1 Editor: Gió
“Rào rào… rào rào…”
Mưa to tầm tã, một cô gái nghiêng ngả, lảo đảo chạy trong mưa, càng chạy càng nhanh, càng chạy càng nhanh. Đột nhiên, dưới chân trơn trượt, cả người ngã trong mưa.
2 Sau khi Ninh Hoan Tâm chọn “Có”, màn hình điện thoại của cô đột nhiên tối sầm, một dòng điện từ trong cái điện thoại di động sơn trại* của cô phát ra.
3 “Bịch. ”
Nghe tiếng điện thoại rơi trên mặt đất, Ninh Hoan Tâm mới hồi phục lại tinh thần, đau lòng hét to một tiếng: “A!”
Cô nhảy mạnh xuống khỏi giường, cẩn thận cầm điện thoại lên, thấy điện thoại vẫn lông tóc vô thương như trước, mới thở phào nhẹ nhõm ___ Thấy chưa? Đã thấy chưa? Hàng nội địa chất lượng chưa? Đúng là cục gạch, ném chó chó chết, ném mèo mèo kêu.
4 “Hiện nay, danh sách hảo hữu của ngài chỉ có một người, có muốn mở chức năng ‘lắc lắc’, phạm vi tìm kiếm có thể tăng thêm ngàn dặm?”
Thấy màn hình điện thoại đột nhiên hiện lên những dòng này, Ninh Hoan Tâm sửng sốt một hồi, phạm vi ngàn dặm? Sao giống như thời cổ đại vậy?
Cô thuận tay chọn “Có”.
5 Lúc này, Ninh Hoan Tâm đang đứng trước của phòng 204, nhìn chăm chú.
Mặc dù biển số phòng 205 và các phòng khác giống nhau nhưng của phòng 204 trước mắt này, thoạt nhìn loang lổ rỉ sét hơn nhiều.
6 Editor: Gió
Bất kể là cổ đại hay hiện đại, rất nhiều người đều thích thắp hương bái Phật.
Có câu nói: Vô sự bất đăng Tam bảo điện.
Phật gia có tam bảo: Phật, Pháp, Tăng.
7 Editor: Gió
Mặt trời lặn về phía tây, chân trời bị nhuộm thành màu đỏ máu.
Nghĩa địa hoang vắng, âm phong từng trận, vàng mã bay khắp nơi.
Mắt thấy tiền giấy trong tay cuối cùng cũng hóa thành một đống màu xám bạc, Ninh Hoan Tâm vỗ vỗ tay, lập tức theo thói quen trở về phía phòng thay đồ dựng tạm, tùy tiện thay đổi trang phục.
8 Editor: Gió
“Dừng tay! Các người mau dừng tay!”
Trên mặt đều là bùn đất, Ninh Hoan Tâm kêu to muốn trèo từ trong hố ra nhưng đúng lúc này, cô cảm thấy thân thể của mình căn bản không cách nào nhúc nhích được.
9 Editor: Gió
“A!”
Cố Du thực sự bị diện mạo của Lạc Dĩnh Tâm lúc này hù dọa. Cô ta hét lên, lùi về phía sau một bước.
Lúc này, nghĩa địa phá lệ yên tĩnh, giống như không ai nghe thấy tiếng Cố Du la hét, đoàn làm phim tựa hồ bị ngắn cách ở một thế giới khác.
10 Editor: Gió
Không biết có phải vì hút thuốc không mà giọng nói trầm thấp của Vương Niệm Bình có chút khàn khàn.
“Nghĩa địa này có khoảng ba mươi nấm mộ nhưng không một cái nào có bia, cũng không có ai cúng tế.
11 Editor: Gió
Dọc đường về, tâm trạng của Ninh Hoan Tâm rất nặng nề, đi rất chậm, cái trấn nhỏ này vừa vào đêm liền trở nên cực kỳ yên tĩnh, đường phố tịnh không một bóng người.
12 Editor: Gió
“Tôi … Tôi là …”
Ninh Hoan Tâm cứng họng cả nửa ngày, cô không biết tình huống bây giờ như nào, chẳng may nói sai một cái, bị Vương Niệm Bình ném ở đây thì sao?
“Trợ đạo, sao còn chưa đi?”
Lúc này, đột nhiên vang lên một giọng nói dễ nghe phía sau hai người.
13 Editor: Gió
Ninh Hoan Tâm đứng ở cổng sững sờ cả nửa ngày, đến khi Tương Lệ Hành kéo cô vào trong sân, cô mới hồi phục lại tinh thần.
Tứ hợp viện rất lớn.
14 Editor: Gió
Nghe Trương Diễm nói, Ninh Hoan Tâm lập tức gật đầu như giã tỏi.
Có một chỗ cho cô nương thân là tốt lắm rồi, còn về phần ăn mặc, ừm, tạm thời nương nhờ đoàn làm phim vậy.
15 Editor: Gió
Từ đường Trương thị.
Thu dọn sạch sẽ từ đường, đốt lên mấy hàng nến, dưới ánh sáng mờ nhạt, bài vị dòng họ Trương thị mơ mơ hồ hồ, nhìn không rõ ràng.
16 Editor: Gió
Nghe thấy câu hỏi của Ninh Hoan Tâm, Tương Lệ Hành nhất thời sửng sốt, trong con ngươi đen bóng thoáng hiện lên một tia kinh ngạc: “Tôi … không dùng nước hoa.
17 Editor: Gió
Cuối cùng, Ninh Hoan Tâm cầm một cuốn “Huấn luyện diễn viên cơ bản” đi đến giường nằm xuống, thứ chuyên nghiệp thuần chủng này đúng là thứ thôi miên giấc ngủ không gì sánh được, nhìn một lúc, mí mắt Ninh Hoan Tâm bắt đầu dính vào nhau.
18 Editor: Gió
Thấy Ninh Hoan Tâm ngồi xổm trước ngôi mộ, dì Trương vô cùng kinh ngạc.
“Sao cô lại ở đây?”
Bà nhíu mày, thấy mặt đất đầy tro tàn, nét mặt càng thêm phức tạp.
19 Editor: Gió
“Cô nói dối. ”
Nghe Ninh Hoan Tâm nói, dì Trương nhịn không được nhìn cô một cái thật sâu: “Người của đoàn phim không có khả năng biết rõ chuyện của chị ấy!”
Thậm chí … phóng viên của tòa soạn nhỏ thông thường cũng không thể nào biết được chân tướng hai mươi mấy năm trước.
20 Editor: Gió
Ninh Hoan Tâm hồn bay phách lạc đưa điện thoại trả cho Tương Lệ Hành.
“Làm sao vậy?”
Thấy tâm tình Ninh Hoan Tâm bất thường, Tương Lệ Hành hỏi.
Thể loại: Dị Giới, Xuyên Không, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50