1 Âm phủ tối tăm, lãnh thổ thuộc về các linh hồn.
Không gian bao la, tiếp nhận từ thời Bàn Cổ* tới nay vô số hồn phách.
(Bàn Cổ: nhân vật đã khai thiên lập địa vào năm 2.
2 Hiện tại vốn đang là mùa mà Tề Thúc Hạo thích nhất, việc này giúp xoa dịu phần nào phẫn nộ trong nó. Nhưng vừa nhớ tới cảnh ngộ khuất nhục xảy ra vào ba ngày trước, trong lòng nó liền dấy lên một cơn tức giận.
3 Sương đêm ngấm vào da thịt rét buốt, gió lạnh vù vù phớt qua hai gò má.
“Tại sao lại phải trốn?” Tề Thúc Hạo không nghĩ tới cũng có người có thể khiến Hình Vệ sợ hãi, thập phần hiếu kỳ.
4 Thị trấn ồn ào náo nhiệt với tiếng người mua kẻ bán, âm thanh huyên náo khiến người ta bị cuốn hút vào bầu không khí náo nhiệt này. Tuy rằng thời tiết không được tốt cho lắm, cả bầu trời đều là mây đen, nhưng sự hào hứng của mọi người vẫn không hề giảm.
5 Nếu sự ấm áp nơi da thịt tiếp xúc có thể đong đầy mọi thứ, thì trên thế gian này sẽ không có nhiều chuyện phiền lòng như vậy. Tề Thúc Hạo trách cứ ở trên giường.
6 Sớm tinh mơ, Tề Thúc Hạo đã bị gọi đến Tiêu Dao quán của Vô Danh sơn trang bàn chuyện.
Nó thiếu chút nữa đã không xuống giường được, toàn thân đau nhức tựa như xương cốt bị tháo rời.
7 Tề Thúc Hạo bệnh tới khí lực khô kiệt, tựa như chỉ trong một đêm đã đốt cháy hết sinh mệnh của nó.
Tuy rằng đại phu đã lên núi chẩn bệnh, Hình Vệ lại trắng đêm không ngủ chăm sóc, nhưng nhiệt độ trên người nó không giảm.
8 Lướt qua rừng cây trùng trùng điệp điệp, người che mặt vẫn ôm lấy Tề Thúc Hạo, đi về phía sau núi của Vô Danh sơn trang.
Tề Thúc Hạo đại khái có thể phân biệt được phương hướng, nhưng lại không biết nơi này lại có người ở.
9 Âm phủ, hàn khí vẫn bức người như cũ.
Sương mù dày đặc, hình thành một bầu không khí cổ quái. Người mới đến, mắt nhìn thấy cảnh tượng này, thần trí đã sớm bay mất ba phần, đợi đến khi được hỏi tới những chuyện cũ trước kia, không một người nào không phải là mồ hôi đầm đìa, cúi đầu nhận tội.
10 Kể từ khi Tề Thúc Hạo biết chuyện liền đi theo phía sau lão, cái tên toàn thân phát quang (tỏa sáng), gương mặt mờ nhạt tựa như một đám sương mù chính là Diêm Vương, ánh mắt cũng không có hảo ý hướng về phía nó trừng to.
Thể loại: Dị Năng, Dị Giới, Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 73