1 Người dịch: Faker
Biên: Vivian Nhinhi
Cuối thu năm 540 sau công nguyên, tại Trường An, kinh đô nước Ngụy.
Trời bắt đầu đổ mưa từ giờ Ngọ, ban đầu chỉ là mưa nhỏ, khi mặt trời xuống núi thì chuyển mưa lớn khiến trên đường có rất ít người qua lại.
2 Dịch giả: Faker
Thấy rõ kẻ đến là một người mù, cả đám thầm thở phào nhẹ nhõm.
“Tới rất đúng lúc, thầy bói thì hẳn biết rõ quy củ kết bái. ” Sở Hoài Nhu nói.
3 Dịch giả: Faker
Việc kết bái có thể tiến hành thuận lợi đều nhờ lão mù chỉ điểm nên sau khi kết bái xong, Lữ Bình Xuyên không quên nói cám ơn lão thêm lần nữa.
4 Dịch giả: Faker
“Bàn Tử, rút mau. ” Lữ Bình Xuyên hướng về phía Bàn Tử, hét lớn.
Bàn Tử trước đó đã đuổi ép tên tiểu nhị nhỏ tuổi vào trong phòng chính, hiện giờ đang canh cửa không có y chạy ra, nghe tiếng hét của Lữ Bình Xuyên thì liền quăng cây côn đi đoạn chạy ra ngoài.
5 Dịch giả: Faker
Cô gái mới lên tiếng hiện tại đang ở giữa dòng sông rộng hơn hai trượng, ngửa đầu nhìn lên.
“Ngươi làm gì dưới đó vậy?” Nam Phong nghi ngờ hỏi, vì hắn ở trên cao nhìn xuống nên không trông rõ được dung mạo nàng ta, chỉ có thể nhận ra cũng còn khá trẻ, thêm nữa là mái tóc rất dài.
6 Dịch giả: Faker
“Nói thật hay, rất công chính!”
Nam Phong thật lòng cất lời khen. Hắn có ấn tượng rất tốt với đạo cô trẻ này, nàng ta không chỉ đối xử với hắn rất hòa nhã mà nói chuyện cũng rất công bằng, hợp lý, không vì bản than là đạo sĩ mà chê bai hòa thượng và những người luyện võ.
7 Dịch giả: Faker
Số lều che nắng trước sau chỉ cố định hơn trăm nhưng số người đến xin thu nhận thì càng lúc càng nhiều. Trước mỗi bảng hiệu là chi chít những người, ba lớp trước bốn lớp sau, chen chúc xô lấn nhau đến độ muốn lách vào một chút cũng không được.
8 Dịch giả: Faker
Nam Phong tuy chẳng biết Trúc Diệp Thanh là thứ gì bởi Trúc Diệp Thanh là loại rắn độc chỉ phương Nam mới có, có điều căn cứ vào từ “con” và “kịch độc” mà đoán ra được Trúc Diệp Thanh là một loại rắn, thế nhưng phản ứng đầu tiên không phải là sợ mà là cảm giác lão mù đang muốn hù dọa mình.
9 Dịch giả: Faker
Những lời mới rồi khiến làm nổi lên hai điểm nghi vấn trong đầu Nam Phong, nhưng hắn chỉ có thể hỏi dò từng bước một: “Làm sao lão biết ta sẽ trở về?”
“Cả tối qua ta đều ở đây.
10 Dịch giả: kethattinhthu7
Năm đồng tiền xài cũng không phí, giường sưởi nhóm lên, chăn đệm sạch sẽ, nằm trên giường rất thoải mái, so với cảnh mưa dột gió lùa ở phá miếu(*) thật cách nhau một trời một vực.
11 Dịch giả: kethattinhthu7
- Đêm hôm khuya khoắt, đi nghĩa địa làm gì?
Nam Phong rất kinh ngạc, hỏi.
- Sợ thì quay về, để tự ta đi.
Lão mù đáp.
12 Dịch giả: kethattinhthu7
Vì không có người đi nên đường núi rất hoang vu, chiều rộng đường không quá ba thước (1m), hai bên đường cỏ mọc cao đến gối.
13 Dịch giả: Peanut, HUYNH CHI HAU
Biên: kethattinhthu7
- Người chết rồi sao nói chuyện được?
Nam Phong kinh ngạc, trố mắt hỏi.
Lão mù khoát tay:
- Quay về.
14 Dịch giả: kethattinhthu7
Nam Phong còn tưởng lão mù sẽ không nói cho hắn biết đồ vật vừa mới tìm được là cái gì, không ngờ lão mù chỉ do dự một chút rồi nói ra.
15 Dịch giả: kethattinhthu7
Ra khỏi thành không bao lâu, mặt trời cuối cùng cũng ló dạng. Mặt trời càng lên cao, người trên quan đạo(*) càng lúc càng nhiều, người trong giang hồ cưỡi ngựa ra thành có, nông dân, tiều phu gồng gánh củi, nông sản vào thành có.
16 Biên dịch: Peanut
Lão mù trước đây đã từng nói không thể nhận hắn làm đồ đệ, khi ấy Nam Phong cũng đoán được không phải lão không muốn thu nhận hắn mà vì nhiều nguyên do khác nên không thể làm vậy.
17 Biên dịch: Peanut
Biết rõ lão mù đang kiểm tra mình, Nam Phong lấy hết dũng khí cao giọng nói.
-Con dám, chỉ đi đến đó thôi mà không có gan làm thì sao theo người được.
18 Biên dịch: Peanut
Nam Phong nghe thế bèn quay đầu nhìn về phía Đông, có điều bên trời đang mưa lớn lại lúc đêm tối nên chẳng nhìn thấy gì.
-Cưỡi ngựa tới, vừa từ đường lớn qua đây, có mười lăm ngươi.
19 Biên dịch: Peanut
-Sư phụ, hắn trở lại làm gì?
Nam Phong khó hiểu hỏi. Hiện tại mưa đã ngưng nhưng hắn không nghe thấy tiếng vó ngựa.
Lão mù không trả lời mà rút mộc trượng, dò dẫm bước về căn nhà đổ.
20 Biên dịch: Faker
-Con hỏi ta giờ là người nào hay hỏi ta đã từng là người nào?
Lão mù dùng ngữ điệu cực kỳ bình tĩnh hỏi lại.
Nam Phong chưa đáp, lão mù lại lên tiếng.
Thể loại: Xuyên Không, Huyền Huyễn, Đam Mỹ
Số chương: 21
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 25