1 Năm 1966, hạt Nottingham, Anh quốc.
Diện tích 2165 km2, thế nhưng chỉ có chín trăm triệu nhân khẩu, bất quá con số chín trăm triệu này tuyệt đối chính là tính thiếu một vài nhóm người đặc thù.
2 Peter đối với một màn này cảm thấy rất hài lòng. Ưu thế mà y muốn chính là tất cả năng lực của nhân vật sau khi trưởng thành, thành tích học tập của Peter Pettigrew trong tổ bốn người cũng không bằng được ai, thế nhưng dù gì cũng đã học xong Animagus.
3 Cái năng lực khiến ảnh đế bùng nổ kia là được phát hiện ra như thế này.
Trên thực tế, vị ảnh đế vạn sự đều thích tự mình độc lập tự chủ đối với những thứ năng lực tặng kèm và gì đó vốn cũng không có bao nhiêu mong chờ, bất quá y cũng từng có chút hy vọng có thể nhận được một kỹ năng tương đối thực dụng.
4 “Nói cách khác, chúng ta chỉ cần luôn luôn bảo trì yên lặng, trên mặt mang theo nụ cười là có thể qua ải?” Frankie xoay người về phía cái gương cười ngây ngô một phen, trong lòng thầm nghĩ chuyện này cũng không khó.
5 Vu Nghị mang theo mấy cái đuôi nhỏ chạy vào trong góc đứng ngay ngắn, vừa quay đầu lại đã thấy một loạt ánh mắt hình sao, khiến cho những câu động viên đã chuẩn bị sẵn, muốn để bọn họ tiếp tục kiên trì đều phải bất đắc dĩ nuốt xuống.
6 “Không hổ là quý tộc, thật có tiền. ”
“Cái bánh kem này ăn ngon thật. ”
“Frankie câu cư nhiên ăn đến cả mặt đều là kem bơ!”
“Lau một chút là được rồi… thật đáng tiếc, nơi này là hoa viên nhà Malfoy, nếu không…” Frankie ngẩn gương mặt tròn trịa của mình lên nhìn trăng tròn giữa trời.
7 Mặt ngoài mấy đứa trẻ này là đang tiếp tục trò chuyện vui vẻ, hợp thành một đoàn thể nho nhỏ khiến người ngoài không thể tiến vào. Thế nhưng trên thực tế chỉ có vài đứa trẻ không ngừng huyên thuyên, mà cái người tựa như là trụ cột như Vu Nghị lại hoàn toàn chìm trong trạng thái thất thần.
8 Regulus nhăn mặt nghe xong ‘thỉnh cầu’ của Vu Nghị, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu.
Không gật đầu không được nha, suốt một năm qua cũng đủ để nhóc hiểu rõ thủ đoạn của Vu Nghị, đối phương không thiếu biện pháp kiến mình nghe lời, hơn nữa Vu Nghị cũng chưa từng để ra yêu cầu quá phận, mà lần này cũng vậy…
Chỉ là dùng danh nghĩa của nhóc mời vài người đến nhà làm khác, sau đó thuận tiện để đối phương chạy trốn ra ngoài một buổi.
9 Vu Nghị lần nữa gọi Xe đò Kỵ Sỹ, sau đó vẫn chạy đến lò sưởi dùng chung tại Hẻm Xéo, đi thẳng đến biệt thự nhỏ của Regulus. Lý do? Có thể về sớm là được rồi, còn cần lý do sao?
Chỉ bất qua, Regulus cũng không ngờ tới, Vu Nghị vốn nói là phải đi một ngày, không ngờ mới được nửa ngày đã quay lại rồi.
10 Tổng cộng sáu chủ đề, trên thực tế nếu không phải Vu Nghị lo lắng phù thủy đặc biệt chán ghét những thứ liên quan đến Muggle, những chủ đề có thể lựa còn sẽ càng nhiều hơn nữa.
11 Vị ‘hắn’ kia trong miệng của Abraxas là ai? Rất rõ ràng tất cả mọi người đều đoán được, mà Lucius sau khi sửng sốt một chút cũng đã đoán được. Thế nhưng còn không đợi cậu kịp cất lời ngăn cản, phụ thân của cậu đã xuyên qua lò sưởi chạy mất, chỉ lưu lại một Lucius thiếu niên cầm mấy tấm ảnh chụp còn lại trên tay, tiến lui đều không hợp.
12 Bên kia là một đôi bạn tốt quan tâm cùng thỏa hiệp, mặc kệ Abraxas cuối cùng là đánh cuộc như thế nào, cũng không quản V đại ở trong lòng có bao nhiêu khinh bỉ với tính cách chú trong bề ngoài của Malfoy, bọn họ thoạt nhìn vẫn chính là quan tâm cùng thỏa hiệp.
13 Vu Nghị đích thật là hoảng sợ rồi, bất quá dưới loại tình huống này khiếp sợ cũng không tính là thất lễ. Ảnh đế theo bản năng nhặt lên sự chuyên nghiệp của mình, cực kỳ tự nhiên nương theo biểu tình khiếp sợ mà diễn xuất.
14 Voldemort nhất thời có loại cảm giác bị người ta đập một chùy vào ngực, cả mặt phát xanh, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một tia… hoài niệm.
Trên thực tế loại tin đồn kiểu này từ lúc hắn và Abra còn học trong Hogwarts đã bắt đầu truyền ra, quan hệ trong giới quý tộc rất hỗn loạn, sinh hoạt cá nhân càng loạn, mà sở thích của phù thủy lại là nam nữ không ngại.
15 Giáo sư Snape có thể nói là nhân vật được công chúng yêu thích nhất trong cả bộ tiểu thuyết.
Ở trong một bộ tiểu thuyết mang hơi hướm cổ tích, thường thì sẽ là không trắng thì đen như Harry Potter, có thể xuất hiện một vị gián điệp hai mang bí ẩn lại bi kịch như vậy quả thật là cực kỳ hiếm hoi, khiến cho bộ tiểu thuyết này càng thêm chân thực, phong phú, nội hàm và đẳng cấp.
16 Vô luận là lúc nào, tình bạn thật lòng vẫn là khó thể có được, điểm này cũng không cần nhìn theo học viện, cho dù phía Gryffindor bình thường có tỏ ra kề vai sát cánh đến thế nào, chỉ cần vừa có chút việc liền trở thành lá mặt lá trái.
17 Đối với Severus mà nói, mấy ngày hôm nay cậu quả thực giống như đang sống trên thiên đường.
Hôm đó, cậu vừa lấy hết dũng khí, quyết tâm muốn bước đến chào hỏi cô bé phù thủy mình đã nhìn trộm thật lâu kia, lại phát hiện gần nơi Lily ở xuất hiện thật nhiều người xa lạ, bọn họ tựa hồ muốn làm chuyện quan trọng gì đó, bận rộn đo đạc khắp nơi, còn chỉ trỏ xung quanh, thậm chí có người gõ cửa vài căn hộ bên cạnh nói chuyện.
18 “Mama, người để cho con đi đi mà. ”
“Còn có mấy năm nữa con phải đi học rồi… Peter, con là phù thuỷ. ”
Peter hướng về phía Lisa không ngừng làm nũng, còn về phần Robert… ừ, đã chinh phục xong.
19 Vị nhà quê nào đó vừa mới thoát khỏi rừng rậm cực kỳ buồn bực đi vòng quanh biển quảng cáo to lớn này một vòng.
Được rồi, thứ trước mặt không nhất định là thuộc về Muggle, cái phong cách này có chút giống như… ảnh nghệ thuật của đứa trẻ kia (Peter đang mặc y phục tinh linh).
20 Peter đối với phản ứng của Severus vẫn là tương đối thỏa mãn, trên thực tế bọn họ quen biết hai năm, Severus cũng đã sắp 11 tuổi, gần đây cậu vẫn muốn đem chuyện mình là phù thủy nói cho Peter.