41 Mấy ngày sau đó, trong bang có thêm rất nhiều người mới, Lộ Lộ tỏ vẻ cô rất vui vẻ, thế nên mỗi cuối tuần bang đều cho Bé Ngốc Nghếch với Bạch Cảnh Tịch một số tiền thưởng không ít.
42 Với cách nói của Vương Cảnh Ngôn, Trương Bác Văn tỏ vẻ phớt lờ.
Từ Minh là một trong số ít bạn tốt của mình, sao có thể vì một câu không đầu không đuôi của Vương Cảnh Ngôn mà không kết bạn với cậu ta nữa?
Khó hiểu liếc Vương Cảnh Ngôn, Trương Bác Văn tiếp tục buôn chuyện với Từ Minh.
43 Rất lâu rất lâu trước đây, Vương Cảnh Ngôn vì lấy lòng Trương Bác Văn mà từng cày một acc tướng quân, nhưng sau đó quen biết với Trương Bác Văn trong game, cho tới giờ Trương Bác Văn đều không nhờ Vương Cảnh Ngôn dạy thao tác cho cậu, anh cũng không tiện nhiệt tình quá, nên cũng đành gác lại.
44 【 mật 】 [Chiến Hồn] nói với bạn: có quyền kéo người vào bang không?
【 mật 】 bạn nói với [Chiến Hồn]: … Có.
【 mật 】 [Chiến Hồn] nói với bạn: kéo tôi.
45 Khác với sự ngoài hài hòa chỉ có hài hòa bên Trương Bác Văn, bên Từ Minh quả thực có thể được xưng là chiến trường. Bất luận Từ Minh ở trong bang từ chối Chiến Hồn bao nhiêu lần, Chiến Hồn đều tỏ vẻ, tuổi không là vấn đề! Hắn có thể đợi Từ Minh lớn lên!
Từ Minh cực kỳ muốn rống lên: mẹ nó đây là vấn đề chờ tôi lớn lên à! Đây là vấn đề giới tính đấy!!!
Tuy Từ Minh biết mình là gay, quả thực muốn tìm đàn ông sống chung, nhưng cách nghĩ của cậu với Bé Ngốc Nghếch giống nhau – chỉ có đối với người yêu thích mới có thể giao cả thể xác lẫn tinh thần ra, còn như không thích? Hoặc là nói ngay tên play boy kia, muốn chơi đùa? Đó đương nhiên là… Vung nắm đấm!
Mà Từ Minh luôn cảm thấy, yêu qua mạng cực kỳ không đáng tin cậy! Một giây trước có thể nói vĩnh viễn với bạn, một giây sau có thể đuổi theo bước chân em gái dịu dàng! Điều này sao chịu được!
Còn Trương Bác Văn với Vương Cảnh Ngôn…
Từ Minh tỏ vẻ, hai người kia quen biết nhau trong hiện thực trước! Không tính yêu qua mạng!
Cho nên coi như có chút ý với người chơi tên Chiến Hồn kia, cậu cũng không đồng ý hai người hẹn hò.
46 Bởi ngồi trước mặt là một người đàn ông xa lạ nên tiếp đó cuộc nói chuyện của tổ bốn người trong ký túc xá cũng đổi chủ đề, từ Chiến Hồn chuyển sang đoàn đội.
47 Thời gian cứ thường thường trôi qua, thành viên đoàn một có Bé Ngốc Nghếch Bạch đại thần Chiến Hồn với Người Ta Là Bé Loli, ngoài việc hơi náo nhiệt chút, hiệu suất chút, thực ra cũng không có gì khác.
48 Sáng sớm Trương Bác Văn đã chau chuốt bản thân chỉnh tề liền giục Vương Cảnh Ngôn nhanh rời giường.
Mấy hôm trước Trương Bác Văn nói muốn đến thăm cha mẹ mình, vì đề phòng mình sẽ vì những khác mà quên mất nên từ sáng sớm đã lên kế hoạch hôm nay đi, còn cố ý đặt chuông nhắc nhở.
49 Mấy ngày nay Từ Minh sống vô cùng khó chịu.
Bạn thân Chiến Hồn trong game không để ý tới mình nhào vào ôm ấp của người khác thì thôi, trong nhà còn một người đàn ông đẹp trai không rõ thân phận! Từng giờ từng phút quyến rũ mình! Người đàn ông kia mặc dù chính là người Từ Minh nhìn thấy trong quán giải khát hôm trước, nhưng… Nhìn ánh mắt anh ta, sao nhìn thế nào cũng không thấy hiền lành vậy?
Bố! Người đàn ông này là ai vậy! Sao lại vào ở nhà chúng ta?
Cái gì? Anh ta là anh họ con? … Anh họ em gái bố ấy con làm gì có anh họ nào… Không không không, con chưa nói gì hết.
50 Từ Minh bưng trà hoa cúc mẹ mình nhét cho đứng trước cửa phòng Điền Chiến xoắn đến xoắn đi, cuối cùng ôm tâm tình thấy chết không sờn gõ cửa phòng: “Anh họ, mẹ em bảo em mang trà hoa cúc vào cho anh.
51 Trương Bác Văn không ngờ bí mật động trời trong miệng Vương Cảnh Ngôn, thế mà lại động trời như vậy!
Cậu đi quanh Vương Cảnh Ngôn hai vòng, quan sát từ trên xuống dưới nhiều lần, cuối cùng không nhịn được cười: “Đừng đùa em.
52 Ngẩn ngơ sống qua hai ngày, Trương Bác Văn đói gần như không nói nên lời.
Sau khi đuổi Vương Cảnh Ngôn ra khỏi nhà cậu bắt đầu mất ngủ, lăn qua lật lại mãi không được, không những thế mà ngay cả thỉnh thoảng mệt quá mà thiếp đi cũng sẽ bắt đầu gặp ác mộng.
53 “A…” Trương Bác Văn thở dốc, cậu hơi xoay người thì thấy cơ thể cực kỳ đau nhức.
Mở điện thoại nhìn đồng hồ, bây giờ là hơn bảy giờ tối, đúng giờ ăn cơm tối, mà trong di động có tới mười cuộc gọi nhỡ đều là của Từ Minh.
54 Người được Từ Minh gọi anh họ mặt ngoài thì cười nhưng trong bụng thì không: “Đúng vậy, thật tình cờ. ”
Trương Bác Văn to vẻ, hai người các cậu có thể đừng liếc mắt đưa mình với nhau được không! Tui kẹt ở giữa sẽ rất xấu hổ có biết không! Hơn nữa tú ân ái trước mặt một người mới thất tình, như vậy mà là đại trượng phu à!
Dường như phát hiện ánh mắt đầy lên án của Trương Bác Văn, Từ Minh liền vội kéo người vào nhà: “Lúc nãy ông nói ông sắp chết đối, tui liền phần cho ông một bát cháo gạo tự mình nấu, tuy hương vị bình thường thôi nhưng hơn ở tấm lòng đúng không ~”
Trương Bác Văn: “… Ông làm có thể ăn không?”
Từ Minh kêu to: “Cmn sao ông dám nghi ngờ tui, từ lúc tiểu học tui đã bắt đầu học nấu cơm rồi biết không?” Trương Bác Văn gật đầu: “Không ngờ ông hiền lành như vậy, vậy trước đây sao ông không nấu cơm?”
Từ Minh hừ lạnh: “Một đám phàm nhân vô tri, sao đủ tiền để trả cơm bổn đại gia làm.
55 Acc tướng quân bi kịch như vậy là điều Trương Bác Văn không thể ngờ, nhưng khác vận khí tốt bình thường của mình, cảm giác luôn roll 1 điểm 2 điểm cũng rất thú vị mới lạ.
56 Bởi vì Trương Bác Văn ở nhà Từ Minh cũng không có chuyện gì làm nên cả ngày dính với Từ Minh chơi game. Hai ngày nay không biết Từ Minh trúng tà gì mà luôn cười trộm với màn hình máy tính, điều này khiến Trương Bác Văn cảm thấy hết nói nổi.
57 “A làm gì vậy…” Bởi vì thực ra Trương Bác Văn cũng chỉ trêu đùa, bóp rất đúng mực nên Từ Minh bị bóp cổ vẫn có thể nói chuyện, “Tiểu Văn ông đừng như vậy… Ông lại phát bệnh à? Sao không đi uống thuốc… Nghe lời, đi uống thuốc đi, chỉ có uống thuốc mới có thể trở nên bình thường nha ~”
Trương Bác Văn: “…”
Trương Bác Văn bó tay với những lời Từ Minh nói, buông tay không thèm chấp ngồi trên giường lạnh lùng liếc người nào đó: “Có phải ông nói tài khoản mới của tui cho Bạch Cảnh Tịch không?”
“Ắc… Ai bảo ông vậy?” Từ Minh nháy mắt mấy cái, “Nói thế nào chúng ta cũng là anh em, so với Bạch Cảnh Tịch kia thì thân hơn nhiều, tui đương nhiên là hướng về ông chứ không phải anh ta, cho nên sao có thể đem tin tức bây giờ của ông cho anh ta biết chứ? Quả thực anh ta có hỏi tui, nhưng tui không có nói gì á ~” nói xong Từ Minh còn tỏ vẻ ‘cầu khen ngợi’.
58 Nhìn avatar xám đi trên kênh hảo hữu, trong lòng Trương Bác Văn rất là khó chịu, cậu nghĩ thầm, không phải chỉ nói anh hai câu thôi sao, không phải chỉ nói hơi nặng chút à…
Tuy nếu người mình thích nói với mình những lời này mình nhất định sẽ tức giận, nhưng mà… Vương Cảnh Ngôn… Trương Bác Văn nhếch miệng, thoáng cái nước mắt đã rơi xuống.
59 Trương Bác Văn với Vương Cảnh Ngôn chào Từ Minh về nhà, Trương Bác Văn đói bụng (?) nhiều ngày cuối cùng được ăn một bữa no nê, tỏ vẻ quả nhiên lúc có Vương Cảnh Ngôn vẫn là tốt nhất, căn bản không cần lo lắng cơm làm không thể ăn.
60 Từ khi biết tuổi thọ của Vương Cảnh Ngôn không hề ít hơn mình Trương Bác Văn cũng thấy nhẹ cả người, thế là kế hoạch về nhà thăm hỏi cha mẹ mình cũng được thực hiện.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Dị Giới, Huyền Huyễn, Khoa Huyễn
Số chương: 50
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 13