1
Ngài Tư là một luật sư, hơn nữa còn là một luật sư rất thành công – y có hẳn một văn phòng làm việc trong viện Luật lớn nhất thành phố này
Thế mà ngài Tư lại rất trẻ, ít nhất là quá trẻ so với những thành tựu mà y đạt được.
2
“Anh Tư. ”
“Gọi vậy làm tôi không biết em đang gọi tôi hay gọi anh trai tôi đâu. ” Ngài Tư khẽ cười, tay trái trộn trộn thức ăn. Dưới ánh đèn, đường nét khuôn mặt vốn luôn lạnh lùng của y lại ôn hòa hơn rất nhiều.
3
“Anh hai, ba mẹ đâu?”
“Về rồi?” Tư Minh Nguyễn nhìn y,”Ba mẹ đi ngủ rồi, còn tưởng em không về chứ. ”
“Có hẹn ăn cơm, hơi lâu một chút. ”Ngài Tư giải thích ngắn gọn.
4
“Em con đâu?”
“Hôm nay nó có phiên tòa. ” Tư Minh Nguyễn uống một ngụm sữa bò.
Mẹ Tư vừa lầm bầm vừa dọn bữa sáng của ngài Tư xuống,”Thiệt tình, lúc nào cũng bận bận bận, sao phải vội thế?.
5
“Không phải là ngài Tư đó sao?”
Ngài Tư dừng bước, lịch sự chào hỏi: “Cô Trang. ”
“Luật sư Tư. ” Trang Mị Nhi dẫn theo mấy người phía sau, miệng cười khanh khách không ngừng, “Đi hẹn hò sao?”
Ngài Tư liếc nhìn bó hoa trong ngực, gật đầu.
6
“Cảnh sát Lư. ”
“Luật sư…Tư. ” Hốc mắt cảnh sát Lư đỏ bừng, cố gắng lắm mới nhận ra y.
Ngài Tư nhớ ra – mấy tháng trước mình mới gặp ông, mà bây giờ cái bụng phệ hồi trước đã gầy đến mức thấy cả xương rồi,
“Ông đang……” Ngài Tư chẳng hiểu gì cả.
7
Trời rả rích mưa, ngài Tư dập đi điếu thuốc cuối cùng.
Y thấy một người vội vã chạy tới.
Lúc thấy y, người kia ngẩn cả người, “Tư. . ”
“Cậu là…Viên….
8
“Ông chủ Trương, kiểm tra dùm tôi cái thắng xe đi. ” Ngài Tư mở cửa xe, phủi phủi nước mưa trên âu phục.
“Ngọn gió nào đem đại luật sư đến chỗ tôi thế này?”
“Không không, tôi đi tảo mộ thôi.
9
“Ngài Tư, gần đây có gì không khỏe sao?” Bác sĩ Vương đeo khẩu trang lên, ân cần hỏi.
Ngài Tư nhíu mày, “Cũng không có gì. ”
Bác sĩ Vương bèn từ từ dụ y nói: “Nếu có gì không thoải mái, cậu cứ nói tôi nghe.
10
“Tôi thắc mắc, hôm nay cậu ngủ mấy tiếng vậy?” Lương Mộc Khâm cười nhạo bạn tốt của hắn.
“Không phải giống cậu sao?”
“NO NO NO. ” Lương Mộc Khâm lắc lắc ngón trỏ, “Nhìn cậu không giống người nhàn rỗi, ở đâu ra nhiều thời gian làm việc hơn hẳn tôi vậy chứ?”
“Tôi thật muốn biết học trưởng kiêm hot boy của Viện luật năm đó đặc biệt như thế nào?”
Ngài Tư bật cười: “Đâu có, mấy nhân vật quan trọng trong trường hồi đó làm gì đến lượt tôi.
11
“Hôm nay ngài Tư đến sớm vậy?”
Ngài Tư mỉm cười với cô bé bán bánh.
Mặc dù làm thêm ở đây đã lâu, nhưng mỗi lần nhìn thấy ngài Tư, cô bé đều kích động vì vẻ ngoài đẹp mắt của y.
12
“Luật sư Tư, đợi một chút. ”
“Kiểm sát Phương. ” Ngài Tư gật đầu chào.
“Cậu có thời gian nói chuyện chút không?” Phương Duệ mời y vào phòng làm việc.
13
“Chị dâu. ”
Khúc Vân đang chỉnh lại quần áo cho con trai, ngẩng lên thì thấy ngài Tư, “Tiểu Tư, sao em lại tới đây?”
“Em đi gặp khách hàng.
14
“Xin lỗi xin lỗi. ”
Ngài Tư vô cùng phiền muộn – y vừa nói chuyện điện thoại với Tư Minh Nguyễn xong. Tư Minh Nguyễn nói hắn sẽ không từ bất cứ thủ đoạn nào để dành quyền nuôi con, ngài Tư khuyên hắn vài câu, hai người liền cãi nhau một trận.
15
“Mọi người cảm thấy, gần đây tinh thần ngài Tư không ổn định?”
“Đúng vậy. ”
“Bác sĩ, có phải nó lại…. tái phát không?”
Bác sĩ Vương đẩy mắt kính, “Không loại trừ khả năng này, lúc trước cậu ấy còn nói với tôi là – cậu ấy nằm mơ thấy có người nói chuyện với mình.
16 “Sao lại hẹn tôi tới đây?” Lương Mộc Khâm huýt sáo. “Bây giờ đất ở nghĩa trang đều là tấc đất tấc vàng, tôi sợ sau này chết còn không có chỗ chôn nữa.
17
Mấy tháng nay, bầu không khí ở thành phố A chìm trong căng thẳng vì một vụ án cực kì thu hút mọi người.
Mười mấy năm trước, lúc thành phố A đang trên đà phát triển thì giới kinh doanh lại phải đón nhận cái chết quá sớm của thiên tài Trang Vũ Phong.
18
Không đúng, không đúng, không đúng.
Rốt cuộc là sai ở đâu? Đầu óc Lương Mộc Khâm sắp nổ tung.
Chín năm, chín người, hôn lễ…
Chín người, Uông Như Nguyệt, Tư Minh Nguyễn, ba Tư, mẹ Tư, Trang Mị Nhi, Viên Hâm, Lư Kiền, Trương Dân, Vương Minh.
19
1. Âu phục và hỉ phục.
Không biết Tư Dạ Bạch đã mở to mắt nhìn người trước mặt bao lâu. Cả người y ngây ra, không nhịn được lấy tay chọt chọt.
20
Đầu Tiểu Bạch muốn nổ tung rồi, Tư Dạ Bạch cứ quấn lấy hắn hỏi từ đông sang tây, thiếu điều hắn muốn khai hết gốc gác dòng họ mình ra. Còn Tư Dạ Bạch thì nhìn đường phố mình đang đi qua không khác gì một thành phố thời cổ đại, nghề nghiệp hàng quán gì cũng có, liền thắc mắc hỏi “Nè, Tiểu Bạch, các ngươi ở đây có luật sư không?”
“Luật sư?” Tiểu Bạch lắc đầu, “Đúng sai ưu khuyết gì chỉ cần có Đại đế là giải quyết được hết.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 88