1 Thứ hai, ngày 20 tháng 5 năm 2019.
Xuân qua, hạ chí.
Mùa này, ở Giang Nam độ chênh lệch nhiệt độ ngày đêm trong ngày thay đổi rất lớn. Ban ngày mặc quần cộc còn nóng như chó; buổi tối lại phải rúc lại trong chăn vẫn lạnh sun cả vòi.
2 Đều nói không bị Chūnibyō quá uổng thiếu niên.
Mỗi người hoặc nhiều hoặc ít đều trải qua thời kỳ đó, chỉ là có chút người biểu hiện ra, có vài người là giấu ở đáy lòng.
3 Chương trước trở lại mục lục chương sau trở lại trang sách
Mặt trời lên cao, đang lúc giữa trưa.
Bạn cùng phòng biết Tống Thư Hàng cảm mạo không khỏe, vì để cho hắn nghỉ ngơi cho khỏe, đã lại vì hắn xin nghỉ bệnh thêm một ngày.
4 Suy nghĩ một chút, Tống Thư Hàng nhịn lại đem bên trong khung tán gẫu xóa bỏ chính mình trước đó.
Hắn hiểu được, lấy tính cách thành viên trong hội, coi như hắn ra mặt khuyên can, phỏng chừng cũng không có vài người có thể nghe đi.
5 Sau khi ăn trưa xong, Tống Thư Hàng liền đi đến tiệm sách gần đó để đọc ké sách.
Hắn thích đọc ké sách, cũng không phải vì muốn bớt vài đồng tiền thuê sách, chẳng qua đây là sở thích cá nhân của hắn.
6 - Nhất định là mình đã bị đám người trong nhóm kia lây bệnh mất rồi, tuy rằng xem nội dung chat ở trong đó khá vui, nhưng mình nên out khỏi nhóm cho nhanh thì hơn.
7 Đồng Quái Tiên Sư:
- Mẹ kiếp, Bắc Hà ngươi nói vậy là có ý gì hả, quả thật là khinh người quá đáng mà! Rằm tháng sau, trên đỉnh tử cấm, có dám tới hay không?
- Được lắm, ta sợ tên quái sư dỏm nhà người chắc? Bất quá rằm tháng sau ta không rảnh, hay là dời thời gian lại thành ba tháng sau được không?
Bắc Hà Tán Nhân sảng khoái đáp ứng:
- Còn có, đến lúc đó ta phải tìm người kiểu gì đây, dù sao thì ngươi có nhiều thân phận lắm.
8 - Không sao là được rồi, ta cũng yên tâm, để ta nhắn lại cho Vũ Nhu Tử, để cô ấy không cần phải lo lắng, đỡ phải chạy đến thành phố H.
Bắc Hà Tán Nhân trả lời ngay sau đó.
9 Tống Thư Hàng cũng ở khu Giang Nam, với tính cách tốt bụng của hắn thì chuyện dẫn đường cho người khác cũng là chuyện nhỏ mà thôi, hắn chắc chắn sẽ không từ chối.
10 Lúc trước Tống Thư Hàng còn ngồi nghĩ cả buổi, cứ cảm thấy hình như đã nghe qua cái tên khu La Tín này ở đâu đó rồi, nhưng lại không thể nào nhớ ra nổi.
11 Trong mắt những quái thuật sư, tương lai tựa như ngắm nhìn qua lớp sương mờ, luôn ngập tràn những điều thần bí và khó lường.
Thế nhưng một vị quái thuật sư “rất nổi tiếng” cho rằng: tương lai cũng sẽ thay đổi tùy theo những lựa chọn khác nhau của mỗi người.
12 Cô nàng tóc đen này nhìn qua cũng khoảng hai mươi tuổi, mà mình rõ ràng mới tròn mười tám tuổi tuổi cách đây không lâu mà? Chẳng lẽ mình trông già đến vậy sao, giống một đại thúc lớn tuổi thế kia á?
Còn có … đạo hiệu gì nữa? Hắn lập tức nhớ đến đống nick chat trong nhóm, toàn là gì gì mà Hoàng Sơn Chân Quân, Bắc Hà Tán Nhân, XX động chủ, XX phủ chủ,.
13 Kí túc xá trường học là một nơi rất kì diệu. Kí túc xá của nữ là cấm địa đối với nam sinh, nam sinh chỉ cần lấn vào một bước là mắc tội tử hình.
Thế nhưng đối với nữ sinh, kí túc xá của nam lại giống như vườn rau nhà mình, muốn vào là vào, muốn ra là ra.
14 Tống Thư Hàng cười ha ha:
- Khụ khụ, nếu như chuyện Vũ Nhu Tử cô nương muốn xử lý không tốn quá nhiều thời gian thì cũng không phải là không thể. Nhưng buổi học chiều mai đã định ngày từ trước hôm khai giảng rồi, nếu không có nguyên nhân đặc biệt nào thì cũng sẽ không hủy lịch được đâu.
15 Tống Thư Hàng thầm nghĩ, hai rương dược liệu này chắc cũng là đồ gì kì quái đây. Ít nhất cũng không phải là đồ quý báu, cho nên hắn trêu lại:
- Thế thì ta cảm ơn cô trước.
16 Dù sao thì cũng đưa một thầy vào viện rồi, đưa thêm người nữa cũng có sao!
Không làm thì thôi, đã làm thì phải làm đến cùng, đưa luôn cả cái thầy Smith dạy Anh này vào viện luôn đi! Ánh mắt Vũ Nhu Tử lộ ra vẻ quyết tâm và.
17 - Ha ha, đưa chị gái về nhà, tiện ở bên đó chơi một chút. Thầy giáo có việc nên được nghỉ thêm một ngày. - Tống Thư Hàng cố ý nhấn mạnh hai chữ “chị gái”.
18 Ở phía đầu bên kia, một người đàn ông siết chặt lấy chiếc điện thoại, vẻ mặt hắn lạnh lùng, bàn tay cầm điện thoại có chút run rẩy.
19 Ban đầu Tống Thư Hàng còn sửng sốt, nhưng khi nhìn rõ cậu thanh niên trên xe máy rồi, hắn lại vui sướng hẳn:
- Ba Tử, sao mày cũng ở đây?
Cậu thanh niên đẹp trai này chính là một trong ba đứa bạn cùng phòng của hắn, Ba Tử.
20 - Sao cháu biết? - Ông ngoại của Thổ Ba tò mò hỏi,
- Đúng là tên họ Hoàng kia xây mộ xong, vừa mới dựng bia thì bảy ngày sau chết thật.