1 Tư Dao ném tờ báo lên trên bàn, tháo kính xuống, lấy ngón trỏ cùng ngón giữa chống đỡ thái dương.
Càng ngày càng nghiêm trọng.
Trên tờ báo chiếm nửa trang đều là đang thổi phồng sự kiện kia, diễn viên có hai.
2 Lệ Sâm không tiếng động nhếch môi, trên cửa kính xe phản chiếu ảnh ngược sườn mặt cười rất xinh đẹp mà lại không đàng hoàng.
Không lâu sau khi xe vào nội thành, Tư Dao rốt cuộc mở mắt, than nhẹ một tiếng.
3 “Nếu có thể lấy trái tim của cậu giống như thân thể này, mở ra ở trước mặt tôi thì thật tốt biết bao. ” Tư Dao tự giễu nói. Kỳ thật tâm tình quá mức để ý của mình đối với Lệ Sâm, làm cho chính anh cũng có chút buồn bực.
4 Mỗi khi Tư Dao nhìn thấy tin gì mình không muốn nhìn trên báo chí, sẽ theo thói quen mà ném đồ, tháo kính day day thái dương. Lần này cũng không ngoại lệ, tuy rằng cảm nghĩ cùng lúc trước có sự khác nhau.
5 Nói xong, lợi dụng tốc độ nhanh như chớp hôn xuống, Lệ Sâm căn bản không kịp né tránh, đôi môi vừa vặn bị tóm.
Quá độ kinh ngạc, làm cho cậu không thể đúng lúc phản ứng lại, mờ mịt tùy ý đối phương cạy mở môi của mình, đầu lưỡi ấm áp chen vào chà đạp đầu lưỡi mềm mại trong miệng cậu.
6 Một đoàn nhiệt khí nổ tung trong đầu cậu, từng mảnh nhỏ sau khi nổ mạnh bay tán loạn khắp nơi, tiến vào bên tai cậu, lướt qua gáy xẹt qua ngực, rồi lẻn đến hạ phúc.
7 “Ô… Luôn cảm thấy rất kỳ quái. ” Tô Đồng ngẩng đầu, lộ ra vẻ mặt mê hoặc với Tư Dao ở bàn đối diện.
“Làm sao vậy?” Tư Dao đang đọc báo, không chút để ý trả lời, báo ra hôm nay, Lệ Sâm lại chiếm cứ trang nhất.
8 “Tiểu Sâm, ta biết con luôn luôn trách cứ Lệ tiên sinh. Thời điểm mẹ con bệnh nặng, ông ấy lại không bớt chút thời gian đến bệnh viện thăm. Con hy vọng ông ấy ít nhất có thể trải qua sinh nhật cuối cùng của mẹ con, ông ấy lại ở nước ngoài, không thể trải qua.
9 Mãi đến khi Lí Miên Vũ rời đi thật lâu sau, Lệ Sâm vẫn ngồi ở chỗ cũ, không nói một tiếng, cũng không nhúc nhích, linh hồn như đang bay mất, chỉ có lông mày lặp lại hết nhíu lại buông, chứng minh cậu vẫn đang suy nghĩ.
10 Dục vọng chinh phục của người khác, cậu theo bản năng cảm thấy mâu thuẫn, đồng thời lại cảm thấy vô cùng mới mẻ. Yết hầu bởi vì kích thích mới mẻ kỳ lạ này mà dần dần nóng lên, nhiệt độ dọc theo khí quản, lẩn xuống hạ phúc mà thiêu đốt.
11 Lúc trước Tô Đồng vẫn lo lắng, Tư Dao sẽ bởi các loại nguyên nhân mà quên cùng cậu trải qua sinh nhật hai mươi tuổi. Sau đó tới ngày sinh nhật, bắt đầu từ buổi sáng, Tư Dao vẫn luôn ở bên cạnh cậu, dùng hành động chứng minh lo lắng của cậu hoàn toàn là dư thừa.
12 Kỳ thật Lệ Sâm rất sốt ruột vì sao Tư Dao còn chưa nói chuyện gì, nhưng cậu chỉ là không muốn hỏi ra miệng, chịu đựng một bụng hỏa.
Rốt cuộc trước lúc cậu sắp bùng nổ, Tư Dao mở miệng nói: “Trước kia nơi này là một nhà cô nhi viện.
13 Bảy giờ tối, viên chức đều đã tan tầm, Lệ Sâm còn ở lại trong văn phòng không về.
Hôm nay là sinh nhật hai mươi sáu tuổi của cậu. Từ sau khi mẹ qua đời, cậu không bao giờ sinh nhật nữa, tuy rằng mỗi lần Lệ Hướng đều sẽ gọi điện thoại cho cậu, nói muốn cùng cậu chúc mừng, nhưng cậu cũng không để ý tới.
14 “Anh định mặc quần áo làm với tôi?” Cậu lạnh giọng hỏi.
“Không. Tôi đang đợi cậu giúp tôi. ”
“… Cái gì?” Lệ Sâm suýt nữa nghĩ là mình nghe lầm.
“Không phải cậu thường xuyên cởi quần áo cho người khác sao?”
Tư Dao mỉm cười cầm tay cậu, đặt lên lồng ngực của mình, “Tôi còn chưa trải qua bao giờ, cũng muốn trải qua một lần.
15 “Cố kiên nhẫn một chút. ” Tư Dao biết tâm tư của cậu, cho nên nói như vậy. Rồi sau đó, lấy ngón tay chấm một chút bơ, lại nâng một chân của cậu lên, gác ở trên đầu vai của mình.
16 Hôm nay, Tư Dao vừa đến công ty đã bị Tô Đồng kéo ngồi xuống sofa. Tô Đồng một bên nhìn xung quanh khắp nơi, xác định không có những người khác, một bên lặng lẽ nói cho Tư Dao, cậu có một việc rất quan trọng muốn nói.
17 “Điều, điều này sao không biết xấu hổ như vậy? Lệ tiên sinh, tôi không nhận được…” Cô liên tục xua tay, hai má bởi vì các loại nhân tố mà hơi đỏ lên.
“Không có gì, nãi thích là được rồi.
18 “Đây là ý tứ gì?” Lệ Sâm lộ ra vẻ mặt không thể nói lý trừng về phía Tư Dao ở bên cạnh.
Vừa mới nếm qua cơm tối, Tư Dao liền lái xe đưa cậu đến công viên trò chơi.
19 “Lệ Sâm, xin tha thứ cho anh. ”
Tư Dao cầm bàn tay đã không tự giác mất đi sức mạnh của Lệ Sâm, nắm ở trong tay, chân thành tha thiết nói, “Kỳ thật, anh vốn có thể không nói những điều này cho em, tiếp tục dùng phương thức lúc trước đối xử với em.
20 Lệ Sâm sửng sốt. Lời nói dịu dàng xen lẫn trong tình ái cuồng loạn trước mắt này, nghe qua đúng là động lòng người, có lực kích thích dị thường.
“Anh, anh đồ chó điên này…” Lệ Sâm đỏ tai mắng.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50