Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chúa Tể Vũ Trụ

Số chương: 50
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Nam chính là tuyệt thế Vũ Đế, còn là một đời cường giả, trong tay nắm giữ vô vàng hải vực, chẳng may gặp phải bất hạnh vẫn lạc, nhưng linh hồn lại một lần nữa trọng sinh về thời thiếu niên 17 tuổiSống lại lần nữa ở kiếp này ta lại càng muốn đạp phá chư thiên, chưởng khống luân hồiKiếp này, ta muốn thành tựu chí cao thần vị, chúa tể vũ trụKiếp này, ta muốn giết sạch những kẻ đã từng tổn thương nàngTrên một sân thượng của tòa nhà nào đó, Vũ Minh nhìn chằm chằm bầu trời như ẩn như hiện 1 tầng năng lượng tấm chắn, hắn chỉ muốn một cước đạp sụp đổ nó đi, một lúc lâu sau mới lắc đâu thở dài“Ta nguyền rủa tên khốn kia bất lực cả đời”Một nơi xa khác trong vũ trụ, một thanh niên đang hưởng thụ lấy sung sướng massage phục vụ, đột nhiên hắt xì một cái, quay đầu nhìn về phía nơi xa, lông mày khẽ nhíu lại“Kỳ quái” sau đó nhắm mắt tiếp tục hưởng thụCảnh giới: Khai Thể, Tụ Huyết, Thông Mạch, Dung Linh, Hợp Đạo, Tử Linh, Thần Thông, Bất Hủ, Tôn Giả, Thánh Giả, Thánh Hoàng, Thánh Quân, Đế Cảnh (xưng đế)Vũ khí: Phàm Khí, Pháp Khí.

Danh sách chương Chúa Tể Vũ Trụ


Chương 41: Mệnh Lệnh Của Bạch Tử

41 Võ giả liên minh, tại 1 nơi nào đó trong rừng rậm, nhưng xung quanh lại chẳng có ma thú nào dám bén bảng tới gần

“Thưa ngài, ta vẫn không hiểu, rốt cuộc hắn là ai mà ngại lại đáp ứng những yêu cầu của hắn? Dù cho đó là người ngài đang chờ, nhưng với thực lực bây giờ của hắn không xứng nhận được những thứ đó”

“Ngươi rất mạnh miệng, ngươi biết, nếu như để hắn nghe thấy, ngươi sẽ có kết cục thế nào không?”

“Tụ Huyết cảnh mà thôi, 1 con kiến hôi lại có thể làm gì được ta?”

Hai người đang đối thoại này chính là Quân Tinh Trúc cùng Bạch Tử

“Ha ha, không sai, với thực lực của hắn bây giờ so kiến hôi không kém bao nhiêu, nhưng… chỉ cần hắn muốn, cả cái võ giả liên minh này, đều sẽ sụp đổ, toàn bộ nhân loại tại đây sẽ không còn sót lại 1 người, ngươi… tin không?” Bạch Tử vừa thưởng thức ly rượu trên tay vừa nói

“Nực cười, chỉ hắn cũng xứng? Chưa nói đến…”

Chưa nói hết câu Quân Tinh Trúc liền bị 1 cỗ áp lực vô hình ép nằm trên đất, nàng cơ bản là bất lực phản kháng, cố hết sức ngước mặt lên nhìn Bạch Tử chờ đáp án

“Ngươi nên nghĩ kỹ trước khi nói, nói sai rồi, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, hiểu chưa?” Bạch Tử lạnh nhạt nói

“Hiểu… hiểu rõ, thưa ngài” Quân Tinh Trúc gắng hết sức nói

“Đứng lên đi”

Áp lực vô hình mất đi, Quân Tinh Trúc thở dài nhẹ nhõm, những ánh mắt vẫn hiện lên vẻ không phục, bằng cái gì? Hắn có tư cách gì ngài làm nhiều như thế vì hắn?

“Ngươi không phục?” Bạch Tử liếc mắt nhìn Quân Tinh Trúc hỏi

Trầm ngâm 1 lúc Quân Tinh Trúc mới trả lời

“Đúng, ta không phục, võ giả liên minh cống hiến cho nhân loại bao nhiêu năm? Hắn lại chỉ là 1 thằng nhóc, suốt ngày ăn chơi lêu lổng, dù cho lần đó tại Nam thành hắn có chút cống hiến, nhưng nhiêu đó cũng chỉ là muối bỏ biển so với võ giả liên minh, bằng vào cái gì ngài vì hắn làm nhiều như thế? Thậm chí chỉ cần hắn muốn ngài liền phá hủy toàn bộ liên minh?”

Quân Tinh Trúc không ngốc, ngược lại rất thông minh, vừa rồi 2 người đối thoại nàng nhận ra không phải Vũ Minh hắn có thực lực phá hủy toàn bộ võ giả liên minh, mà là Bạch Tử sẽ vì hắn phá bỏ võ giả liên minh

“Nhân loại? Nực cười, 1 đám tự tư tự lợi, vì lợi ích không màng luật lệ, vì quyền lực tự giết lẫn nhau, trong khi kẻ địch thực sự hiện hữu ngay trước mặt lại nội bộ lục đục”

“Các ngươi làm những gì ta còn không biết? 50 năm trước ma công bị phá hủy tại sao đến bây giờ vẫn còn? Huyết ma quân đoàn từ đâu ra? 30 năm trước khu dân nghèo xuất hiện mấy ngàn người biến mất là vì sao? Ngươi cho rằng ta không biết?”

Bạch Tử lạnh giọng nói

“Ngài…” Quân Tinh Trúc nghe lời nói của Bạch Tử liền cứng họng

“Nếu không phải võ giả liên minh vẫn còn chút tác dụng chống lại ma thú, ngươi cho rằng nó sẽ tồn tại đến bây giờ? Ngươi cho rằng nếu ngươi tham gia vào trong đó, ngươi sẽ sống đến hiện tại? Ngươi có thể ở bên cạnh ta suốt 20 năm qua? Có thể đứng trước mặt ta nói ra những lời này? Ta rất không hiểu, cố bé ngây thơ, đáng yêu năm đó đâu rồi? Giờ ta nhìn ngươi chỉ thấy 1 người đàn bà quyền lực, dã tâm, coi khinh người khác”

Nghe lời nói của Bạch Tử, Quân Tinh Trúc sững người, nàng đột nhiên nhớ lại tình cảnh 20 năm trước, khi nàng chỉ là cô bé mười mấy tuổi, trong khu dân nghèo rách nát, bị người khác xem như sâu kiến muốn đánh muốn giết cũng không thể phản kháng

Khi đó nàng gặp Bạch Tử, hắn từng hỏi nàng muốn trở thành người như thế nào.


Loading...

Chương 42: Hắn Là Huynh Đệ Của Ta

42 Vũ Minh vác trên vai Tô Ánh Tuyết đi vào trong nhà ăn, tiến tới 1 chiếc bán sau đó mới để nàng xuống, hắn nhìn Tô Ánh Tuyết sau đó nói

“Ngồi đây chờ ta 1 chút”

Vũ Minh đi lại phía quầy bán đồ, gõ gõ 2 cái trên mặt bàn, 1 nhân viên đi ra nhìn hắn hỏi

“Xin hỏi ngài cần gì?”

“Lấy 2 phần sinh tố”

Tiếp đó hắn lấy ra trong người 1 xấp tiền mặt, để lên trên măt bàn

“Đây là?” nhân viên khó hiểu hỏi, nơi này học sinh không cần phải trả tiền a?

“Thuận tiện giúp ta đi lấy 1 hộp y tế trị ngoại thương” nói xong hắn liền đẩy xấp tiền về phía phía hắn

Người nhân viên nghe thế, nghĩ nghĩ 1 chút liền cười nói

“Được, không thành vấn đề”

Người nhân viên kia phân phó 1 chút người làm nhanh chóng chuẩn bị 2 phần sinh tố, rất nhanh trước mặt Vũ Minh liền để lên 2 chiếc ly đầy sinh tố trái cây

Hắn cầm lên liền đi về phía bàn nơi Tô Ánh Tuyết ngồi

“Uống 1 chút đi”

“Cám ơn” Tô Ánh Tuyết tiếp nhận ly sinh tố mà Vũ Minh đưa nhưng lại vẫn cầm trên tay không uống, mắt vẫn đăm chiêu nghĩ gì đó, thấy thế Vũ Minh cười hỏi

“Sao thế, vẫn chưa nghĩ thông?”

“Không phải, chỉ là có chút…” Tô Ánh Tuyết lắc đầu nói, chỉ là lời nói của nàng lại không nói hết

“Ngươi nói xem con người sống vì cái gì?” Vũ Minh đột nhiên chuyển chủ đề

“Ý ngươi là sao?” Tô Ánh Tuyết có chút khó hiểu

“Mấy trăm năm trước, khi tai biến còn chưa xảy ra, họ làm việc vì cuộc sống, người nghèo thì cố gắng kiếm tiền, người giàu thì hưởng thụ, đến khi tai biến xảy ra, con người bắt đầu yếu thế, họ muốn thành cường giả bảo vệ bản thân, người nhà”

“Đến khi loài người sắp bị nguy cơ tuyệt diệt, họ lại lo đến những người khác, đến hiện tại, họ có đủ sức chống lại ma thú, họ lại lo nghĩ nhiều chuyện như hưởng thụ thành quả, dã tâm nổi lên, các loại giải trí…”

“Ngươi biết họ đều có 1 điểm chung là gì không?”

Tô Ánh Tuyết lắc đầu, dù không hiểu lời hắn nói có ý gì

“Họ đều có điểm chung là thay đổi theo hoàn cảnh, người nghèo muốn trở lên giàu có, người giàu theo đuổi sự hưởng lạc, kẻ yếu muốn mạnh lên, người mạnh muốn quyền lực”

“Hoàn cảnh thay đổi cách sống mỗi người, cũng giống như ngươi, ngươi cần 1 chút thời gian thích ứng với thay đổi, rất nhiều người cũng như cần thời gian, không phải sao? Nếu đã thế thì còn quan tâm nhất thời chuyện này làm gì?”

Lời nói của Vũ Minh khiến Tô Ánh Tuyết thoải mái hơn không ít, nàng nhất thời nở nụ cười nói

“Cám ơn”

“Cám ơn thì không cẩn, nếu như ngươi không hiểu rõ ý ta nói, vậy ta nói đơn giản hơn, giống như ta theo đuổi người, ngươi không thể nào ngay lần đầu tiên liền đáp ứng, nhưng sau 1 thời gian, ưu điểm của ta sẽ dần hiện, ngươi bắt đầu thấy ta thuận mắt, thấy ta lớn lên khá đẹp trai, tính cách hòa ái dễ gần, lại rất chung thủy, dần dần từ thuận mắt thành thành yêu”

Phốc

Tô Ánh Tuyết bật cười

“Ngươi thật đúng là hài hước, còn không quên đánh bóng bản thân mình”

“Không có cách, ai bảo ta ưu tú như vậy đây” Vũ Minh cười nói

Đúng lúc này lại 1 giọng nói vang lên

“Oa, Vũ Minh ngươi lợi hại, ta không ngờ bản lĩnh tán gái của ngươi lại cao như thế a”

Người nói chính là Lâm Dũng, hắn từ cửa đi vào, bên ngoài cũng có rất nhiều học sinh đang đi vào trong

Nhìn thấy Lâm Dũng, Vũ Minh dùng giọng lạnh nhạt nói

“Ta đột nhiên thấy ngươi không nói lời nào đáng yêu hơn nhiều”

“Không có cách, ai bảo ta ưu tú như vậy đây” Lâm Dũng học lời nói của Vũ Minh

Bên cạnh Tô Ánh Tuyết thấy thế nhịn không được cười thành tiếng

“Hai người các ngươi thật giống nhau”

“Sao có thể, ta đẹp trai như thế, so với cái mặt như heo của hắn chỗ nào giống?” Vũ Minh phản bác

“Ta nói huynh đệ, có bạn gái cũng không thể dạng này a, nào có chuyện nói xấu huynh đệ như thế trước mặt người khác?” Lâm Dũng cười khổ nói

“Thế nào? Ta nói sai chỗ nào sao?” Vũ Minh dửng dưng nói

“Tính ngươi lợi hại” Lâm Dũng dựng thẳng ngón giữa nói

“Không đùa, ngồi đi” Vũ Minh cười lắc đầu nói, thật là, tính tình như trẻ con

Sau đó Vũ Minh quay lại nhìn Tô Ánh Tuyết nói

“Anh em của ta, Lâm Dũng”

“Đây là ai ta cũng không cần giới thiệu đi?” nói xong hắn nhìn về phía Lâm Dũng

“Ha ha, sao có thể không biết, có thể không biết viện trưởng là ai, nhưng hoa khôi trên hoa khôi bảng nhất định phải nhớ, hân hạnh được gặp Tô tiểu thư”

Lâm Dũng nói xong đưa ra bàn tay của mình ra

Tô Ánh Tuyết cũng nắm lấy bàn tay của hắn, xong rất nhanh liền thả ra ngồi xuống

“Đúng, Ánh Tuyết, ngươi vừa nãy thi hẳn là lần đầu lọt hố, lần sau thoát được đi? Ta lại cả 2 lần đều bị” vừa ngồi xuống Lâm Dũng liền than thở

Nghe câu hỏi của Lâm Dũng, Tô Ánh Tuyết có chút xấu hổ, nhưng lại có chút hiếu kỳ nhìn hắn nói

“Ngươi không thất vọng gì sao?”

“Có gì đáng thất vọng, dù viện trưởng nói thế nào, đây cũng chỉ là 1 cuộc thi, nếu như thật là chiến trường, ai sẽ phạm vào sai lầm đó? Ông ta chỉ mượn cớ mắng 1 trận mọi người thôi”

Lâm Dũng tức giận nói lớn khiến nhiều người từ ngoài lẫn trong phòng ăn đều sửng sốt 1 chút, sau đó lập tức hét lớn

“Huynh đệ ngươi nói đúng”

“Đúng thế, dù lời nói khiến dưới đất nở hoa thì thế nào? Chẳng phải là 1 cuộc thi sao?”

“Ha ha ha, huynh đệ, nói rất hay”

Mọi người đều đồng ý lời nói của Lâm Dũng, không ít người cũng đứng lên ủng hộ hắn

“Ha ha ha, cám ơn cám ơn, ta chỉ là nói ra lời trong lòng”

Lâm Dũng cười lớn nói, bên cạnh Tô Ánh Tuyết trợn mắt há mồm nhìn, có chút bất ngờ, không phải vì lời nói của hắn đúng hay sai, mà nhiều người trong lòng cũng chấp nhận quan điểm của hắn, nghĩ nghĩ 1 chút nàng liền thở ra 1 hơi, cuối cùng trong lòng khúc mắc cũng cởi bỏ, chút chuyện nhỏ này nghĩ trong lòng để làm gì đây?

Vũ Minh bên cạnh nhìn hắn ngồi xuống, khẽ lắc đầu cười nói

“Ngươi tâm tư thật đúng là nhiều”

“Ha ha, như nhau như nhau”

Sau đó 2 người liền dùng nắm đấm cụng 1 cái, xong cười ha hả

“Tâm tư? Là sao? Sao ta nghe không hiểu?” Tô Ánh Tuyết tò mò nói

“Ngươi thấy lời nói của hắn đúng hay sai?” Vũ Minh không trả lời mà hỏi lại

“Hmm, cũng có chút đúng, nhưng ta vẫn cảm giác có chút chỗ nào không đúng” Tô Ánh Tuyết nói ra quan điểm của mình

“Hắn nói đúng, nhưng viện trưởng cũng không sai, nhưng về bản chất, đây chỉ là 1 cuộc thi, không cần phải làm nói những lời gây thương tổn như thế”

“Thế ngươi nói hắn tâm tư nhiều là ý gì?” Tô Ánh Tuyết truy vấn

“Ngươi thật đúng là nhìn không ra, ngươi biết hắn là ai sao?” Vũ Minh cười, chỉ chỉ Lâm Dũng hỏi

“Người Lâm gia a, ta biết, hơn nữa qua trận chiến lần đó, Lâm gia sa sút xuống thành hạng 3 gia tộc, nhưng so với hạng 2 gia tộc cũng không kém chút nào” Tô Ánh Tuyết suy nghĩ nói

“Vậy lời hắn vừa rồi có ý gì đây?” Vũ Minh lên tiếng

“Không biết” suy nghĩ 1 lúc cũng không có kết quả, Tô Ánh Tuyết lắc đầu nói

Nghe thế, Vũ Minh cùng Lâm Dũng liền cười

“Không cho cười, có nói hay không, không nói ta đi” nói xong Tô Ánh Tuyết giả vờ giận dỗi đứng lên, Vũ Minh nhanh tay kéo nàng lại

“Rồi rồi, ngồi đi, ta nói”

“Lời hắn nói tuy không sai, nhưng mục đích chủ yếu vẫn là lôi kéo nhân tâm, gia tộc hắn đang trong cảnh quẫn bách, cần nhất là nhân thủ, mà tại đây, những học sinh này không phú tức quý, dù cho là nhà bần dân cũng là thiên phú cao đáng sợ”

“Hắn nói như thế, 1 số người trong đó chắc chắn biết mục đích của hắn, nhưng vẫn ủng hộ hắn, bởi vì hắn dám đứng lên nói những lời này trước mặt mọi người”

“Còn những người không hiểu tâm tư của hắn, sẽ coi hắn là người ngay thẳng, kết giao mới 1 người như thế không sợ bị đâm sau lưng, có lẽ bây giờ họ không có tiếng nói gì, nhưng vài năm nữa, đó là 1 thực lực đáng sợ, đối với Lâm gia mà nói, đây là lúc lôi kéo họ, dù chỉ 1% trong số đó đồng ý gia nhập, Lâm gia cũng kiếm lời đầy bồn đầy bát”

“Hắn không sợ viện trưởng tức giận? Dù sao với thực lực hiện giờ của Lâm gia, Mạc lão muốn trả thù chỉ sợ Lâm gia sẽ có chút…” Tô Ánh Tuyết không hiểu hỏi

“Mạc lão sẽ không làm thế, bởi vì Vũ gia chúng ta sẽ không đứng nhìn Lâm gia bị chèn ép, cha ta, ông nội ta có thể e ngại Mạc gia không muốn gây hấn với họ, nhưng ta Vũ Minh sẽ không nhìn huynh đệ mình gặp nạn, bởi vì ta là thiếu chủ Vũ gia, lời nói của ta đại biểu Vũ gia, Lâm Dũng cũng biết rõ điều đó, cho nên hắn mới không e ngại chút nào nói ra những lời đó”

“Như thế không phải là hắn đang lợi dụng ngươi?” Tô Ánh Tuyết bật thốt, nhưng đột nhiên nhớ đến Lâm Dũng còn bên cạnh, thế là hơi ngại ngùng cúi đầu

“Huynh đệ của ta, không ai có thể chèn ép, dù là Ngọc Hoàng Đại Đế cũng phải tránh qua 1 bên, nếu đổi hắn là ta, hắn cũng sẽ làm thế, đây là huynh đệ, sinh tử chi giao”

Vũ Minh kiên định nói

Bên cạnh Lâm Dũng tuy không nói gì, nhưng nội tâm hắn đồng ý những lời nói của Vũ Minh, giao tình giữa 2 người họ không ai có thể phá vỡ

Tô Ánh Tuyết nghe xong, rất muốn nói “không có khả năng”, nhưng tiếp xúc Vũ Minh chỉ được vài lần, nàng lại biết, hắn nói được làm được, thế là nàng nở nụ cười trêu chọc

“Nam nhân quả nhiên không có ai tốt lành gì, 1 bụng quỷ kế”

Vũ Minh cùng Lâm Dũng nghe xong xém chút bật ngửa, đại tỷ à, đây gọi là đa mưu túc trí có được hay không?

Nhìn vẻ mặt 2 người, Tô Ánh Tuyết cười tươi như hoa, 2 người này thật sự rất thú vị

Lúc này 1 nhân viên đi tới, trên tay cầm hộp y tế nhìn Vũ Minh nói

“Công tử, đây là thứ ngài cần”

“Cám ơn rồi” Vũ Minh gật đầu tiếp nhận, người nhân viên giao đồ xong liền đi về nơi làm việc của mình

Vũ Minh mở hộp y tế ra, nhìn Tô Ánh Tuyết nói

“Lại đây”

Nhìn thấy Vũ Minh muốn giúp mình trị thương, Tô Ánh Tuyết có chút ngượng ngùng, nhưng rồi vẫn nghe hắn đi tới

Nhìn nàng chậm chạp bước tới, Vũ Minh lắc đầu 1 cái rồi đưa tay ra kéo lấy nàng

Đột nhiên bị Vũ Minh kéo, Tô Ánh Tuyết không kịp chuẩn bị liền cả người lao tới ép sát vào người Vũ Minh, mặt áp sát với nhau, thiếu chút nữa liền hôn môi

Vũ Minh mới đầu cũng bất ngờ, nhưng rất nhanh liền cười 1 cái, sau đó liền hôn lên môi thơm của nàng

Bị bất ngờ tập kích, Tô Ánh Tuyết chỉ thấy đầu óc 1 mảnh trống rỗng

Biến cố xảy ra, cả phòng ăn lặng ngắt như tờ, nhiều đôi mắt nhìn chằm chằm 2 người họ, hâm mộ, đố kỵ, xem kịch vui… đủ loại ánh mắt nhìn tới

Không biết qua bao lâu, bên cạnh Lâm Dũng mới ho khan 1 tiếng

“Khụ khụ, ta nói 2 ngươi, ta còn độc thân đâu, có cần đút chó ăn lương trước mặt như thế không?”

Tô Ánh Tuyết lúc này mới phản ứng lại, mặt đỏ bừng đẩy Vũ Minh ra, sau đó co chân chạy về khu lớp của mình

Vũ Minh cùng Lâm Dũng liếc nhìn nhau, sau đó bật cười

Phía xa, 1 ánh mắt âm độc đang nhìn 2 người họ, đôi tay hắn nắm chặt nổi lên gân xanh, cả người run rẩy.


Chương 43: Huyết Thệ

43 Vũ Minh nhìn về hướng Tô Ánh Tuyết chạy đi liền liếc mắt nhìn Lâm Dũng 1 cái, ý bảo ta đi trước, Lâm Dũng cười gật đầu

Vũ Minh cầm hộp y tế đuổi theo về lớp, nhìn thấy nàng chạy vào phòng ở tập thể của nữ hắn liền có chút do dự không biết làm sao, dù sao bên trong toàn là con gái, nhưng rất nhanh hắn liền đi tới gõ cửa

Một người con gái bước ra mở cửa

“Vũ Minh, ngươi tới làm gì?”

“Đệ…” Vũ Minh chưa kịp nói gì liền bị cắt đứt

“Có phải Ánh Tuyết khóc là do ngươi?”

Người nói chuyện tên là Vũ Na, lớp trưởng của lớp, thân phận khác chính là chị họ của hắn, con gái của chú hai.


Chương 44: Thực Chiến

44 Vũ Na ở bên ngoài rình coi nãy giờ, lúc đầu có cảm tưởng Vũ Minh rất ấu trĩ, nói ra nhưng lời đó có tác dụng gì? Nhưng cuối cùng hắn lại phát ra huyết thệ, đây là cỡ nào yêu đối phương mới dám nói ra?

Vũ Na đột nhiên cảm thấy Vũ Minh tuy ấu trĩ, nhưng tình cảm của hắn dành cho cho Tô Ánh Tuyết nàng thật không hiểu được

“Ngươi lại phát huyết thệ? Ngươi điên sao?” Vũ Na chạy vào quát lớn

Chỉ là Vũ Minh không để ý tới nàng, chỉ lạnh nhạt nói với Tô Ánh Tuyết

“Ta biết có chút đường đột, nhưng ta sẽ chờ câu trả lời của ngươi, ”

Vũ Minh nói xong liền quay người đi ra ngoài, nhưng đi tới cửa thì Tô Ánh Tuyết đột nhiên lên tiếng

“Ta đáp ứng”

Nghe lời nói của Tô Ánh Tuyết, Vũ Minh đột nhiên sững người lại, hắn chậm rãi quay đầu lại, chỉ thấy Tô Ánh Tuyết vẻ mặt nghiêm túc nhìn hắn, sau đó từng bước đi về phía hắn

Khi đến trước người hắn, nàng chậm rãi đưa ra 2 tay ôm lấy eo của hắn nhỏ giọng nói

“Có 1 người như ngươi yêu thương ta, ta rất thỏa mãn, trên thế giới nhiều người như thế, nhưng dám làm như ngươi thì lại có ai? Ta còn gì phải mong ước? Hơn nữa, em cũng rất thích anh, Vũ Minh”

Tô Ánh Tuyết nói đều là thật lòng, những lời nói của hắn làm nàng chấn động, khó tin, sau đó là cảm động.


Chương 45: Sinh Tử Chiến

45 Nhìn Vũ Minh đứng trên võ đài, cả đám người đều lặng ngắt như tờ, đây chính là thực lực top 1 sao? Chênh lệch cũng không như thế lớn a?

Tô Ánh Tuyết cùng Vũ Na cũng khó tin, hai người họ hoàn toàn dùng toàn bộ thực lực nhưng ngay cả quần áo của Vũ Minh cũng không chạm tới, thân pháp này có chút khủng bố

Nhưng mà tại sao hắn không ra tay với 2 người họ? Đây gần như là ý nghĩ trong đầu của những người tại đây

Tô Ánh Tuyết cùng Vũ Na liếc nhìn nhau, sau đó cắn răng lao tới

Do quay lưng lại phía 2 người họ nên Vũ Minh không biết gì.


Chương 46: Tử Chiến (p1)

46 Sự việc diễn ra quá nhanh

Không ai nghĩ tới chỉ là 1 cuộc thực chiến bình thường lại dẫn tới sinh tử chiến đấu

Mạc lão cũng trở tay không kịp, ông ấy đang muốn ngăn cản thì Vũ Minh đã ký kết xong sinh tử khế ước

Vũ Na ở bên cạnh cũng giật mình, nàng...


Chương 47: Tử Chiến (p2)

47 Khí thế của Vũ Minh cũng tăng lên đạt tới Tụ Huyết tầng 9 đỉnh cao, xém chút nữa thì vọt tới Thông Mạch cảnh

Sở Tề nhìn khí thế của Vũ Minh dừng lại tại Tụ Huyết tầng 9 đỉnh cao liền khẽ thở phào nhẹ nhõm, hắn còn tưởng Vũ Minh sẽ trực đột phá luôn chứ

Tụ Huyết cảnh và Thông Mạch, 2 cảnh giới hoàn toàn khác biệt, đừng nhìn lần trước Vũ Minh đánh bay Vũ Tiểu Phụng mà tưởng nhầm cảnh giới giữa 2 người chẳng kém bao nhiêu, chẳng qua Vũ Minh vận dụng bí pháp cùng Vũ Tiểu Phụng thiếu cảnh giác mà thôi

Nếu Vũ Tiểu Phụng có đề phòng cùng toàn lực đánh, 10 người Vũ Minh cũng không đủ đánh, tất nhiên, nếu là khi đó hắn vận dụng linh hồn lực đế cấp của mình, 1 tỷ Vũ Tiểu Phụng cũng chết chắc

Sự khác biết giữa 2 cảnh giới như trời và đất, khi đạt tới Thông Mạch cảnh, thần thức sẽ khai sinh, chân nguyên lực trong người cũng sẽ ngoại phóng, tuy rằng ở tầng thấp hơn chân nguyên lực chỉ có tác dụng rèn luyện, tăng cường võ kỹ uy lực

Nhưng lên tới Thông Mạch cảnh thì lại hoàn toàn khác biệt

Bởi vì sau khi đột phá Thông Mạch cảnh, 9 vòng xoáy trong cơ thể sẽ dung hợp lại thành 1, đề cao chân nguyên lực, hơn nữa có thể ngoại phóng chân nguyên lực, hình thành thần thức

Chân nguyên lực ngoại phóng tấn công trong vô hình

Quan trọng hơn còn có chân nguyên hộ thể thủ hộ lấy

Hơn nữa kết hợp với thần thức khai mở, toàn bộ hành động của ngươi đều bị phát hiện cùng bị đoán trước

Đây chính là khác biệt

Sở Tề cười lạnh nói

“Tụ Huyết tầng 9 đỉnh, cũng chỉ như thế này mà thôi”

Nói xong, kiếm trong tay hắn bị quán thâu chân nguyên lực, sau đó 1 kiếm đâm chém ra, chân nguyên lực phóng ra ngoài

“Độc Xà Thám Oa”

Nếu như ai thấy được đạo kiếm khí này, nhất định sẽ giật mình, vì kiếm khí của hắn như 1 con rắn, uốn lượn lao về phía Vũ Minh

Vũ Minh liếc mắt cũng nhìn ra đạo kiếm khí này di chuyển, đừng quên hắn linh hồn vẫn còn tại Tử Linh cấp bậc, muốn quan sát 1 đạo kiếm khí của Thông Mạch cảnh đánh ra quá đơn giản

Vũ Minh lắc người né tránh, đạo kiếm khí kia liền đánh xuống phía sau hắn tạo ra 1 vết lõm rõ rệt

Nhìn thấy dấu vết để lại trên võ đài, mọi người hít vào 1 ngụm khí lạnh, cái này nếu đánh vào người… họ không dám tưởng tượng

Thấy Vũ Minh đơn giản liền tránh đi đòn tấn công của mình, Sở Tề liên tiếp đánh ra hơn 10 nhát kiếm khí như thế, nhưng tất cả đề bị Vũ Minh né tránh

Sở Tề biết, công kích từ xa không ăn thua, hắn liền nắm chặt kiếm lạnh giọng nói

“Né tránh, để xem lần này ngươi né thế nào”

Sở Tề vận dụng thân pháp tới cực hạn xoay quanh Vũ Minh, các đạo tàn ảnh xuất hiện xung quanh không biết đâu mới là chân thân của hắn

Vũ Minh đứng giữa trung tâm chỉ cười nhạt

Sở Tề thân ảnh càng lúc càng áp sát

Khi cách Vũ Minh hơn 3 mét thì đột nhiên Vũ Minh quát lớn

“Bách Bộ Chấn Cước”

Vũ Minh dùng 1 chân đạp mạnh xuống đất, cả võ đài rung lên 1 cái, Sở Tề bị 1 chân này làm mất đi thăng bằng đẩy bay lên không trung

Tiếp đó Vũ Minh chân đạp mạnh xuống đất phóng lên trên cao, 2 tay xoay tròn tạo thành 1 trận đố kỳ quái

“Thanh Vân Hồi Phong”

Một chưởng mạnh mẽ đánh tới Sở Tề, chỉ là hắn dùng thần thức dự đoán trước nơi quyền phong đánh tới tiến hành né tránh

Thấy thế Vũ Minh cười lạnh, đang còn tại trên không trung rơi xuống, Vũ Minh 2 tay tạo thế đánh ra 1 đòn

“Bách Liệt Quyền Phong Nha”

Thiên cấp võ kỹ, hoàn toàn xứng với tên, gần như chỉ trong chớp mắt, 100 quyền phát ra bao phủ lấy Sở Tề, tuy rằng hắn có thần thức để đoán trước, nhưng số quyền ảnh này quá nhiều, hắn cũng không có tốc độ tương ứng để đón đỡ được hết, cơ thể hắn dính ít cũng hơn 20 quyền

Tuy nhiên được chân nguyên hộ thể cản lại đại bộ phận lực lượng, hắn cũng không có bị thương tổn bao nhiêu

Nhưng Vũ Minh không cho hắn cơ hội vui mừng, khi từ không trung rơi xuống, chân hắn vừa chạm đất liên tung ra 1 cước đá vào không trung, đồng thời 2 tay còn đánh ra 1 quyền

“Thiên Kiếm Chi Cước”

“Nộ Hổ Xuất Động”

Uy lực của thiên cấp công pháp hoàn toàn thể hiện ra, khi lĩnh ngộ tới hoàn mỹ cấp có thể khiến cho chân nguyên ngoại phóng

Sở Tề vừa rơi xuống liền phải đón nhận 2 đòn uy lực bá đạo

Đòn đầu tiên khiến cho chân nguyên hộ thể vỡ vụn

Đòn thứ 2 liền đánh vào ngực hắn khiến hắn bay ra phía sau

Vũ Minh ra 2 đòn xong liền vận lực vào chân phóng tới, chỉ 1 giây sau liền xuất hiện tại trước mặt Sở Tề cùng kèm theo giọng nói

“Trò chơi kết thúc”

“Chấn Thiên Quyền”

Uy lực to lớn của Chấn Thiên Quyền kết hợp với toàn bộ chân nguyên lực trong cơ thể nhất, Sở Tề đón nhận toàn bộ sức mạnh vào người

Uy lực quá to lớn làm Sở Tề chết ngay khi vừa tiếp xúc, không chỉ thế, dư chấn còn khiến cơ thể hắn bị chia năm xẻ bẩy, cảnh tượng kia khiến người xem tê dại cả da đầu

Cả quảng trường lâm vào yên tích, cực kỳ yên tĩnh, trong không khí mùi máu tươi vẫn còn đó khiến người ta lạnh người

Một lúc lâu vẫn không có ai lên tiếng, vẫn là quỷ dị im lặng như thế, Vũ Minh lúc này mới khó hiểu lên tiếng

“Làm sao vậy?”

Lời nói của hắn đánh thức tất cả mọi người

Cả quảng trường liền sôi trào

“Thắng?”

“Hắn vậy mà thắng? Đây là Thông Mạch cảnh a”

“Chiến đấu vượt cấp, thật sự là chiến đấu vượt cấp”

“Hắn làm sao có thể mạnh như vậy?”

“Ngươi thấy được uy lực đòn cuối cùng sao? Trực tiếp khiến Sở Tề chia năm sẻ bẩy, thật sự.


Chương 48: Phản Ứng, Truyền Thụ Võ Kỹ

48 “Tướng quân, có tin về thiếu gia”

Một tên quân nhân đi vào nói

“Chuyện gì, hắn lại gây chuyện đánh nhau?” Vũ Nguyên cau mày hỏi

“Dạ, nhưng lần này… có chút lớn” người quân nhân kia nói

“Lớn? Hắn đánh ai rồi?”

“Thiếu gia cùng Sở gia Sở Tề ký kết sinh tử chiến, hơn nữa thiếu gia dùng thực lực tuyệt đối giết chết Sở Tề”

“Cái gì? Tin này là thật?” Vũ Nguyên bật dậy khó tin nói

“Dạ đúng, đây là tin do Mạc Hồng Phong gửi tới, hơn nữa Vũ Na tiểu thư cũng có báo tin về, 100% chính xác”

“Tại sao họ lại sinh tử chiến?”

“Bẩm tướng quân, theo tình báo ghi lại, Sờ Tề ngày đầu chuyển qua lớp thiếu gia có chút xích mích với thiếu gia, hơn nữa thiếu gia cùng Tô gia công chúa có tình cảm trai gái, Sở Tề sinh lòng oán hận nên sự việc mới xảy ra”

“Tô gia… được rồi, ngươi lui xuống đi” Vũ Nguyên trầm ngâm 1 chút liền phất tay nói

Chờ quân nhân kia đi ra Vũ Nguyên liền bấm nút trên đồng hồ liên lạc với ai đó

“Cha, xảy ra đai sự” ngay khi kết nối Vũ Nguyên liền nói

“Chuyện gì?”

Vũ Nguyên kể lại toàn bộ câu chuyện, phía bên kia trầm ngâm 1 chút sau đó nói

“Ta đã biết, ngươi an bài 1 chút cho người bảo vệ Tô gia, trên thương trường ta mặc kệ, nhưng người nhà họ phải an toàn, hiểu không?”

“Cha, nhưng như thế liệu Sở gia có hay không…” Vũ Nguyên ngập ngừng nói

“Có thể Tô Ánh Tuyết cô bé đó có thể sẽ là con dâu tương lai của ngươi, ngươi biết nên làm thế nào rồi chứ?” Vũ Hoàng nói

“Dạ, đã biết, cha.


Chương 49: Thông Mạch Cảnh

49 Nhìn bức tường bị đạp đổ, cả đám im lặng, uy lực này…

“Vũ… Vũ Minh, đây là võ kỹ gì? Sao ta chưa từng thấy?” Vũ Na giật mình nói, đây không phải là võ kỹ tại Vũ gia, nàng chắc chắn điều này

“Có người dạy cho ta” Vũ Minh tỉnh bơ đáp

“Võ kỹ uy lực như thế lại có người nguyện ý dạy ngươi? Ngươi đùa ta à” Vũ Na không tin nói

Vũ Minh nhún vai, không giải thích gì

“Vũ Minh, còn chiêu nào nữa thử 1 chút đi” Lâm Dũng hưng phấn hỏi, hắn muốn chiêm ngưỡng thêm

“Ngươi cho ta là cái thùng không đáy, chân nguyên lực muốn bao nhiêu có bấy nhiêu sao? 1 chiêu vừa rồi dùng gần như toàn bộ chân nguyên lực của ta rồi, ngươi tưởng võ kỹ như thế là cải trắng ngoài chợ hay sao mà muốn lúc nào có lúc đó?” Vũ Minh trừng mắt nhìn Lâm Dũng nói

“Ặc, nhất thời quên chuyện này, haha” Lâm Dũng gãi đầu nói

Võ kỹ như này nếu có thể liên tục thi triển mới có quỷ

Chẳng qua họ không biết đây chỉ là thực lực rất yếu của nó, nếu biết 1 chiêu này có thể phá hủy cả 1 hành tinh thì không biết sẽ có cảm tưởng gì

Tô Ánh Tuyết nãy giờ chỉ giữ im lặng, nhìn Vũ Minh chân nguyên lực tiêu hao mệt mỏi, nàng đi tới cầm khăn lau mồ hôi cho hắn

Vũ Minh bị hành động của Tô Ánh Tuyết làm giật mình nhưng sau đó hắn liền đứng yên hưởng thụ lấy sự ôn nhu của nàng

Nhìn 2 người ân ái, Vũ Na cùng Lâm Dũng hận nghiến răng, chịu không nổi Lâm Dũng liền nói

“Mẹ nó suốt ngày vung thức ăn cho chó”

“Ngươi chờ đó cho ta” Vũ Na mặt tức giận nói

Sau đó 2 người bỏ ra ngoài, Vũ Minh cùng Tô Ánh Tuyết sửng sốt nhìn họ

“Họ làm sao vậy?” Tô Ánh Tuyết kỳ quái nói

“Ta làm sao biết” Vũ Minh cũng không hiểu

Chiều hôm đó, cuộc thi diễn ra như bình thường, chỉ là đến lượt Vũ Minh ra sân, chẳng có ai dám lên ứng chiến, cứ hễ hắn đi lên là mấy người khác đều nhận thua

Nói đùa, không nhận thua để bị đánh 1 trận sao?

Cuối cùng kết quả lại chỉ có mỗi khối 100 người thông qua

Nhưng người còn lại chỉ có thể đứng ngoài quan sát

2160 người lại chỉ có 200 người thông qua, không thừa không thiếu vừa vặn 200, Vũ Minh nhìn sơ qua cũng biết Mạc lão thiết kế chứ không còn ai khác, hắn cũng chẳng quan tâm làm gì

Ngày kế tiếp là hoạt động tự do thời gian, nhưng lại chẳng có ai ra khỏi phòng, tất cả đều đang nghỉ ngơi lấy sức cho cuộc chiến sắp tới tại rừng rậm

Riêng Vũ Minh thì đi vào luyện võ trường tìm 1 phòng rồi chui vào

Hắn muốn bắt đầu đột phá Thông Mạch cảnh

Cơ sở của hắn so với ai cũng vững chắc hơn rất nhiều

Tuy nhiên có chút thay đổi về đột phá Thông Mạch cảnh, hắn hiện tại toàn bộ vòng xoáy trong cơ thể đều đã dung hợp lại từ lâu, cho nên hắn cần tìm hiểu

Kinh mạch con người rất đa dạng, nhưng lại lấy 32 mạch làm chủ

Thông Mạch cảnh gồm 9 tầng.


Chương 50: Khởi Đầu Đáng Sợ

50 Trên máy bay, 200 nhìn tới nhìn lui, có nói chuyện, có lo lắng

Vũ Minh ngồi khoang 2 tay lại nhắm mắt, hắn đang dùng tinh thần lực của mình quét toàn bộ khu rừng

Mặc dù linh hồn hắn rất mạnh nhưng chưa đạt tới Thông Mạch cảnh chưa thể dùng thần thức quan sát được

Sau khi đột phá tới Thông Mạch cảnh, thần thức hắn trực tiếp đạt tới Tử Linh cấp bậc

Hắn nhìn thấy toàn bộ các tấm thẻ vàng phân bố tại đâu, hắn còn nhìn ra rất nhiều ma thú, toàn bộ đều là cấp 1 đến cấp 3

Rất nhiều cường giả Thông Mạch cảnh tầng 5 trở lên, có lẽ những người này sẽ âm thầm bảo vệ học sinh

Khu rừng rất rộng lớn, đạt tới hơn 10 ngàn kilomet vuông

Trên máy bay có 1 giáo viên đang đứng, ông ta nhìn bao quát lấy học sinh, sau đó mở miệng nói

“Dưới ghế các ngươi có 1 tấm chip, lấy ra, gắn nó vào đồng hồ đi”

Mọi người nghe thế, đưa tay xuống lấy, quả thật có 1 tấm chip

Họ lấy ra gắn vào đồng hồ, trên đồng hộ liền xuất hiện 1 hình chiếu bản đồ, trên đó có nút đỏ hiện lên đánh dấu vị trí hiện tại của họ

Người giáo viên thấy mọi người đều gắn vào rồi liền nói

“Đó là chip theo dõi vị trí, kiểm tra nhịp tim, sinh mệnh của các ngươi, tốt nhất đừng làm mất nó”

“Luật chơi ta sẽ không giải thích gì thêm, các ngươi muốn đơn độc hay lập đội thì tùy, bây giờ, bắt đầu đi”

Lúc này máy bay đột nhiên chấn động, sau đó vài người dưới ghế ngồi vị mở ra 1 cái lỗ, những người đó toàn bộ rơi xuống, mấy người ngồi bên cạnh giật mình, đưa mắt nhìn xuống bên dưới

“Mẹ kiếp, thế này cũng hơn 100 mét đi”

Một người nhịn không được nói

100 mét! Không sợ bị té chết sao? Rốt cuộc học viện đang nghĩ gì thế?

Nhưng không để họ kịp nghĩ nhiều, bởi vì cứ bay được 1 phút là 1 đám người bị ném xuống

Vũ Na cùng Lâm Dũng bị ném xuống trước Vũ Minh khoảng 5 phút

Cho đến khi hắn bị ném xuống dưới, hắn để ý thấy Tô Ánh Tuyết cũng rơi cùng hắn, chỉ là vị trí cách nhau có chút xa

Hắn cũng không lo gì sự an toàn của nàng, bởi vì hắn nhận thấy nơi những người học sinh rơi xuống đều có 1 loại biến dị cây cối, mỗi khi có người rơi xuống đều bị nó đột nhiên lao lên nuốt vào

Hóa ra cành lá xòe ra của nó là cái miệng mở rộng chờ mồi, nó cũng là 1 loại ma thú, nhưng thực lực yếu đến đáng thương

Nó tên là Hấp Huyết Ma Đằng, 1 loại ma thú chuyên hút máu con mồi, chỉ là nó chỉ có thể hấp thụ máu của ma thú cấp 1 trở xuống, Hấp Huyết Ma Đằng rất kém thông minh, hay còn nói là ngu ngốc.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Vượng Phu Kế Phi

Thể loại: Trọng Sinh

Số chương: 25


Vương Phi A Nam

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh

Số chương: 24



Ảnh Hậu Tái Lâm

Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh

Số chương: 61




Siêu Sao Báo Thù

Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh

Số chương: 81


Sống Lại Sinh Em Bé

Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình

Số chương: 84