Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chúa Tể Vũ Trụ

Số chương: 50
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Nam chính là tuyệt thế Vũ Đế, còn là một đời cường giả, trong tay nắm giữ vô vàng hải vực, chẳng may gặp phải bất hạnh vẫn lạc, nhưng linh hồn lại một lần nữa trọng sinh về thời thiếu niên 17 tuổiSống lại lần nữa ở kiếp này ta lại càng muốn đạp phá chư thiên, chưởng khống luân hồiKiếp này, ta muốn thành tựu chí cao thần vị, chúa tể vũ trụKiếp này, ta muốn giết sạch những kẻ đã từng tổn thương nàngTrên một sân thượng của tòa nhà nào đó, Vũ Minh nhìn chằm chằm bầu trời như ẩn như hiện 1 tầng năng lượng tấm chắn, hắn chỉ muốn một cước đạp sụp đổ nó đi, một lúc lâu sau mới lắc đâu thở dài“Ta nguyền rủa tên khốn kia bất lực cả đời”Một nơi xa khác trong vũ trụ, một thanh niên đang hưởng thụ lấy sung sướng massage phục vụ, đột nhiên hắt xì một cái, quay đầu nhìn về phía nơi xa, lông mày khẽ nhíu lại“Kỳ quái” sau đó nhắm mắt tiếp tục hưởng thụCảnh giới: Khai Thể, Tụ Huyết, Thông Mạch, Dung Linh, Hợp Đạo, Tử Linh, Thần Thông, Bất Hủ, Tôn Giả, Thánh Giả, Thánh Hoàng, Thánh Quân, Đế Cảnh (xưng đế)Vũ khí: Phàm Khí, Pháp Khí.

Danh sách chương Chúa Tể Vũ Trụ


Chương 21: Trung Tâm Giải Trí

21 Ăn uống xong, 2 người liền nghỉ ngơi 1 chút, sau đó Vũ Minh liền kêu người lái xe chở họ đi dạo Nam thành

Ngồi trong xe, Đường Nguyệt hiếu kỳ đánh giá xung quanh, hết nhìn đông lại nhìn tây, dù sao nàng từ bé đến giờ rất ít khi được đi xung quanh ngắm phong cảnh, đa số thời gian nàng dành cho công việc và học tập, nơi nào quan tâm suy nghĩ những thứ này

“Thiếu gia, bây giờ đi đâu?”

Chạy được 1 quang đường, người lái xe hỏi

“Ngươi muốn đi đâu?” Vũ Minh không nói mà quay sang hỏi Đường Nguyệt

“Ta không biết, đi đâu cũng được” Đường Nguyệt lắc đầu nói

“Tiểu thư, ta lớn lên tại Nam thành, sống hơn 40 năm, nơi nào tại đây ta cũng hiểu rõ, ngài muốn đến nơi như thế nào?” người lái xe trầm ngâm 1 chút rồi hỏi

“Tìm nơi nào giải trí chút đi”

Đường Nguyệt suy nghĩ 1 chút rồi nói, lớn thế này nàng cũng chưa đi khu vui chơi bao giờ

“Vậy ta đề nghị ngài nên tới trung tâm giải trí, nơi đó tuy giá tiền hơi cao 1 chút, nhưng trong đó lại bao gồm gần như toàn bộ các loại giải trí, đồ uống cũng thuộc loại đỉnh cấp”

“Được, vậy đến đó đi” Vũ Minh giành trước nói, nói đùa, Vũ gia sẽ thiếu tiền?

Chạy thêm khoảng 10 phút, chiếc xe dừng lại tại trước cổng trung tâm giải trí, xuống xe, Đường Nguyệt nhìn xung quanh 1 chút, nơi này rất rộng, nàng đoán đại khái vào khoảng 1 - 2 kilomet vuông, nhưng khi nàng nhìn thấy tấm bảng to lớn gần cổng, nàng mới biết chênh lệch có bao nhiêu lớn, trên đó có ghi 1 dòng chữ

“Tổng: 125 kilomet vuông”

Nhìn thấy thế, nàng mới quay lại nhìn Vũ Minh hỏi

“Nơi này thật rộng như thế?”

“Cũng không sai biệt lắm, dù sao hạng mục giải trí rất nhiều, riêng khu săn bắn đã hơn 10 kilomet vuông rồi, chưa kể đến nhưng thứ như đấu trường, sân thí luyện, đặc biệt là khu hải vực, hải vực chiếm trọn diện tích hơn 70 kilomet vuông, cùng khu ăn uống, vui chơi, ngươi cho rằng như nhà trẻ khu vui chơi như thế sao?” Vũ Minh cười nói

“Sao ngươi biết? Ngươi đi đến đây rất nhiều?” Đường Nguyệt nghe Vũ Minh nói có chút sững sờ

“Ngốc à, nơi kia có giới thiệu, ngươi học đến lớp 10, đừng bảo với ta là ngươi không biết chữ chứ?” Vũ Minh ánh mắt nghi ngờ nhìn nàng

“Ngươi mới không biết chữ, ta chỉ là nhất thời không chú ý” Đường Nguyệt xấu hổ nói

“Ha ha, được rồi, không trêu người, chúng ta đi thôi” Vũ Minh cười cười

“Được, nhưng mà đi đâu trước?”

“Ừm… để xem, đi săn trước, thế nào?”

“Cũng được, vậy đi thôi” Đường Nguyệt vui vẻ nói, nhưng sau đó lại đứng yên tại chỗ cúi đầu không biết làm gì, thấy thế Vũ Minh thắc mắc hỏi

“Sao thế? Đi a?”

“Ta….


Loading...

Chương 22: Tiểu Đội Hổ Nha

22 Nhìn qua phía tiếng nói phát ra, chỉ thấy 1 tên thanh niên, làn da có chút đen, ánh mắt sắc bén, gương mặt có chút khôi ngô, đi sau là 3 người tiến tới phía Vũ Minh, từ vẻ mặt cùng ánh mắt của hắn, Vũ Minh thấy không phải là đến gây chuyện, mà là đến xem náo nhiệt thì đúng hơn

Thấy có người lạ tới, Đường Nguyệt lùi lại phía sau lưng Vũ Minh

“Ha ha, chào ngươi, ta tên Cao Hải, Bắc thành Cao gia, đây là em trai ta, Cao Đạt, bên cạnh 2 người này là Vân Phong cùng Vân Hương, đều là người Bắc thành”

Người thanh niên Cao Hải đưa tay ra nói

Nghe thế, Vũ Minh cũng bắt tay hắn, gật đầu sau đó giới thiệu

“Ta là Vũ Minh, đây là em gái ta, Đường Nguyệt, đến từ Nam thành”

“Ừm….


Chương 23: Đi Săn

23 Nhìn thấy Vũ Minh sửng sốt nhìn nàng, Vân Hương nhất thời xấu hổ

“Ặc, xin lỗi” cảm thấy mình có chút thất lễ, Vũ Minh ngại ngùng nói

“Đi thôi” Vân Hương lắc đầu cười nói, sau đó đi lên phía trước

Phía sau, Vũ Minh cùng Đường Nguyệt đi theo, Đường Nguyệt nhìn phía trước Vân Hương, sau đó nhỏ giọng hỏi Vũ Minh

“Ca, ngươi thích nàng?”

“Hả? Không phải” nghe thế Vũ Minh lắc đầu

“Ta vừa mới thấy ngươi còn nhìn nàng chăm chú đâu, thích thì thích thôi có gì phải xấu hổ?” Đường Nguyệt nhún vai nói

“Thật sự không phải, chẳng qua nhất thời nhớ tới 1 người bạn” Vũ Minh giải thích

“Thật không phải?” Đường Nguyệt thắc mắc

“Thật như chân trâu, được rồi, đừng đoán mò, có 2 ngày nghỉ đây, ta đưa ngươi đến đây chơi, không phải để nói mấy chuyện này, đi thôi” Vũ Minh có chút không kiên nhẫn nói

“Hừ, hẹp hòi” Đường Nguyệt chu miệng nói

Thấy thế Vũ Minh chỉ cười nhẹ không giải thích, đi 1 chút liền trở lại nơi cũ, nhìn thấy mấy người Vũ Minh quay về Cao Hải liền mở miệng hỏi

“Thế nào?”

“Ta tới tất nhiên không có chuyện gì rồi! Đi thôi, còn 5 phút nữa liền đến giờ”

Vân Hương nghe Cao Hải nói thế liền cao ngạo nói, sau đó cười nói

“Được, đi thôi”

Cả đám đi đến giữa làng, lúc này tại đây nhân số đã lên tới hơn 50 người, nhìn thấy đám người Cao Hải đến, 1 nhóm người liền tự động tách ra đường đi, dù sao Cao Hải tại đây không ai muốn đắc tội hắn, thực lực cao, còn hố người

“Ồ, Cao Hải, hôm nay các ngươi lại tới? Lần thứ 3 đi?” 1 người đàn ông khoảng 22 đến 25 tuổi đang ôm 1 chiếc khay chưa rất nhiều thứ linh tinh trên đó, thấy đám người Cao Hải tới liền mở miệng

“Đúng thế a Phong ca!” Cao Hải nói

“Ồ, tân nhân?” nhìn thấy 2 người Vũ Minh phía sau, Phong ca bất ngờ nói

“Phải, họ là thành viên mới của tiểu đội Hổ Nha chúng ta” phía sau Vân Hương cười nói

“Xem ra lần này sẽ rất thú vị đây” Phong ca cười đầy thâm ý

“Được rồi, nếu đến đầy đủ, như vậy thủ tục như cũ, để tránh gian lận, tất cả không gian trang bị cùng đồng hồ thông tin cá nhân đều phải nộp tại đây, chỉ được dùng trang bị do chúng ta cung cấp, ngoài ra vũ khí cùng trang phục có thể trực tiếp nhận từ đội trưởng của các ngươi, nếu như có người lá gan lớn, tự đi 1 mình, vậy thì đến tại tiệm vũ khí bên kia lấy, hiểu rõ rồi chứ?”

“Hiểu”

Cả đám người đều cười nói, dù sao tại đây 2 năm nay cũng chưa có tên nào đi 1 mình, chuyện của mấy năm trước khiến các tân nhân sợ vỡ mật, nào dám chạy loạn

“Được rồi, đã vậy theo đội, xếp hàng đi vào cổng không gian, 2 tiếng sau dù có chiến lợi phẩm hay không tất cả đều phải kích hoạt máy truyền tin để được đưa về, ai không làm sẽ bị xem như xúc phạm quy định, trực tiếp vào sổ đen, không bao giờ được tiếp nhận tại đây” lời này Phong ca nói với Vũ Minh cùng Đường Nguyệt

“Được rồi, xuất phát”

Nghe lệnh, của đoàn người liền theo thứ tự tiến vào cổng không gian, đám người Vũ Minh được đưa đến 1 nơi hoang vắng trong khu rừng, khung cảnh nơi này thật rất hoang sơ, Đường Nguyệt có chút sợ hãi sát lại gần Vũ Minh

“Không cần lo lắng, nơi truyền tống đến xung quanh 1 kilomet rất an toàn, không có ma thú lợi hại gì” Cao Hải thấy vẻ mặt của Đường Nguyệt liền cười trấn an

“Ta thấy đám người các ngươi hình như rất tôn trọng vị Phong ca kia, tuy ta không biết thực lực anh ta thế nào, nhưng không đến nỗi khiến toàn bộ người ở đây tôn trọng đi?” Vũ Minh tò mò hỏi

“Ngươi nói không sai, tại đây lâu dài, ai cũng sẽ tôn trọng anh ấy, bởi lẽ tại đây rất nhiều người đều nhận được sự giúp đỡ của anh ta, hơn nữa anh ta cũng cứu không ít người thoát khỏi cái chết, dù cho đó là hợp đồng quy định, nhưng cứu vẫn là cứu, không ai có thể phủ định điều đó” Cao Hải cười cười giải thích

“Hiểu, vậy vũ khí đây?” Vũ Minh gật đầu, sau đó nhìn Cao Hải nói

“Ngươi không nhắc ta cũng nhớ” Cao Hải nói xong, lấy ra từ không gian trang bị 6 viên bi đen to bằng nắm tay đưa cho mỗi người, sau đó nhìn về huynh muội 2 người Vũ Minh nói

“Đây là nano trang bị, ngươi đặt tinh thần lên nó, sau đó biến ảo thành vũ khí mình muốn là được, chỉ có thể là vũ khí lạnh” Cao Hải nhắc nhở

Nghe thế, Đường Nguyệt liền làm theo, lúc đầu nàng liền biến ra 1 cây đao, nhưng lại cảm giác có chút thô kệch, sau đó lại biến thành kiếm, nhưng chơi 1 lúc lâu cũng có chút không thỏa mãn, thấy thế Vũ Minh lắc đầu cười, sau đó đoạt lấy trang bị trên tay nàng, trong đầu suy diễn ra 1 thanh kiếm, xuất hiện trước mặt Đường Nguyệt là 1 thanh kiếm dài khoảng 1 mét, có vỏ bao quanh, bên ngoài vỏ được trặm khắc hoa văn tinh xảo, chuôi kiếm được bao bởi 1 lớp kim loại mỏng, sờ lên cảm giác rất mềm mại

Nhìn thấy thế, cả đám đều trừng lớn con mắt, dù họ biết nano trang bị này có thể hóa màu, tùy sở thích hình dạng, nhưng mà hoa lệ như thế chuôi kiếm lần đầu tiên họ thấy

Vũ Minh đưa thanh kiếm cho Đường Nguyệt, nàng cẩm lên ngắm nhìn 1 lúc lâu, 2 mắt tỏa sáng, kiếm đẹp như thế lần đầu tiên nàng gặp được.


Chương 24: Ma Sói

24 Ngắn ngủi vài phút, Bạch Ngọc Báo cùng Linh Lung Hồ chết hơn phân nửa, lúc này, 2 bên thủ lĩnh ma thú bắt đầu động, chỉ thấy chúng đứng dậy, người phát ra dã tính, từng bước tiến tới

“Ồ, cấp 2 Bạch Ngọc Báo, cấp 2 Linh Lung Hồ?” Vân Hương kinh ngạc nói, sở dĩ biết rõ đó là cấp 2 ma thú, đơn giản vì mỗi 1 loại ma thú đều có tiêu ký phân biệt thực lực khác nhau, như Bạch Ngọc Báo, cấp 1 ma thú Bạch Ngọc báo toàn thân trắng như bạc, chỉ riêng phần đuôi là khác, bởi cấp 1 chúng phần đuôi sẽ xuất hiện 1 sợi lông màu trắng sữa, khác biệt với toàn bộ màu lông của chúng, như thế tính ra, cấp 2 sẽ là 2 sợi, cấp 3 là 3 sợi.


Chương 25: Vây Giết

25 Nghe mọi người hỏi, Vũ Minh cười cười, tháo ra vũ khí trên tay của mình, sau đó biến nó thành 1 chiếc máy phát âm thanh

“Ngươi là muốn…” Cao Hải nghi ngờ hỏi

“Ha ha, không phải chúng đôi ta rất tốt sao? Âm thanh dù rất nhỏ chúng cũng có thể nghe thấy, cho nên nếu ta dùng 1 chiếc máy phát âm gây ảnh hưởng đến phán đoán của chúng, sau đó đánh lén từng con 1 thì thế nào?” Vũ Minh cười cười

“Không đúng, nếu như chỉ là gây ảnh hưởng thì còn dễ, nhưng nếu muốn làm chúng mất đi giác quan thì âm thanh nào có thể làm được? Dù có làm chúng được thì mũi chúng cũng không kém, có thể phán đoán ra vị trí của chúng ta” Vân Hương thắc mắc

“Nghe thử 1 chút” Vũ Minh cười, sau đó đưa chiếc máy về phía đám người rồi bật lên

Mọi người ghé tai vào nghe, chỉ riêng Vũ Minh là né đầu ra xa 1 chút, 2 tay bịt chặt lỗ tai

Đang tập chung tinh thần, thì đột nhiên chiếc máy vang lên những âm thanh loạn thành 1 đống, tiếng gõ chuông, tiếng kẻng, tiếng gõ búa sắt, tiếng kim loại va chạm… đủ thứ âm thanh hỗn tạp kết hợp lại đủ khiến bất kỳ ai nghe thấy cũng tróng mặt buồn nôn

Chỉ nghe chưa đầy 5 giây, cả đám đều che tai lại lùi ra xa

“Mẹ nó thật khó nghe” Cao Đạt tức giận quát

Mọi người đều ánh mắt tức giận nhìn Vũ Minh, Vũ Minh nhún nhún vai nói

“Ta chỉ muốn cho các ngươi cảm nhận 1 chút thôi, đôi tai nhân loại so với Ma Sói kém nhiều, chỉ nghe 1 chút các ngươi đã thế, nói chi đến chúng nó?”

“Ngươi chiêu này thật độc” Cao Hải đưa lên 1 ngón cái nói

“Ngươi cách này thật có thể thành công?” Cao Hải nhìn Vũ Minh không dám chắc hỏi

“Dù sao cũng chết không được, gặp nguy hiểm trực tiếp bấm máy phát tín hiệu là được” Vũ Minh cười ha hả nói

Nghe thế mọi người gật gật đầu, đúng nha, chết không được, thử 1 lần biết đâu lại thu hoạch ngoài ý muốn

Chỉ là chưa để họ tiếp tục nói chuyện, phía xa vang lên tiếng động, biết rằng lũ Ma Sói đang sắp đuổi tới, cả đám bắt đầu khẩn trương

“Đừng sững sờ, Cao Hải, Cao Đạt, Vân Phong, đến lượt chúng ta ra tay! Cao Đạt ngươi toàn lực chạy về hướng kia, càng xa càng tốt, ít nhất 2000 mét trở lên, đến nơi ngươi mở thứ này lên sau đó ném càng xa càng tốt”

“Xong việc ngươi tìm chỗ trốn, bọn chúng bị âm thanh ảnh hướng nhất định sẽ phẫn nộ tìm kiếm nơi phát ra, ngươi sẽ không bị chúng phát hiện đâu.


Chương 26: Đại Bàng Lửa Biến Gà Trụi Lông

26 Nhìn thấy thủ lĩnh Ma Sói chết, cả đám đều thở nhẹ ra, dù sao cả đàn cũng chỉ có 1 mình nó là cấp 3, những con còn lại tuy đông nhưng cũng không làm gì ra hồn

Mỗi người đều sử dụng võ kỹ của mình, chân nguyên lực trong cơ thể bị rút đi nhiều nên họ ngồi xuống tại chỗ nghỉ ngơi

Cao Hải ngồi nghỉ 1 chút rồi nhìn Vũ Minh nói

“Vũ Minh, ngươi dùng chiêu thức gì? Nhìn thật đẹp trai a”

Nói tới đây Cao Hải có chút hưng phấn, vừa nãy khi hắn nhìn thấy Vũ Minh động tác, nước chảy mây trôi, nhanh như thiểm điện khiến hắn hoa cả mắt, đặc biệt còn rất là đàn ông, hắn có chút ao ước vũ kỹ như thế, tán gái còn gì bằng

“Ngươi đoán” Vũ Minh cười nói

“Ê, mau đưa ta xuống a, đừng bảo các ngươi quên ta à” đột nhiên giọng nói nữ vang lên, lúc này Vũ Minh mới chợt nhớ ra là Đường Nguyệt còn trốn trên cây

Vân Hương cười cười rồi leo lên cây, sau đó ôm nàng đưa xuống

“Ngươi cũng không biết leo xuống sao?” vừa để nàng xuống Vân Hương liền trêu chọc

“Ta lại không phải các ngươi, cao như thế làm sao xuống?” Đường Nguyệt có chút tức giận nói

“Ây….


Chương 27: Trở Về

27 Cảnh tượng trước mắt thật quá hoành tráng, ai có thể nghỉ đến đường đường Đại Bàng Lửa, vô địch cùng cấp, lại biến thành thế này? Rốt cuộc đám người kia làm sao làm được?

Mấy người Vũ Minh phát tiết xong liền dứt khoát giết sạch đám “gà trụi lông” này.


Chương 28: Giáo Huấn

28 Cùng lúc đó, tại khắp nơi trên thế giới đang bàn tán xôn xao về đám người Vũ Minh

Liên bang cao tầng

“Có kết quả chưa?” Số 1 hỏi

“Đã có thưa ngài, 6 người bọn họ theo thứ tự là Cao gia Cao Hải, Cao Đạt.


Chương 29: Nướng Thịt Ngoài Trời

29 Cao Hải lôi kéo mấy người Vũ Minh cùng tiểu đội của Hoàng Như Long đi ăn thịt ma thú nướng! Hắn còn đặc biệt hỏi mấy người đó là ăn Ma Sói hay ăn… “gà”

Chữ gà hắn nhấn mạnh, chẳng qua đám người Hoàng Như Long không hiểu, bọn hắn cũng dứt khoát chọn ăn “gà”, bởi Ma Sói hình dáng quá buồn nôn

Thế là họ bắt đầu tổ chức buổi thịt nướng ngoài trời, đừng nhìn ngôi làng nhỏ này có chút chật hẹp, nhưng lại có chỗ dành riêng cho những người muốn thưởng thức thịt ma thú tại chỗ khi vừa đi săn về

Nơi đó được bao quanh bởi 1 cánh rừng hoa đào, không gian rộng rãi thoáng mát, rất rộng, có thể chứa khoảng 100 người vẫn không cảm thấy chật chội

Tại đây có đủ dụng cụ nấu nướng, các loại gia vị được cung cấp miễn phí, chỉ có rượu là cần phải dùng tiền thanh toán, đặc biệt nơi này còn có thể dùng tiền để mời vũ công chuyên nghiệp nhảy múa tạo cảm hứng, tất nhiên nếu bất kỳ thợ săn nào thích 1 cô vũ công tại đây, có thể bày tỏ tâm ý bằng cách mời họ cùng ăn, đối phương đáp ứng thì đồng nghĩa với việc họ có hảo cảm với người, mọi chuyện tiếp theo thế nào thì nhìn 2 bên có tiến tới với nhau hay không

Dĩ nhiên, chỉ cần họ đồng ý là được, họ không nguyện ý ăn cùng ngươi, ngươi nếu dám uy hiếp hay dùng sức mạnh, đám bảo vệ tại đây cũng không ăn chay, dám gây chuyện, đảm bảo người nhà của ngươi phải trả 1 cái giá đắt để chuộc ngươi về

Nhưng cho đến hiện tại, suốt 200 năm qua, nơi này chưa có thằng ngu nào dám gây sự, bởi vì nơi này không thuộc liên bang quản lý, mà là thuộc về võ giả liên minh, còn ai đứng sau, chỉ có cao tầng mới biết, đây cũng không phải là bí mật gì, cho nên không có ai dám phạm luật do võ giả liên minh đặt ra, kể cả liên bang chính phủ

Nơi này chính là nơi dành riêng cho các thợ săn khi đi săn về, tại đây họ có thể nói chuyện, tâm sự, chia sẻ kinh nghiệm cùng thành quả chiến đấu với nhau, tất nhiên chỉ cần đối phương nguyện ý là được

Do về có chút sớm nên đám người Vũ Minh nên tại đây ngoài họ ra cũng chẳng còn ai khác, đám người Hoàng Như Long có thể vào đơn giản là vì họ được mấy người Vũ Minh cho phép

Vào đến nơi, vẻ đẹp tại nơi này khiến cho Vũ Minh cũng có chút kinh ngạc, tuy nhiên kiếp trước hắn cũng không quá hiểu rõ trái đất các nơi nhưng dù gì cũng là con em thế gia, cũng phải biết những nơi như này, có lẽ do Bạch Tử xuất hiện thay đổi rất nhiều thứ

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Vũ Minh Cao Hải có chút sửng sốt hỏi

“Ngươi không biết nơi này?”

“Trước kia không quá quan tâm mấy thứ này, không biết có gì lạ?” Vũ Minh kỳ quái nói

Nghe thế cả đám khóe miệng giât giật, nơi này đến cả học sinh cấp 2 cũng rõ ràng, vậy mà hắn không biết? Nhưng khi họ nghĩ tới việc Vũ Minh dùng thiên cấp võ kỹ trình độ cao đến thế liền bình thường trở lại, có lẽ hắn chính là võ si đi! Điên cuồng lao đầu nghiên cứu võ đạo, không biết mấy thứ này cũng hiểu được

Nhìn vẻ mặt của họ Vũ Minh cũng đoán ra được phần nào, hắn chỉ cười không giải thích

Một người nữ nhân viên đi ra nhìn bọn họ cúi chào xong nói

“Chào các vị, xin hỏi mấy vị muốn yêu cầu những thứ gì?”

“Hai bộ đồ nướng, 2 nồi nấu lẩu, gia vị đến 2 phần, đúng, các ngươi uống gì?” Cao Hải nói xong liền quay lại hỏi đám người

“Tùy ý đi, vui vẻ là được” Hoàng Như Long liền nói

“Được, vậy đến 2 thùng bia Hoàng Đế, trước hết cứ như vậy”

“Vâng, xin các vị chờ 1 chút, rất nhanh liền có ngay” nữ nhân viên ghi chép trên bảng điện tử xong liền quay người rời đi

Chỉ một phút sau, toàn bộ dụng cụ cùng 1 chiếc bàn tròn lớn đủ 20 người ngồi được đưa lên xếp tạo vị trí trung tâm, mấy người nhân viên còn sắp xếp mọi thứ để thuận tiện cho việc làm đồ ăn, mấy người Vũ Minh chỉ cần lấy ra xác ma thú rồi làm là được

Nhìn thấy mọi thứ được bầy biện sẵn sàng, Cao Đạt cười cười lấy ra Đại Bàng Lửa trụi lông ra

Nhìn thấy 1 đống “gà” trụi lông, mấy người Hoàng Như Long lầm vào mê man

Không phải họ không có kiến thức, mà mấy con “gà” này lần đầu tiên họ gặp, nhưng lại vẫn cảm thấy quen mắt, nhất thời không nghĩ ra đây là loại ma thú nào

“Đây là loại ma thú gì? Tại sao ta chưa từng gặp?” Hoàng Như Long nhất thời không kiềm chế được sự tò mò liền hỏi

“Ha ha, ngươi đoán” Cao Đạt cười thần bí nói

“Đoán không được” Hoàng Như Long lắc đầu nói

“Nếu như phủ thêm 1 lớp long vũ màu đỏ toàn thân đây?” Cao Hải cười hỏi

Nghe thế đám người Hoàng Như Long não động suy nghĩ, phủ thêm 1 lớp long màu đỏ, màu đỏ…

Vừa nghĩ đến đây, cả đám đề trừng to mắt, thậm chí có người cảm giác mình xuất hiện ảo giác lắc đầu liên tục

“Không phải là… Đại Bàng Lửa chứ?” Hoàng Như Long sững sờ 1 lúc lâu mới lắp bắp nói

“Đoán đúng, rất tiếc không có thưởng” Cao Hải đập tay 1 cái nói

“Ta… Ta… Con bà nó, các ngươi… thật mẹ nó trâu” Hoàng Như Long há hốc mồm kinh ngạc

Rốt cuộc hắn cũng hiểu tại sao mấy người này lại về sớm như thế, nếu như gặp chỉ là 1 đám cấp 2 Đại Bàng Lửa thì không có gì, nhưng nếu như cầm đầu chúng lại là cấp 3 Đại Bàng Lửa, như vậy thì có đại vấn đề

Cấp 3 ma thú trong đàn ít nhất 30 con trở lên, tại đây hắn đếm ra cũng phải 13 - 14 con ma thú, vậy họ tuy bị ép sớm thua cuộc, nhưng cũng làm thịt gần 1 nửa số Đại Bàng Lửa? Đây là cỡ nào ghê gớm?

“Các ngươi thật đúng là giấu đủ sâu, bị 1 đám người cười nhạo mà không thèm phản bác lấy 1 câu, tính nhẫn nhịn thật cường” Hoàng Như Long lấy lại bình tĩnh sau đó cười khổ nói

Hắn còn cho rằng đám người Vũ Minh gặp phải tập kích bởi mấy loại ma thú, chứ nếu không với thực lực biểu hiện ra của Vũ Minh sao họ có thể về như thế sớm? Bây giờ hắn rốt cuộc hiểu, gặp phải 1 đàn Đại Bàng Lửa do cấp 3 ma thú cầm đầu còn đáng sợ hơn vài đàn ma thú khác

“Nhịn cái rắm, nếu không phải đã sớm chút giận lên lũ ma thú này, ta đã sớm lên đập rụng răng mấy thằng nhóc đó rồi” Vân Phong thô tục nói

“Được rồi, mau mau làm thịt, có muốn ăn hay không đây?” Cao Đạt cười nói

“Để ta giúp” 1 người trong đội Hoàng Như Long đi ra nói

“Ồ, anh em tên gì?” Cao Đạt hứng thú hỏi

“Sở Thanh”

“Ta là Cao Đạt, ngươi biết làm mấy thứ này chứ?” Cao Đạt tò mò nói

“Tất nhiên, tuy tay nghề làm cũng không phải ghê gớm gì, nhưng cũng luyện qua 1 thời gian” Sở Thanh tự tin nói

“Được, vậy ta và người anh em mỗi người 1 nửa, thế nào?”

“Không có vấn đề”

Nghe 2 người đối thoại, mấy người còn lại cảm thấy khá thú vị

Cao Đạt cùng Sở Thanh lấy ra quả cầu sắt, biến thành 1 thanh dao bầu bắt đầu công việc của mình

Sở dĩ dùng vũ khí nano, bởi dao bình thường rất khó có thể đâm xuyên da thịt ma thú, dù chúng đã chết cũng vậy

Thực ra làm đồ nướng cũng không khó khăn gì, ma thú toàn bộ cơ thể đều có thể ăn được, nội tạng cùng máu càng chứa đầy tinh hoa của chúng, việc mà 2 người làm chỉ cần lấy ra ma chủng bên cạnh trái tim của ma thú, việc khó là rút sạch máu chúng ra

Chỉ thấy 2 người họ đao trên tay xoay liên tục, tay còn lại cầm lên con “gà” bắt đầu chặt chém

Ma chủng bị móc ra thì bị ném sang 1 bên, chờ lấy tất cả ma chủng ra Vân Hương liền tiến tới thu lại trong không gian trang bị, không phải nàng tham mấy thứ này, ma chủng cấp 3 trở xuống họ muốn là có cả rổ, nhưng ma chủng của ma thú đặc biệt thì lại khác, thứ này rất hiếm

Mỗi viên ma chủng của ma thú hình dáng đều là dạng hình thoi, bề mặt mịn màng, sờ lên có cảm giác như bong bóng nước, bên trong chứa đầy tinh huyết của ma thú, là thứ đáng giá nhất trên người chúng, còn thịt của chúng tuy cũng có tác dụng nhưng rất yếu, được cái là vị rất ngon

Hai người họ sau khi đã lấy ra ma chủng, liền đến việc khó nhất là rút máu.


Chương 30: Bí Mật Của Võ Giả Liên Minh

30 Nhìn 1 bàn Đại Bàng Lửa nướng chín, thịt bốc mùi thơm nức, cộng thêm 2 nồi đại lẩu, cả đám chảy nước miếng

“Không phải ta khen, nhưng gia vị tại đây thật mẹ nó đỉnh cấp, tuy thịt ma thú cũng không phải dạng vừa, nhưng so với gia vị này vẫn là kém 1 chút, 2 thứ kết hợp… hương vị kia…! Hoàng Như Long ngửi mùi thơm phát ra cảm khái nói

“Ha ha, còn không phải sớm muộn cũng vào dạ dầy chúng ta?” Cao Hải cười lớn

Bên cạnh Vũ Minh cũng không nói gì, chỉ là hắn dùng tay nắm 1 cái đùi “gà”, kéo ra, đưa lên miệng cắn 1 cái, quả thực rất ngon, hắn nhìn Cao Đạt cùng Sở Thanh hỏi

“Các ngươi làm thế nào?”

“Làm gì?” Hai người nhất thời khó hiểu

“Tất nhiên là vị máu, nếu ta đoán không lầm mỗi con các ngươi thẩm thấu máu tươi của chúng đến từng bộ phận, sau đó lại dùng biện pháp nào đó làm chúng hoàn toàn hòa tan vào thịt, nướng lên không những không có vị tanh của máu mà còn nồng nặc mùi thơm”

“Ngươi đoán” Cả 2 đồng thanh nói

“Không đoán, ta chỉ là tò mò thôi, ta ăn là được, đoán làm gì phí chất xám” Vũ Minh nói xong tay còn lại liền nắm 1 cái chân khác kéo đứt, tay bên kia chân “gà” không biết từ lúc nào chỉ còn lại xương

Nhìn thấy thế mấy người khác trợn to mắt, sau đó đồng loạt làm theo, sau đó cả đám đều cười ha hả

Cao Hải mở ra thùng bia, phát cho mỗi người 1 chai, sau đó hắn dùng tay búng 1 cái vào đầu nắp, nắp chai bia liền bay ra ngoài, hắn đứng lên nhìn mọi người nói

“Cạn”

“Cạn” tất cả mọi người đều đứng lên cụng chai bia với nhau

Bia Hoàng Đế, tên gọi cũng biết nó cỡ nào đáng giá, đây là loại bia thịnh hành toàn bộ liên bang, nó không những có thể uống say, còn giúp người ta loại bỏ tinh thần tiêu cực khỏi đầu, giá trị lại rất hợp túi tiền, quả thực là vừa tiết kiệm lại được ăn ngon

“Đúng rồi, tuần sau là có cuộc thi giữa các học viện với nhau, các ngươi chuẩn bị thế nào?”

Vừa ngồi xuống Hoàng Như Long liền hỏi

“Còn thế nào? Nhất định phải tham gia thôi” Cao Hải cười khổ nói

“Nói thế nào?” Vũ Minh tò mò

“Các ngươi cũng biết, chỉ cần tham gia cuộc thi giữa các học viện và dành được thứ tự không tệ, sẽ có cơ hội gia nhập vào võ giả liên minh, đó là ước mơ của ta” Cao Hải vừa uống vừa nói

“Ca, tuy rằng ta biết đó là ngươi ước mơ, nhưng ta vẫn muốn nói, dù cho ngươi có tư cách tham gia khảo hạch võ giả liên minh, nhưng từ trước tới giờ, những người thông qua khảo hạch chỉ đạt 3 phần mỗi đợt thi, những người còn lại bị thương nặng là nhẹ, nếu như chết hay tàn phế…” Cao Đạt nói đến đây liền ngừng lại

“Ngươi biết ta là người thế nào, ta không muốn sau này suốt đời chỉ quanh quẩn trong thành thị, dã ngoại mới là nơi ta hướng đến” Cao Hải đôi mắt lấp lóe nói

“Nhưng nguy hiểm cũng không ít, ngươi nên biết tại trong liên bang còn có được vòng năng lượng bảo vệ, dù là đỉnh cấp ma thú cũng không làm gì được ngươi, nhưng 1 khi ra dã ngoại… thì đó là nơi không có đường về” Hoàng Như Long trầm ngâm nói

“Không có đường về? Không chắc” Vũ Minh đột nhiên lên tiếng

“Ngươi muốn nói gì?” Vân Hương hơi nhíu mày nói, dù sang từ nhỏ nàng đã nghe người trong nhà nói nơi đó rất nguy hiểm, ca ca của nàng cũng chết trong khảo hạch, nàng có chút không ủng hộ Cao Hải tham gia

“Nếu như nguy hiểm như thế, tại sao lại vẫn có rất nhiều người vào đây? Hơn nữa… ngươi không nhận ra rằng, 4 thành thị Đông Tây Nam Bắc nhân số chỉ có vẻn vẹn hơn 500 triệu dân sao? Dù cho bao gồm cả Trung Khu, chính là nơi con em võ giả liên minh sinh sống, số người gộp lại cũng chỉ có 1,2 đến 1,5 tỷ người! Nhưng báo cáo mới nhất của liên bang lại là hơn 2 tỷ”

Vũ Minh ánh mắt lóe lên vẻ kỳ dị nói

“Ý ngươi là liên bang dấu diếm?” Vũ Hương nhíu mày hỏi

“Không, ý hắn là, số người còn lại toàn bộ tại võ giả liên minh” Vân Phong bên cạnh lên tiếng

“Ngươi nghĩ xem, nếu như, khảo hạch như thế khó khăn, đào thải như thế cao, tất cả những người trước khi tham gia đều được nói trước những nguy hiểm, thống kê hàng năm số người chết, trọng thương, tàn phế… nhưng số người muốn tham gia vào hàng năm con số vẫn lên tới vài chục ngàn người, điều đó nói lên cái gì?” Vũ Minh cười nhạt

“Lợi ích? Vinh quang? Thực lực? Vẫn là thứ khác?” Đường Nguyệt có chút không hiểu, mọi người tại đây cũng thế, dù sao với tuổi của họ cũng chưa đến lúc gia đình họ nói cho họ biết, chỉ khi họ chọn con đường của mình thì mới có tư cách biết được những chuyện này

“Nếu ta đoán không lầm, võ giả liên minh chính là 1 thế giới mới” Vũ Minh cười thần bí nói

“Không thể nào, nếu như xuất hiện thế giới mới, tất nhiên sẽ gây chấn động toàn bộ thế giới, dù ta biết rằng ma thú chính là khởi nguồn từ không gian khác, nhưng trong sách đã miêu tả rất rõ ràng cách ma thú hình thành, điều đó không có khả năng” Cao Đạt không tin nói

“Ta nói thế giới mới ở đây không phải là chân thật thế giới.


Chương 31: Rung Động (p1)

31 Đột nhiên bị phun đầy mặt, Hoàng Như Long cứng người lại, sau đó ánh mắt tức giận nhìn Cao Hải

Cao Hải biết mình thất thố liền mở miệng

“Ây, xin lỗi, không cố ý, không cố ý”

Nhân viên thấy thế liền cười lấy ra khăn tay trong người đưa cho Hoàng Như Long

Hắn ta nhận lấy ngỏ ý cám ơn rồi liền lau mặt, đang yên đang lành bị phun đầy mặt, ai không tức giận?

“Ngươi xác định là 100 triệu đồng liên bang?” Cao Hải sợ mình nghe lầm liền hỏi lại, nếu như là 20 triệu, 30 triệu hắn cũng có thể tiếp nhận, nhưng mà… 100 triệu, mẹ nó đây là vũ công hay là cấp cao ma chủng? Ma chủng còn có thể dùng tu luyện, vũ công lại có tác dụng gì? Ngoài sướng mắt chứ làm gì còn thứ khác? 100 triệu? Sao không đi ăn cướp?

“Đúng, có thể ngài không biết, nhưng vũ công cấp cao được huấn luận 1 cách tỉ mỉ nhất, vũ đạo đẹp mắt nhất, hơn nữa bên trong ẩn chứa công pháp vũ kỹ, 1 bản hoàng giai công pháp cũng đã hơn 10 triệu đồng liên bang rồi thưa ngài” Nhân viên kiên nhẫn giải thích

“Ngươi xác định?” Cao Hải vẫn có chút không tin

“Đúng thưa ngài, chúng tôi không lấy danh dự của mình ra làm trò đùa” Nhân viên khẳng định

“Được rồi, vậy thì cao cấp vũ công đi, xem như ta mời mọi người thưởng thức” Vũ Minh không quan trọng gì nói, dù sao hắn còn tới 1 tỷ chưa tiêu xài đây

“Vậy thì cám ơn ngươi rồi” Cao Hải gật đầu nói, dù sao với gia cảnh bọn họ, hơn nữa lại là đại thiếu gia cả gia tộc, mỗi tháng tài nguyên tu luyện cũng hơn 100 triệu rồi, xem như dùng trước 1 tháng kinh phí tu luyện đi

“Vậy được, xin các vị chờ trong chốc lát, bởi cao cấp vũ công cần chút thời gian lại đây, không phải có sẵn nên cần thời gian đi mời” người nhân viên nói

“Được, không sao, ngươi đi xuống đi” Vũ Minh phất tay nói

Người nhân viên gật đầu lui xuống

Hoàng Như Long lúc này mới nói

“Vũ Minh, ngươi thật nhiều tiền a, ta dù có thể lấy ra 100 triệu cũng không nỡ tiêu xài như thế”

“Không có cách, ai bảo ta là Vũ gia thiếu gia đâu này? Hơn nữa hôm nay còn mang theo em gái xinh đẹp đi dạo chơi, không tiêu phí 1 chút chỉ sợ cha mẹ ta lại nói ta không chăm sóc chu đáo cho nàng đây” Vũ Minh cười nói

“Ồ, hai ngươi là anh em? Ta còn tưởng là người yêu chứ” Hoàng Như Long giật mình nói

“Ha ha, lúc đầu ta cũng như các ngươi nghĩ thế, nhưng rất may mắn là không phải, nàng như thế xinh đẹp, muốn theo đuổi phải nhanh chân lên, nếu không sau này không có cơ hội đâu” Cao Hải hào hứng vừa uống vừa nói

“Được rồi đừng trêu chọc nàng, mặt nàng giờ đỏ như trái gấc rồi! Nói thêm 1 hồi ta sợ nàng xấu hổ không dám nhìn người khác nữa” Vũ Minh cười đùa

“Ta đâu có” Đường Nguyệt lẩm bẩm, 2 tay còn ôm lấy mặt nói

“Ngươi xem, ha ha” thấy cử chỉ của nàng, Vũ Minh liền cười lớn, mọi người ở đây cũng cười theo khiến nàng càng thêm xấu hổ

“Đúng rồi, Vũ gia các ngươi từ lúc nào đi ra 1 tiểu công chúa? Trước giờ ta lại chưa nghe nói tới?” Hoàng Như Long tò mò hỏi

“Cũng không phải bí mật gì, có lẽ 1 hay 2 ngày nữa các ngươi đều sẽ biết, nói cũng không sao” Vũ Minh bắt đầu kể lại câu chuyện, dù sao chuyện này cha hắn đêm qua cũng đã công bố ra ngoài, có thể bây giờ toàn bộ Nam thành đều đã hiểu rõ

Khi Vũ Minh nói xong, cả đám lâm vào trầm mặc, 1 lúc sau Hoàng Như Long mới lên tiếng

“Em gái ngươi số thật khổ, sau này các ngươi nên hảo hảo bù đắp cho nàng”

“Điều đó là tất nhiên” Vũ Minh gật đầu khẳng định

“Thiên gia, không biết họ có trả thù hay không, các ngươi nên cẩn thận” Cao Hải lúc này nói

“Thiên gia thực lực không đơn giản” Hoàng Như Long nói

“So với Hoàng gia các ngươi thì thế nào?” Vũ Minh thăm dò

“Ta cũng không chắc, dù sao đây là chuyện của trưởng bối trong nhà, nhưng tại Đông thành, Thiên gia thế lực rất lớn, toàn bộ gia tộc tại đó cũng không muốn đắc tội bọn họ” Hoàng Như Long trầm tư nói

“Kể cả Hoàng gia ngươi?” Cao Hải khó tin

“Đúng, kể cả gia tộc ta, nghe đồn Thiên gia có người tại võ giả liên minh, lúc đầu ta cũng không quá để ý, nhưng nghe ngươi nói như vậy, xem ra Thiên gia nắm giữ sức mạnh khá là kinh khủng” Hoàng Như Long nhìn chằm chằm Vũ Minh nói

“Không quan trọng” Vũ Minh tỉnh bơ đáp

Lúc này đột nhiên không gian chấn động, phía nơi xa xuất hiện hơn 7 cánh cổng không gian, từ đó bước ra 7 vị thiếu nữ xinh đẹp, dáng người thướt tha khiến người khác khó lòng dời mắt

Bên kia người nhân viên đi tới, đưa họ vào trong nhà, chỉ 1 lát sau, bước ra 7 người con gái mặc áo, giống như là áo kiểu thời cổ trang nhưng lại hở phần eo, vải khá mỏng nhưng lại chẳng nhìn rõ bên trong, tay áo rất dài, chạm xuống cả dưới nền đất, cùng mái tóc dài thả xuống ngang vai, mỗi người một vẻ khiến cho đám người Vũ Minh say đắm

Ánh mắt Vũ Minh có chút kỳ dị, hắn nhìn chằm chằm 1 người, 1 cô gái dáng người mảnh mai, người này hắn biết, bởi đó chính là Tô Ánh Tuyết

“Ngươi gây họa lớn rồi ngươi biết không, Bạch Tử?” Vũ Minh thầm nghĩ, khẽ nở nụ cười, nhìn trận thế này hắn biết, đây là chủ ý của Bạch Tử, hắn đã đưa 1 vài loại giải trí kinh diễm của kiếp trước vào thời đại này, và còn sắp xếp Tô Ánh Tuyết gặp hắn tại đây, trả thù cũng nhanh đấy

Tô Ánh Tuyết cũng nhận ra Vũ Minh, nàng có chút xấu hổ nhưng rất nhanh liền chấn định lại, làm việc tại đây hơn 1 năm, sớm muộn 1 ngày nàng cũng sẽ gặp được người quen, nàng đã sớm quen với điều đó, chỉ là nàng không nghĩ tới sẽ gặp Vũ Minh tại nơi này, hơn nữa lại còn nhảy cho hắn xem

Nhận ra tâm tình có chút chập chùng của nàng, Vũ Minh nở nụ cười chấn an, tay ra hiệu cố lên cổ vũ nàng

Một người trong số vũ công bước lên, nhìn nàng có vẻ là đội trưởng, nàng nhìn mấy người Vũ Minh, tuy không nói gì nhưng mấy người họ nhìn thấy có vài vị nhạc sư đi tới bên cạnh cách đó hơn mười mét ngồi xuống, họ hiểu là buổi diễn sắp bắt đầu

Bảy người 1 lúc cùng bắt đầu múa, bước chân mỗi người như có như không chạm xuống đất, nếu người khác nhìn lướt qua còn tưởng họ đang đạp trên không

Cánh tay uyển chuyển, mềm mại nhưng động tác lại rất mạnh mẽ, dứt khoát

Thần thái của mỗi người như đang nói ra 1 thứ ngôn ngữ không lời, phơi bày ra vẻ đẹp cùng vô cùng thuần khiết của nội tâm

Kết hợp cùng vải lụa che đậy đi những đường cong uyển chuyển, nhưng lại giống như phơi trần mọi thứ cho người xem, thêm giai điệu nhạc nhẹ nhàng thanh thoát khiến người xem bị cuốn hút, hấp dẫn

Giống như 1 ca sĩ, thay vì dùng giọng hát thì họ lại dùng hành động của cơ thể nói lên suy nghĩ của mình, đặc biệt là sự kết hợp của 7 người càng đặc biệt khiến mấy người Vũ Minh chết mê chết mệt

Chưa dừng lại ở đó, khi mấy người tụ vào 1 chỗ như đang nói điều gì với nhau, có thể mấy người bên cạnh Vũ Minh không biết, nhưng Vũ Minh hắn lại nghe rõ vào tai

“Ánh Tuyết, cố lên, lần này nếu như thành công thì ngươi chính thức có thể bước vào hàng ngũ đỉnh cấp vũ công”

“Dạ, cám ơn các vị tỷ tỷ dành cho ta cơ hội này” Tô Ánh Tuyết cảm kích nói

“Được rồi, cám ơn nói sau đi, mau lên đi”

Tô Ánh Tuyết gật đầu rồi đi lên phía trước, 6 người còn lại 2 người đi vào bên trong, chỉ còn lại 5 người ở ngoài

Tô Ánh Tuyết đi lên phía trước, nơi nàng bước tới không biết từ lúc nào đã xuất hiện 1 nền gạch phẳng bóng loáng

Nàng bước lên trên đó, bắt đầy trình diễn vũ đạo của mình, Vũ Minh chưa bao giờ được chứng kiến nàng nhảy, hắn rất chăm chú, đồng thời còn lén lút thu hình lại về xem

Tô Ánh Tuyết 2 tay vung vẩy, mềm dẻo cánh tay khiến cho chiếc tay éo dài kia phất phới trên không trung, nó như đang cố vẽ lại 1 bức tranh đẹp đẽ nào đó

Mấy người Vũ Minh có chút say mê, nàng múa thật sự quá đẹp, thời gian trôi qua từng giây, mấy người Vũ Minh bây giờ đã lạc vào tiên cảnh, trước mặt họ chỉ có 1 vị tiên nữ đang nhảy múa 1 mình, hòa mình vào với tự nhiên mà không phải 1 người vũ công nhảy múa cho họ xem

Trong nhà 2 người lúc trước đi vào bây giờ lại đi ra, trên tay họ cầm 1 dải lụa dài, mỏng.


Chương 32: Rung Động (p2)

32 Tấm vải bay ra ngoài thì được 4 người khác giữ lấy, Tô Ánh Tuyết thấy thế liền gật đầu, 4 người họ lại ném tấm lụa về phía nàng

Tô Ánh Tuyết đứng tại chỗ nghiêng thân trên qua 1 bên, cả 2 tay ống tay áo nhúng vào 1 chiếc chậu mực bên cạnh, mực giống như con cá, nhảy nhót trên ống tay áo của nàng

Lúc này Tô Ánh Tuyết liền huy động ông tay áo xoay quanh nó, sau đó hất lên trên đánh vào tấm lụa vừa bay tới

Ống tay áo như hóa thành 1 con rắn, không ngừng khống chế không cho tấm lụa rơi xuống, sau đó nàng xoay tại chỗ nhiều vòng hất ống tay áo lên, tấm lụa kia liền bay lên không trung cao

Bên dưới 4 người vũ công đang chờ, liền nhảy lên nắm lấy 4 góc tấm lụa ném về đằng sau

Phía sau từ lúc nào 2 vị vũ công còn lại liền tiếp lấy hất lên trên cao, trên tay xuất hiện 1 thanh kim loại có hai đầu nhọn dài chừng 1 gang tay, 2 người nắm 2 đầu thanh kim loại kéo ra 2 bên

Thanh kim loại bỗng chốc bị dãn ra thành 1 sợi kim loại mỏng, 2 đầu lao ra ngoài cắm vào 2 cái cây cao xa xa, tạo thành 1 sợi dây trên không trung, sau đó tấm lụa rơi xuống, như cục nam châm làm cho tấm lụa cuộn tròn vào thanh kim loại

Ngoài Tô Ánh Tuyết, 6 người vũ công còn lại rợi xuống trên mặt đất đứng bên cạnh nàng, sau đó hành lễ cúi chào theo kiểu cổ đại của cung nữ

Phía sau họ, tấm lụa kia lúc đột nhiên như 1 bức tranh đang đóng được mở ra, bên trên là 1 bức tranh vẽ cảnh núi non sông nước, rừng cây phía xa càng tô đậm lên vẻ đẹp của nó, thật khó tin khi bức tranh này là do 1 điệu múa hình thành

Tĩnh

Xung quanh bây giờ cực kỳ yên tĩnh

Từ nhân viên đến thợ săn, tất cả đều cực kỳ yên tĩnh, đến cả Vũ Minh hắn cũng thế

Hắn hiện tại thật sự nội tâm rất là rung động, kiếp trước hắn từng thưởng thức qua bao nhiêu cảnh tượng đồ sộ, bao nhiêu điệu múa khiến cả 1 đội quân vài trăm triệu người mê mệt, nhưng đây là lần đầu tiên hắn thực sự rung động

Không phải bởi gì khác, mà chính là sự kết hợp hoàn mỹ giữa vũ đạo và vũ kỹ, giữa hiện đại và cổ trang, văn hóa kết hợp quá hoàn mỹ.


Chương 33: Phiêu Vân Vũ Bộ

33 Khí chất hắn bỗng thay đổi, không còn vẻ bình thường như trước, thay vào đó là sự tự tin, bễ nghễ thiên hạ

Vũ Minh nhìn xuống phía dưới, nhẹ giọng hỏi

“Ai lên thử 1 chút?”

“Để ta” Vân Phong nhanh chân lên trước, đột nhiên Vũ Minh biến đổi khiến hắn có chút ngứa ngáy tay chân, dù sao hắn cũng là người cuồng chiến đấu, cơ hội tốt thế này sao có thể nhường cho người khác

“Ta giúp ngươi lúc đầu, nhưng lúc sau ngươi nên dùng thực lực chân chính, nếu không sẽ ăn quả đắng đấy” vừa bước lên trên Vân Phong liền nói

“Ha ha, yên tâm, sẽ không để ngươi thất vọng, mời!”

Vũ Minh đưa tay ra mời hắn trước tiên động thủ, Vân Phong cũng không nói gì dứt khoát ra tay

Vân Phong tay nắm chặt, đánh thẳng tới trước ngực Vũ Minh, hắn biết rõ chênh lệch giữa 2 người nên chiếm trước tiên cơ tấn công

Vũ Minh thấy quyền của hắn tiếp cận mình, nghiêng người 1 cái liền né tránh, Vân Phong đánh hụt 1 quyền, bàn tay liền duỗi thẳng đánh ngang qua

Vũ Minh ngửa người ra sau, 1 đòn của Vân Phong lại đánh vào không khí

Liên tục tấn công nhưng Vân Phong ngay cả góc áo của Vũ Minh cũng chưa chạm được

Lúc này Vân Phong liền lấy ra kiếm của mình, không phải vũ khí nano, mà là chân chính kiếm, được rèn đúc từ lửa, từng nhát búa đập xuống mà rèn nên

Tuy phẩm chất cũng là phàm khí, nhưng vũ khí nano lại không thể so sánh, bởi vì những vũ khí được rèn đúc ra từ bàn tay người thợ, đặc biệt là những người thợ giỏi, sẽ còn mang theo thuộc tính của riêng mình

“Hảo kiếm” nhìn thấy kiếm của Vân Phong, Vũ Minh thuận miệng khen

“Ta muốn tấn công toàn lực, cẩn thận rồi” Vân Phong nói

“Tới đi”

Vân Phong kiếm trên tay đưa lên trước ngực, mũi kiếm chỉ thằng vào Vũ Minh, 2 tay Vân Phong đột nhiên buông ra, chân nguyên lực quán thâu vào thanh kiếm khiến nó xoay tròn trên không trung, sau đó Vân Phong hất tay 1 cái, thanh kiếm liền nhắm thẳng phía Vũ Minh lao tới

Thân ảnh của Vân Phong cũng đột nhiên gia tốc, sức bật của hắn bộc phát khiến cơ thể hắn bắn thẳng lao theo thanh kiếm, tay hắn vươn ra nắm lấy chuôi kiếm đâm về hướng Vũ Minh

Vũ Minh không tránh né mà tay thu lại còn 2 ngón, 2 ngón tay của hắn khẽ kẹp lấy mũi kiếm nhưng rất nhanh nó liền theo sống kiếm lướt xuống chuôi kiếm

Người bên ngoài có thể không thấy rõ nhưng Vân Phong lại nhìn rất kỹ, thế kiếm của hắn bị Vũ Minh hóa giải, toàn bộ chân nguyên lực quán thâu trên thanh kiếm liền theo ngón tay của Vũ Minh bị bóc ra

Khi ngón tay Vũ Minh sắp tiếp cận Vân Phong thì tay hắn hóa chưởng đánh ra ngoài

Chưởng phong đánh ngang qua mặt Vân Phong đập nát 1 cái cây phía sau, còn kiếm của hắn thì rơi xuống đất ngay tại chân Vũ Minh

Nhìn bàn tay đang để sát bên mặt của mình, Vân Phong biết mình thua

“Ta thua” Vân Phong thở dài nói

“Ngươi đã rất tốt” Vũ Minh lắc đầu nói, không phải hắn an ủi Vân Phong, mà đây là lời thật lòng, Vân Phong hắn thiếu chẳng qua là kinh nghiệm chiến đấu cùng kỹ xảo

Vừa rồi Vũ Minh hắn chính là dùng kỹ xảo lấy nhu khắc cương, mượn lực đả lực, lực lượng trên thanh kiếm toàn bộ bị hắn điều khiển trên lòng bàn tay, cho nên Vân Phong thua là điều hiển nhiên

“Công tử đánh rất hay, nhưng ta vẫn chưa thấy ngài dùng ra vũ kỹ nha” người đội trưởng kia đứng bên ngoài hơn 20 mét nói, tuy rằng nàng thán phục khả năng chiến đấu của Vũ Minh, nhưng nàng vẫn muốn gây khó dễ cho hắn

“Ồ, thật sao?” Vũ Minh cười hỏi, sau đó thân ảnh bỗng chốc trở lên mờ ảo

Bước chân như theo 1 quy luật nào đó bước tới, càng bước càng nhanh, không khí phát ra nhưng tiếng ma sát khủng bố

Chỉ trong chớp mắt, Vũ Minh liền đã xuất hiện trước mặt nàng, 2 tay chắp sau lưng, ánh mắt thẳng tắp nhìn nàng

Uy áp tỏa ra bao phủ lên đầu nàng khiến nàng như đang bị 1 vật nặng hàng tấn đè lên, có chút thở không nổi, mồ hôi trên trán chảy xuống gò má, đi xuống cằm sau đó rơi xuống đất

Vũ Minh thu lại uy áp của mình nhẹ giọng hỏi

“Như thế, đã đủ hay chưa?”

“Đã… đủ rồi” nàng lúc này vẫn còn sợ hãi lắp bắp nói

Phía xa nhân viên đi tới, vẫn là người tiếp đón đám người Vũ Minh lúc đầu, 2 tay nàng vỗ vỗ nhìn Vũ Minh cười nói

“Chúc mừng công tử đã lĩnh ngộ ra thân pháp vũ kỹ”

Nàng vừa dứt lời, mọi người liền vỗ tay, đám người tiểu đội Hổ Nha, đặc biệt là Đường Nguyệt mừng như điên

“Còn nữa, xin mời công tử đem xóa bỏ đoạn ghi hình điệu múa vừa rồi, bất kỳ 1 điệu múa của vũ công nào cũng không thể ngoại truyền, đây là luật, xin công tử thông cảm cho” người nữ nhân viên kia tiến tới gần nhỏ giọng nói

“Xin hỏi cô tên gì?” Vũ Minh cười nói, hắn không tin 1 người nhân viên bình thường lại có như thế bén nhạy ánh mắt

“Không dám, tiểu nữ họ Quân, tên 1 chữ Tịnh” Quân Tịnh mỉm cười đáp

“Họ Quân? Băng cung?” Vũ Minh suy đoán

“Công tử biết cũng đủ nhiều” Quân Tịnh ánh mắt hơi bất ngờ nói

“Cũng không quá nhiều, đúng rồi, vũ kỹ này tên gì?” Vũ Minh hỏi

“Công tử không ngại suy đoán xem?” Quân Tịnh ánh mắt khẽ híp lại

“Để xem, cơ thể nhẹ như yến, bước chân như đạp trên mây nhưng lại có chút cảm giác của mưa nhỏ trước cơn bão, chắc hẳn trong tên có Vân Vũ 2 từ này đi?” Vũ Minh chống cằm nói

“Công tử đại tài, vũ kỹ này có tên Phiêu Vân Vũ Bộ, công tử đoán thật chuẩn” Quân Tịnh vỗ tay cười nói, nàng không thể không bội phục đầu óc thông minh của Vũ Minh

“Nhưng công tử cũng đừng quên đề tài vừa nãy đang nói dở chứ, đúng không?” Quân Tịnh khóe môi nhếch lên nói

“Ta nghĩ chắc hẳn cũng có ngoại lệ, đúng không?” Vũ Minh hỏi ngược lại

“Không sai, nhưng điều kiện là chỉ có thể 1 mình công tử xem, đồng thời phải trả thêm phí giữ bí mật” Quân Tịnh cười như hoa nói

“Há, nói giá đi” Vũ Minh dứt khoát nói

“Giá cả không có sẵn, tùy vào cảm nhận của công tử về điệu múa đáng giá bao nhiêu”

“Có thể đối với người khác nó không mấy đáng giá, nhưng đối với ta, nó là vô giá, thế thì 1 tỷ đi, ta không đem quá nhiều tiền, xem như ta thiếu ngươi 1 nhân tình, sau này có việc cứ mở miệng, mật khẩu 6 số 0” Vũ Minh lắc đầu nói, tay hắn lấy ra 1 tấm thẻ trong không gian trang bị, đây là tấm thẻ mà liên bang thưởng cho hắn, bên trong là 1 tỷ đồng liên bang

Hắn trên người chỉ còn lại gần 1,5 tỷ đồng liên bang, hắn tự nhận rằng bản thân đối với điệu múa của Tô Ánh Tuyết là vô giá

Hắn cũng có thể không quan tâm đến luật lệ trong miệng Quân Tịnh, nhưng hắn khinh thường làm thế, hơn nữa luật lệ là để duy trì sự ổn định, nếu như ai cũng phá hư luật lệ thì thế giời này đã sớm rối loạn rồi

“Vậy thì đa tạ sự khẳng khái của công tử” Quân Tịnh hành lễ kiểu cung nữ, nàng cũng không để ý nhân tình của hắn, có lẽ nhiều năm sau nàng sẽ biết nhân tình này giá trị cỡ nào

Nói xong sau đó nàng quay người lại, nhìn về Tô Ánh Tuyết, sau đó khẽ cười 1 tiếng

Bật lên 1 khung màn hình 3D trên đồng hồ đeo tay, nàng chạm chạm vài cái sau đó tắt đi, do 2 người nói chuyện khá nhỏ, lại không ai tận lực đi nghe lén nên đến lúc Quân Tịnh mở ra đồ hồ giao diện mọi người khá tò mò

Ngay sau đó đồng hồ của Tô Ánh Tuyết vang lên âm thanh tin nhắn, phía trên ghi là:

“Tài khoản số 12556988 chuyển cho bạn 510.


Chương 34: Cửu U Hỗn Độn Quyết

34 Ngày hôm đó trôi qua chỉ có thế, bữa tiệc trải qua rất vui vẻ, Tô Ánh Tuyết cùng Vũ Minh luôn là đề tài trong bữa tiệc, Vũ Minh thì không cảm thấy gì, còn Tô Ánh Tuyết nàng mặt mũi đỏ bừng, rất là xấu hổ

Chiều hôm đó liền kết thúc cuộc đi chơi đầu tiên của Đường Nguyệt, ngoài việc đi săn ra Vũ Minh hắn cũng đưa nàng đi rất nhiều nơi xung quanh ngắm phong cảnh

Về đến nhà cha mẹ hắn còn chưa về, có lẽ phải đi vài ngày, Vũ Minh cùng Đường Nguyệt ăn tối, nói chuyện đôi ba câu liền ai về phòng nấy đi ngủ

Vào đến phòng mình Vũ Minh lập tức bắt đầu tu luyện, chỉ còn 7 ngày là đến cuộc thi, nếu như thực lực còn không tăng cao sẽ rất mất thời gian cho cuộc chiến, nếu không phải vì Tạo Hóa Đan cùng C cấp dược tề, hắn đã chẳng tham gia làm gì

Tuy rằng Vũ gia tài lực không tệ lắm, nhưng so với học viện thì lại kém 1 chút, C cấp dược tề hắn có thể làm tới, nhưng Tạo Hóa Đan lại rất khan hiếm, Vũ gia 1 năm mới có thể lấy ra 1 viên cho hậu bối, hắn cũng không muốn ảnh hưởng quá nhiều đối với gia tộc phát triển

Hắn ngồi tu luyện suốt 1 đêm, căn cơ vững chắc hơn không ít, cảnh giới tầng 2 Tụ Huyết cảnh cũng lung lay không ít, chỉ cần thêm 1 đêm là có thể lên tới tầng 3

Sáng hôm sau Vũ Minh liền kêu Phúc bá gọi điện thoại cho học viện xin nghỉ, hắn 1 tuần này muốn chuyên tâm tu luyện

Nhận được điện thoại của Phúc bá, nghe lí do xin nghỉ vì tu luyện của Vũ Minh, Mạc lão khóe miệng giật giật nhưng vẫn đồng ý, ông ta biết dù có đồng ý hay không Vũ Minh hắn vẫn là nghỉ, vậy thì cứ thông qua là được, ông ta cũng không rảnh rỗi không chuyện gì làm phiền phức Vũ Minh vì chuyện nhỏ này

Vũ Minh phân phó người làm, trong 5 ngày không thể ảnh hưởng tới hắn trừ khi được hắn kêu tới, sau đó còn đặc biệt nhờ Phúc bá giám sát Đường Hiên

Với ánh mắt của hắn có thể nhìn ra Đường Hiên sẽ không có dị tâm gì, nhưng phòng trước khỏi họa, ông ta lại là người thân của Đường Nguyệt, trong lòng tuy có bất mãn nhưng vẫn phải để nàng vui vẻ, dù sao nàng cũng là em gái hắn

Vũ Minh lại 1 lần nữa chui vào phòng, còn đặc biệt thông báo trong 7 ngày tới trừ khi hắn gọi nếu không bất kỳ ai cũng không thể đi vào, kể cả cha mẹ hắn

Trong 7 ngày tới, hắn muốn tu luyện thành công 1 bộ luyện thể công pháp

Bất kỳ 1 bộ luyện thể công pháp nào nếu như tu luyện, nhất định phải có dược vật tẩm bổ, bởi vì công pháp luyện thể trong thời gian tu luyện đối với cơ thể tàn phá thực sự quá to lớn

Hắn có vũ trụ nhỏ, có thể khống chế hủy diệt năng lượng tiến hành rèn luyện, hơn nữa còn có sinh mệnh năng lượng mỗi thời mỗi khắc bổ sung, hắn không cần bất cứ dược vật nào để tu luyện

Vũ Minh bây giờ muốn luyện công pháp có tên Cửu U Hỗn Độn Quyết, thần cấp luyện thể pháp quyết, khi đại thành có khả năng 1 quyền phá nát không gian, 1 chân đạp toái sơn hà

Kiếp trước Vũ Minh hắn thức tỉnh 1 loại thể chất rất kỳ lạ, không ai hiểu rõ nó là thể chất gì, nhưng Vũ Minh hắn lại biết rõ, đó không phải do hắn tự mình thức tỉnh, mà là do luyện Cửu U Hỗn Độn Quyết, đúc thành Cửu U Hỗn Độn Thánh Thể

Đây không phải do các cường giả sáng tạo ra công pháp, mà là quy tắc chí cao hình thành, cả vũ trụ chỉ có 1 bản duy nhất, bất kỳ ai học được thì bản công pháp này sẽ phá hủy bản thân, người học được không có cách nào nói cho người khác biết, nếu mạnh mẽ nói cho người khác biết, bản thân người học được cùng người nghe sẽ bị mạt sát

Đây chính là âm thanh khi Vũ Minh sở hữu được công pháp này.


Chương 35: Linh Hồn Bị Phong Ấn

35 Đế Vũ Kinh cùng Cửu U Hỗn Độn Quyết cả 2 đều khá nói được cái nào hơn

Đế Vũ Kinh nghiêng về chân nguyên lực tinh luyện, cô đọng lại chân nguyên lực tới mức tận cùng, nói ngắn gọn là Đế Vũ Kinh luyện pháp lực và thần hồn.


Chương 36: Xuất Phát

36 Nhìn Vũ Minh không muốn nói, Bạch Tử cũng chẳng muốn hỏi thêm, chẳng qua khi hắn quay lưng lại miệng nhếch lên nụ cười khó phát giác sau đó đi vào cánh cửa không gian

Vừa đi vào cánh cửa không gian, Bạch Tử liền quay đầu lại nói

“Trái đất bây giờ so v...


Chương 37: Kiểm Tra Trước Cuộc Thi

37 Gọi là tàu cũng đúng, bởi vì bề ngoài nó rất giống như 1 con tàu hỏa khổng lồ, nó có tổng cộng có 108 toa, mỗi toa ngang dọc đều có là 50 mét, do lớp 12 sau cuộc chiến ở Nam thành nên năm nay sẽ không tham gia, các học viện khác lớp 12 cũng thế, chỉ còn lại lớp 10 và 11, còn lớp 12 họ sẽ ở lại tham gia cuộc thi tốt nghiệp cuối năm

Mỗi toa là 1 lớp, 2 khối gộp lại mới chỉ mới 72 lớp, mỗi lớp lại có 30 học sinh

Chờ tất cả học sinh lên tàu, chiếc tàu bắt đầu thu lại những chiếc thang, toàn bộ khoang cửa đóng chặt, con tàu bắt đầu di chuyển lên cao sau đó biến mất trong đám mây

Khi các học sinh vào mới biết trong đầu ý nghĩ hoàn toàn sai lầm

Bên trong không phải các ghế ngồi hay giường nằm, cũng không phải là 1 lớp học hay căn phòng gì cả, bởi vì đây hoàn toàn là 1 vùng không gian cách biệt với bên ngoài, trong này có tất cả mọi thứ, phòng ở, nhà ăn, khu huấn luyện… có đủ cả, và họ cũng đều xuất hiện tại cùng 1 chỗ

Họ rất kinh ngạc vì điều này, bởi vì những năm trước đây không hề có 1 con tàu nào có kỹ thuật không gian kinh khủng như này, cũng không có chuyện mọi người đều tập chung vào 1 chỗ

Ngay cả Vũ Minh cũng bất ngờ, chỉ là hơi bất ngờ 1 chút, tuy rằng không gian trên tàu cùng không gian trang bị đều cùng 1 chữ không gian, nhưng lại là 2 loại hoàn toàn khác nhau

Không gian trang bị còn được gọi là không gian nén, cái gọi là không gian nén là đưa 1 vùng không gian vào trong 1 thứ như nhẫn, đồng hồ, vòng tay các loại, không gian nén không thể chứa sinh vật sống bởi vì bên trong không có điều kiện tự nhiên để sinh vật tồn tại, hơn nữa bên trong còn có 1 loại quy tắc làm cho tất cả sinh vật sống đi vào sẽ bị chết ngay lập tức

Còn đoàn tàu này bên trong gọi là không gian mở, nó cũng như cánh cửa không gian, cả 2 loại đều có thể chứa sự sống, nhưng chỉ trong 1 khoảng thời gian nhất định, quá thời gian không gian đó sẽ sụp đổ

Trong tàu, nó không còn được phân chia theo các khoang nữa mà nó đã hoàn toàn liên thông với nhau, nó giống như tại học viện như thế lớn

“Có phải rất kinh ngạc?” nhìn các học viên sửng sốt, Mạc lão cười hỏi

“Đúng thế, viện trưởng” mọi người đều đồng thanh đáp

“Được, để ta giải thích cho các ngươi biết”

“Một thời gian trước Nam thành xuất hiện ma công Huyết ma quân đoàn, chắc hẳn tất cả đều nhớ?” Mạc lão lớn tiếng hỏi

“Nhớ”

“Cuộc chiến đó lớp 12 học viện Nam Thiên gần như chết mất 1 nửa học viên, cho nên liên bang đặc cách tất cả học viên lớp 12 đều có thể lên Đệ Nhất Đại Học liên bang sau khi hoàn thành cuộc thi tốt nghiệp cuối năm”

“Nhưng, do đám phản nhân loại Huyết Ma đoàn vẫn chưa bị tận diệt, cho nên võ giả liên minh đặc biệt triệu tập 3 vị đỉnh cấp võ giả sử dụng vài vật liệu đặc thù mở ra không gian, các ngươi có thể hiểu rằng đây là 1 loại tựa như cánh cửa không gian, thay vì đưa các ngươi qua nó lại để các ngươi trong đó”

“Nhưng viện trưởng, chẳng phải cánh cửa không gian nếu chứa quá nhiều người sẽ bị sụp đổ hay sao?” 1 vị học viên lớp 10 thắc mắc hỏi

“Hỏi rất hay, cho nên nó không dùng để đưa thẳng các ngươi đến nơi, mà là để chưa đựng các ngươi, 2 đầu tàu được trang bị kỹ thuật duy trì ổn định không gian, năng lượng cung cấp có thể đủ để vừa đi vừa về 10 lần, dù cho bị Huyết Ma đoàn tấn công thì các ngươi vẫn sẽ được đảm bảo an toàn”

“Hơn nữa đoàn tàu được làm bằng kim loại kỹ thuật kiểu mới nhất - kim chúc kỹ thuật, có thể kháng cự đỉnh cấp võ giả toàn lực 1 đòn, mà Huyết Ma đoàn toàn bộ cự đầu bị giết sạch, còn lại lẻ tẻ vài tên chiến lực cao cũng không làm được gì, cho nên các ngươi cứ việc yên tâm”

Mạc lão kiên nhẫn giải thích, nghe ông ta nói thế, các học viên đều vui mừng

“Chỉ là…” Mạc lão tiếp tục nói

“Do di chuyển không gian là 1 thứ rất mất thời gian, cho nên lần này muốn đến nơi các ngươi sẽ phải đợi tại đây 1 tuần, trong 1 tuần này, các ngươi sẽ phải làm rất nhiều việc, cụ thể thế nào sẽ do chủ nhiệm lớp giải thích với các ngươi, bây giờ tất cả mọi người ai về lớp nấy, mỗi 1 tòa nhà đều có đánh dấu số lớp, cho nên không cần sợ lạc đường”

Mạc lão nói xong liền quay người rời đi, lúc này các chủ nhiệm lớp mới đến lượt ra sân

Họ hô to gọi nhỏ các học viên đi theo về nơi thuộc về mình

Cái “vật liệu đặc thù” trong miệng Mạc lão có lẽ người khác không biết nhưng Vũ Minh lại biết rất rõ, nó có tên là Không Gian Thạch, 1 loại khoáng thạch chỉ sinh ra tại vết nứt không gian trong vũ trụ, hơn nữa sản lượng lại cực kỳ thưa thớt

Các thế lực ngầm của các chủng tộc hay dùng nó để ẩn dấu đi các tộc nhân thực lực kém cỏi, trẻ em mới sinh.


Chương 38: Vũ Minh Phát Uy

38 “Được rồi, mọi thứ ta đã nói xong, bây giờ là đã sắp đến giờ cơm trưa, mọi người ra ngoài tiến về phòng ăn đi, đến 2 giờ chiều sẽ tổ chức tuyển chọn đội trưởng”

“Nghe rõ cả chưa?” Vũ Tiểu Phụng cao giọng hỏi

“Nghe rõ”

“Rất tốt, ra ngoài đi” nàng gật đầu nói

“Đi thôi” Vũ Minh nhìn sang Tô Ánh Tuyết nói

Tô Ánh Tuyết gật đầu đi theo, khi họ bước ra ngoài, phía bên ngoài đã xuất hiện rất nhiều lớp học khác, họ đang tụ tập lại tiến về phía nhà ăn

Khi tất cả bước vào nhà ăn, bên trong độ lớn so với quảng trường bên ngoài còn lớn hơn, tìm 1 bàn ăn, Vũ Minh kéo Tô Ánh Tuyết ngồi xuống

Bị Vũ Minh kéo đi, Tô Ánh Tuyết có chút xấu hổ

Ngồi xuống sau, Vũ Minh chạm vào mặt bàn 2 lần, trên mặt bàn xuất hiện rất nhiều hình ảnh thức ăn các loại, hắn xoay nhẹ 1 cái, toàn bộ thực đơn đều chuyển hướng về phía Tô Ánh Tuyết, lúc này hắn cười nói

“Ăn gì thì chọn đi, thuận tiện chọn giúp ta luôn”

“Ngươi ăn gì?”

“Tùy ý”

Suy nghĩ 1 chút Tô Ánh Tuyết liền chọn 3 món mặn, 1 món canh thêm 2 phần cơm.


Chương 39: Xếp Hạng (p1)

39 “Quận Tịnh tỷ, vừa nãy Vũ Minh hắn muốn số điện thoại của tỷ, cho nên ta đưa cho hắn. Tỷ đừng để ý lời hắn nói, hắn có chút không bình thường, tỷ đừng chấp nhất với hắn có được không?”

Tô Ánh Tuyết không biết Quân Tịnh gọi cho nàng có chuyện gì, còn tưởng là do Vũ Minh lời nói khiến Quân Tịnh tức giận muốn tính sổ với hắn, nàng liền trước tiên nói bảo vệ Vũ Minh, hóa giải chút lửa giận của Quân Tịnh, dù sao trong đội nàng cũng được Quân Tịnh hết sức quan tâm, bình thường như chị em ruột nên nàng muốn cầu tình cho Vũ Minh

Quân Tịnh bên kia chưa kịp nói gì liền nghe Tô Ánh Tuyết nói 1 đống ngôn ngữ, nàng có chút dở khóc dở cười

“Ngừng, trước hết nghe ta nói” Quân Tịnh ngắt lời

“Ây, tỷ nói đi”

“Trong hợp đồng có nói ngươi muốn học vũ đạo thì cần mỗi tháng 1 lần đi biểu diễn, mỗi lần biểu diễn sẽ nhận được 10% số tiền, kết thúc môn học cần thông qua kiểm tra mới có thể vào Băng Cung”

“Nhưng bây giờ có chút thay đổi, ngươi vẫn có thể tiếp tục học tập, nhưng không cần phải đi biểu diễn nữa, chỉ cần khi kết thúc học tập đạt tiêu chuẩn thấp nhất là có thể vào Băng Cung, ngươi xem như là trường hợp duy nhất suốt từ lúc thành lập đến nay đấy”

Quân Tịnh cười khổ nói, nghe lời nói của Quân Tịnh Tô Ánh Tuyết liền sững sờ, sau đó dùng giọng khó tin nói

“Quân Tịnh tỷ, ngài đừng gạt ta à, làm sao lại có ngoại lệ như thế? Hơn nữa ta cũng không có nhận biết đại nhân vật nào, làm sao…”

Nói tới đây Tô Ánh Tuyết đột nhiên giật mình, ánh mắt nhìn về phía Vũ Minh lộ vẻ khiếp sợ

“Ngươi biết rồi đi? Không biết rốt cuộc ngươi là cái gì vận may, lại nhận biết 1 người như hắn, gửi lời nói của ta cho hắn, chuyện hắn nói ta đã làm xong, nếu lời nói khi nãy của ta làm hắn tức giận hi vọng hắn tha thứ cho, vậy đi, ta cúp máy đây”

“Tút tút tút”

Tô Ánh Tuyết vẫn duy trì vẻ mặt khiếp sợ, lắp bắp hỏi

“Ngươi… ngươi làm sao… làm sao làm được?”

“Ngươi bây giờ biết cũng không có tác dụng gì, chỉ làm ngươi phân tâm hơn thôi” Vũ Minh lắc đầu nói

“Ngươi sao phải giúp ta?” Tô Ánh Tuyết im lặng 1 lúc sau đó nói

“Ngươi biết” Vũ Minh lạnh nhạt đáp

Nghe thế Tô Ánh Tuyết mặt có chút đỏ, không biết phải nói gì

Nhìn vẻ lúng túng của Tô Ánh Tuyết, Vũ Minh bật cười.


Chương 40: Xếp Hạng (p2)

40 Nghe mọi người bàn tán, nhìn con số lực quyền của mình, Vũ Minh cũng không có nhiều bất nhờ, con đường hắn phải đi còn rất xa, thực lực bây giờ còn rất yếu, hắn cũng không vui vẻ gì

“Yên lặng, có lẽ nhiều người cho rằng đây là đại biểu thực lực, nhưng các ngươi sai, trong thực chiến mọi thứ đều có thể xảy ra, tiếp theo là phần thi tốc độ cùng lực phản ứng”

Mạc lão nói xong vỗ tay 2 cái, quảng trường bắt đầu chấn động, vị trí đứng của các học sinh bắt đầu bị di chuyển, chỉ thoáng chốc mỗi người đều bị cách xa nhau hơn 5 mét

Sau đó từ dưới đất nhô lên những bức tường vây quanh lấy mỗi người, ở mọi hướng đều có bức tường, nó giống như là 1 chiếc lồng nhốt lấy họ.


Loading...