc hộp nói
“Thế còn đám Huyết Ma quân còn lại….
13 Võ giả liên minh, ngay giữa rừng núi hoang vũ, 1 tòa nhà đơn độc đột nhiên xuất hiện, như hòa làm 1 thể với những thứ xung quanh, tòa nhà này chính là tòa nhà đã biến mất cùng Bạch Tử
Lúc này, Vũ Minh kiếp này cùng Vũ Đế tương lai đều triệt triệt để để dung hợp, viên bảo thạch trong tay Bạch Tử chính là thứ duy nhất tồn tại được trong mọi thời đại, thời gian, không gian, quá khứ hay tương lai.
14 “Không chỉ độc ác, còn rất thông minh. Nhưng vấn đề này nói sau, ngươi bây giờ, so với trước kia yếu rất nhiều, nhưng, lại tiềm lực hơn nhiều” Bạch Tử nhìn Vũ Minh nhẹ nói
“Đúng thế, có lẽ con đường này, sẽ có chút khác biệt, chắc hẳn sẽ trở lên thú vị rất nhiều” Vũ Minh cười nhạt nói, hắn biết Bạch Tử cảm nhận được vũ trụ nhỏ trong cơ thể hắn, dù sao trong vũ trụ này, người có thể nhận ra, cực kỳ ít ỏi
“Đúng rồi, ta nhắc nhở ngươi 1 điều, trái đất, so với kiếp trước của ngươi càng thú vị” Bạch Tử thần bí nói
“Ta mong đợi điều đó” tuy không biết Bạch Tử muốn nói điều gì, nhưng hắn cũng không hỏi, bất ngờ so với biết trước là 1 thể nghiệm tuyệt vời
“Thôi, ngươi cũng nên trở về đi”
“Ta cũng đang có ý đó” Vũ Minh cười nói
Tòa nhà lại 1 lần nữa biến mất
Nam thành, Vũ gia cổng lớn, 1 vòng xoáy xuất hiện, Vũ Minh từ đó bước ra, nhìn xung quanh 1 chút liền đi vào
Trong phòng, Vũ Nguyên cảm nhận được không gian chấn động, nhìn ra ngoài, thấy Vũ Minh từ vòng xoáy đi ra, trong đầu thầm nghĩ
“Chắc vị đại năng nào đó mở thông đạo không gian đưa hắn về, nhưng sao chỉ có 1 mình?”
Đang suy nghĩ linh tinh, đột nhiên nghe thấy tiếng nói
“Đưa tiểu Minh vào gặp ta”
Nghe thấy tiếng nói Vũ Nguyên giật mình, cha hắn lại truyền âm kêu hắn đưa Vũ Minh vào? Nhất thời không nghĩ ra lý do, hắn chỉ vâng 1 tiếng liền đi ra ngoài
Ngoài cổng, nhìn thấy Vũ Minh đi vào, 2 tên lính gác cổng cúi chào
“Thiếu gia” 2 tên lính tràn đầy tinh thần nghiêm túc chào, dù bọn họ có không ưa vị thiếu gia này thế nào thì bề ngoài vẫn phải nghiêm túc.
15 Tô Ánh Tuyết giới thiệu khiến cả lớp hưng phấn, nữ thần a, không nghĩ tới nữ thần lại đến lớp mình học. Mái tóc mượt mà ngang vai, làn da trắng nõn như em bé, ánh mắt to tròn như hút hồn người khác, 3 vòng tiêu chuẩn tỉ lệ vàng, ai gặp nàng cũng phải hưng phấn cũng không có gì lạ
“Ta là Sở Tề, hi vọng sau này mọi người giúp đỡ, cuối giờ nếu mọi người rảnh ta mời mọi người tới Thiên Nhai Hải Các giải trí, mong mọi người không từ chối” im lặng 1 lúc Sở Tề cũng lên tiếng, cuộc sống 1 năm tới hắn cần sống chung với những người này, chưa kể cuộc thi cuối kỳ, đi rèn luyện, nếu bị cô lập, xem như hắn xong đời
“Tốt” bên dưới đồng thanh nói, dù sao miễn phí bữa ăn, còn tại Tụ Hiền Trang, cao cấp nơi vui chơi như thế bọn họ cũng ít dịp được đi, không phải ai cũng có thể tiêu phí tại đó
“Được rồi, Ánh Tuyết, em ngồi chính giữa góc bên phải, Sở Tề, phía sau Vũ Minh còn chỗ, chỗ em tại đó” Vũ Tiểu Phụng nhìn quanh 1 chút rồi nói
“Vũ Minh?” Tô Ánh Tuyết xuống chỗ ngồi, còn Sở Tề nghe thấy cái tên khá quen, nhìn về phía dưới người đang nằm ngủ, Sở Tề cười lạnh
“Thưa cô, Vũ Minh hắn ngủ như thế, không ảnh hưởng gì sao?” Sở Tề coi là Vũ Tiểu Phụng không để ý thấy Vũ Minh ngủ, ai cũng biết Vũ Minh cùng Vũ Tiểu Phụng có xích mích, cho nên ý nghĩ trong đầu hắn lóe lên, chỉ là phản ứng của nàng khiến hắn thất vọng
“Mặc kệ hắn” Vũ Tiểu Phụng liếc mắt về phía Vũ Minh 1 cái nói
Sở Tề hơi thất vọng, trong đầu xuất hiện suy nghĩ, hắn cười đi xuống dưới, đi ngang qua bàn Vũ Minh, hắn giả bộ vấp té, tay đẩy bàn Vũ Minh 1 cái khiến Vũ Minh đang ngủ xém chút té đập xuống đất
Cả lớp thấy thế mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, Sờ Tề điên rồi sao?
Vũ Minh hôm trước mới dung hợp hoàn hảo linh hồn, có chút mệt mỏi nên nằm nghỉ, ai ngờ mới chợp mắt chưa được bao lâu lại có người phá hoại, ánh mắt hắn lóe lên sự tức giận, nhìn về phía Sở Tề đang đứng, cả lớp đều ngồi tại đó, mình hắn đứng, không phải hắn làm thì ai làm?
Thấy ánh mắt Vũ Minh nhìn mình, Sở Tề trong lòng đắc ý, ngươi ngủ tiếp nha, haha, nghĩ là thế nhưng vẻ mặt hắn lại làm bộ xấu hổ nói
“Xin lỗi xin lỗi, không cẩn thận vấp ngã, ngươi không…”
Chỉ là hắn nói chưa dứt lời, chân của Vũ Minh đã đạp tới ngực hắn, ầm 1 tiếng, hắn bay ra ngoài
Cả lớp lặng ngắt như tờ, không ai nghĩ Vũ Minh lại bất thình lình ra tay, ngay cả Vũ Tiểu Phụng cũng thế, nàng trừng mắt nhìn về phía Vũ Minh quát
“Ngươi điên à?”
Sau đó nàng đi về phía Sở Tề rơi xuống, kéo hắn dậy
“Không sao chứ?”
“Khụ khụ, không… không sao, khụ khụ” Sờ Tề không ngờ nghĩ tới Vũ Minh lại xuất thủ, hơn nữa hắn ngay cả phản ứng cũng không kịp liền bay ra
“Vấp ngã? Ngươi cho là người khác ngu ngốc sao? Đường đường Tụ Huyết cảnh, đi đường lại có thể vấp ngã, người tìm cớ có thể động não suy nghĩ 1 chút chứ?” Vũ Minh lanh lùng nhìn hắn
“Vũ Minh, ngươi đủ, Sờ Tề cũng đã xin lỗi, còn bị ngươi đánh, ngươi còn muốn thế nào?” Vũ Tiểu Phụng tức giận nói, trong lớp nàng dạy mà hắn còn động thủ, coi nàng là không khí sao? Chẳng phải chỉ đẩy bàn hắn 1 cái thôi hay sao?
Vũ Minh nghe Vũ Tiểu Phụng nói thế, hắn không nói gì, chỉ lẳng lặng nhìn chằm chằm Vũ Tiểu Phụng, thái độ này của hắn khiến nàng khó chịu, tức giận quát
“Cút ra ngoài cho ta”
Vũ Minh vẫn đứng đó, ánh mắt vẫn nhìn nàng không nhúc nhích.
16 “Thằng nhóc, ít xen vào chuyện của người khác, nếu không không có mạng để dùng đâu” nhìn thấy Vũ Minh áo đồng phục lớp 11, 2 tên áo đen khinh thường, giọng đầy đe dọa nói
Vũ Minh lắc đầu, bây giờ toàn nhìn mặt bắt hình dong thôi hay sao? Thấy hắn là học sinh lớp 11 nên coi thường? Hắn khẽ lắc đầu dứt khoát ra tay
Hai tên áo đen đột nhiên cảm thấy bất ổn, đang muốn ra tay thì trước ngực dính chưởng bay ra ngoài, lăn ra bất tỉnh
Nhìn 2 tên áo đen bất tỉnh, Vũ Minh tiến lại kiểm tra người họ, chỉ có ít tiền liên bang cùng 2 tấm thẻ bài để chữ “Xích Huyết”, nếu hắn không lầm những người mang thẻ bài như này thông thường đều là thành viên của săn ma đoàn
Vũ Minh quay đầu lại nhìn về phía đang nằm cô gái kia, hắn đi tới ngồi xuống đỡ dậy, quan sát 1 chút gương mặt, khá đẹp, khuôn mặt thanh tú, môi mỏng, làn da khá mềm mại, hắn đưa chân nguyên lực vào cơ thể kiểm tra, cũng không có bị thương gì, xem ra là bị đánh thuốc mê
Nhưng kỳ quái là Vũ Minh lại cảm thấy nàng và hắn khá giống nhau, có nhân quả quấn thân, hắn nhíu mày suy nghĩ, chỉ là nghĩ 1 lúc vẫn không nghĩ ra, không rõ rốt cuộc nhân quả này ở đâu tới, hắn dứt khoát không nghĩ, sau đó hắn liền đánh thức nàng dậy
Cô gái kia từ từ tỉnh dậy, ánh mắt mệt mỏi muốn nhìn xung quanh, khi nhìn thấy Vũ Minh đứng trước mặt nàng đột nhiên kinh hãi lết lại đằng sau, ánh mắt sợ hãi nhìn về Vũ Minh nói
“Ngươi….
17 Vào trong nhà, nhìn xung quanh Vũ Minh chỉ thấy đơn giản vài thứ sinh hoạt hàng ngày, 1 chiếc TV khoảng 30 inch, 1 bộ bàn ghế bằng gỗ, 2 căn phòng ngủ, ngoài ra chẳng còn gì khác
Nhìn thấy Vũ Minh đang nhìn xung quanh, người trung niên kia nhíu mày nói
“Nhà chúng ta khá đơn sơ, không có gì đáng giá thưởng thức đâu”
“Ồ, ta chỉ tò mò chút thôi”
“Mời ngồi” người đàn ông kia nói
“Cám ơn”
“Trà hay cà phê?”
“Nước lọc là được, ta không thích 2 thứ đó” Vũ Minh cười nói
“Được, chờ 1 chút”
Chỉ 1 lát sau người kia liền đi ra, tay mang theo 1 ly nước, người đó ngồi xuống, đưa ly nước đến trước mặt Vũ Minh
Nhìn thấy thế Vũ Minh không khách sáo cầm ly nước lên uống 1 ngụm liền để xuống, ánh mắt đầy ý cười nhìn về phía người kia nói
“Ngài họ Đường?”
“Đúng, ta tên Đường Hiên, còn ngươi?”
“Họ Vũ, tên Minh” Vũ Minh cười nhạt nói
“Nếu ta đoán không lầm, ngươi là con trai Vũ Nguyên đi? Không biết đường đường Vũ gia đại thiếu đến nhà của ta, muốn làm gì? Ta nghĩ Nguyệt Nguyệt không xinh đẹp đến nỗi Vũ thiếu gia phải đích thân tới làm quen chứ?” người đàn ông kia híp mắt lại nói
“Không cần phải giả ngây, có lẽ người khác nghe như thế sẽ tin tưởng lời ngươi nói, rất hợp lý, hợp logic, nhưng từ lúc ngươi mở cửa, ánh mắt ngươi nhìn ta lúc đó, ta liền đoán được ý nghĩ của mình là đúng, không cần trước mặt ta giả ngây thơ” Vũ Minh cười như không cười nhìn Đường Hiên
‘Ồ, ngươi phát hiện, xem ra ngươi so với tin đồn hoàn toàn khác biệt, nói đi, ngươi phát hiện còn những gì?” Đường Hiên cười lạnh nói
“Cũng không có gì, chỉ là vô tình bắt gặp Đường Nguyệt bị bắt, cũng vô tình phát hiện nàng cùng ta có huyết mạch giống nhau, cho nên mới có cuộc nói chuyện lần này, ngươi đừng không tin, ta nói đều là sự thật” nhìn ánh mắt của Đường Hiên, Vũ Minh biết hắn không tin lời mình nói
“Cứ cho là như thế, ngươi đến đây mục đích là gì?” Đường Hiên cười cười nói
“Chỉ muốn làm sáng tỏ thôi, dù sao sống 17 năm qua, ta chưa từng nghe nói có tỷ tỷ hay muội muội nào cả, nhưng sự thật trước mắt khiến ta không thể không tìm hiểu, ngươi nói xem?” Vũ Minh cười 1 cái, sau đó 2 chân vắt chéo, lưng ngửa ra sau dựa vào ghế, ánh mắt nhìn về Đường Hiên như muốn nói “đừng gạt ta, ta biết ngươi nói thật hay nói dối”
“Ngươi đoán được thì thế nào? Nếu ngươi đoán được thì cũng đừng về nữa, dứt khoát để mạng lại đây đi” Đường Hiên dâng lên sát khí nói
“Ồ, muốn giữ ta lại? Ngươi có thực lực đó sao?” Vũ Minh cười nhạt
“Ngươi có thể thoát được sao? Dựa vào tu vi Tụ Huyết cảnh của ngươi, hay là dựa vào tên phế vật lái xe ngay cả Tụ Huyết cảnh cũng chưa tới bên ngoài? Chưa kể…”
Đường Hiên chưa dứt lời liền bị Vũ Minh cắt đứt
“Chưa kể ta đã uống phải độc dược của ngươi đúng không?”
“Ngươi biết?” Đường Hiên hơi bất ngờ hỏi
“Nếu ta đoán không lầm, thứ này hẳn là Tán Lực dịch đi? Người uống vào hẳn là không thể vận dụng chân nguyên lực? Đúng chứ? Hơn nữa, ai nói với ngươi thứ này có thể ảnh hưởng tới ta?”
Vũ Minh cười cười sau đó vận dụng chân nguyên lực vào bàn tay, 1 chưởng đánh ra nổ nát 1 chiếc ghế bên cạnh
Ánh mắt Đường Hiên híp lại, cẩn thận đánh giá Vũ Minh, 1 lúc sau mới nói
“Xem ra ta nhìn lầm, nhưng cho là như thế, với thực lực Tụ Huyết cảnh của ngươi lại làm gì được ta?” Đường Hiên nói xong liền vận lực, xung quanh không khí bắt đầu trở lên nóng bỏng, phát ra từng tiếng nổ lách tách
“Há? Thông Mạch cảnh? Cũng không tệ, nhưng nếu như ngươi thông minh như vậy, tại sao lại phạm vào sai lầm cấp thấp như thế đây?” Vũ Minh cười cười nói
“Ý gì?” Đường Hiên sững sờ nói
“Ta là ai? Vũ gia thiếu gia, ngươi nghĩ ta bên cạnh không có ai bảo vệ sao? Phúc bá, xem kịch nãy giờ cũng vui vẻ chứ? Đến giờ ngài xuất hiện rồi đấy” Vũ Minh cười thần bí nói
Vũ Minh vừa dứt lời, đột nhiên bên cạnh hắn xuất hiện 1 người mặc đồ của võ giả, người này chính là Phúc bá, quản gia của Vũ gia
“Thiên Phúc? Ngươi còn sống?” nhìn thấy vẻ mặt của Phúc bá, Đường Hiên sợ hãi lùi lại 1 bước khó tin nhìn ông ta
“Đúng thế, ta còn sống, nhờ ơn Đào phu nhân mà ta có thể sống đến ngày nay” Phúc bá cười nhạt nói
“Người đáng chết!” Đường Hiên tức giận ra tay, toàn lực 1 chưởng đánh về phía Phúc bá, chỉ là chưa kịp đánh tới liền bị đá bay ra ngoài, Đường Hiên đập vào ghế sau lưng thổ huyết
“Bác, bác không sao chứ” Đường Nguyệt trong phòng nghe lén nãy giờ, lúc nghe lời nói của Vũ Minh làm nàng sững sờ, khó tin, nhưng diễn biến quá nhanh, 2 bên lại đột nhiên đánh nhau, Đường Hiên bị đánh thương té xuống, Đường Nguyệt sợ hãi chạy tới khóc lóc hỏi
“Người….
18 Từ viên bi tròn xuất hiện hình ảnh làm Đường Hiên sững người
“Ngươi nhìn xem, đứa bé mới đáng yêu làm sao, ngươi nếu không cố gắng chịu đựng chẳng lẽ để đứa nhỏ này không có mẹ hay sao chứ?” Đào Nguyệt Nhi 1 tay đứa bé mới sinh, 1 tay đỡ lấy đầu của Đường Nhược Vũ nói
“Ta….
19 “Con gái ngoan” con gái mười mấy năm không biết tồn tại, Vũ Nguyên có chút kích động, 2 mắt đỏ ngầu nói
“Được rồi cha, trễ rồi, ăn cơm đi, vừa ăn vừa nói” Vũ Minh cười nói
“Đúng đúng, ăn cơm, coi đầu óc của ta, lớn tuổi rồi dùng không được, ăn cơm đi” Vũ Nguyên vỗ đầu mình 1 cái nói
Đêm đó cả nhà Vũ Minh vui vẻ ăn cơm nói chuyện tới khuya, sau đó về phòng ngủ, Đường Nguyệt ngủ cùng Đào Nguyệt Nhi, không biết 2 người nói gì mà nửa đêm vẫn nghe thấy tiếng cười
Vũ Minh sau khi về phòng, bắt đầu tiếp tục tu luyện, tu luyện 1 đêm, các mạch máu trong người được chân nguyên lực rèn luyện không biết bao nhiêu lần, vừa đến sáng sớm, Vũ Minh mở mắt, tinh thần phấn chấn hơn nhiều, dù sao với cấp độ linh hồn của hắn, ngủ hay không cũng không quan trọng.
20 Mất đi ý thức, vài giây sau Vũ Minh tỉnh lại trong khoang dinh dưỡng, toàn thân được 1 chất lỏng truyền vào, 1 lúc sau Vũ Minh mới tỉnh mở ra cửa khoang leo ra ngoài
“Thí luyện giả hoàn tất thí luyện, đang tính toán” âm thanh điện tử vang lên ngay khi Vũ Minh bước ra ngoài
“Tính toàn hoàn tất, thí luyện kết quả đánh giá, cấp 9, hoàn mỹ cấp, lời bình: tuy nhiên thí luyện giả thông qua thực chiến đạt hoàn mỹ cấp, nhưng vì cả thí luyện giả cùng huấn luyện viên đánh ngang nhau, cuối cùng cả 2 ôm nhau chết chung, tuy nhiên 1 kích cuối cùng ngài đánh vào trước, hệ thống phán định ngài hoàn mỹ thông qua.