1 Thiên Bảo năm thứ bốn mươi lăm, võ lâm xảy ra một phiên kỳ án chấn động quần hùng, nguyên là minh chủ võ lâm Cốc Thiên Bằng hào khí can vân, đại vang danh khắp giang hồ, trong một đêm toàn gia rơi vào thảm án diệt môn, trừ ấu tử Cốc Dật Hiên khi ấy đang bái sư học nghệ ở Quỷ Cốc tránh khỏi kiếp nạn, Cốc gia trên dưới ba trăm người đều bỏ mạng, máu chảy thành sông, thê thảm không sao kể hết….
2 — Năm năm sau —
Nháo hoa thâm xử tằng lâu, họa liêm bán quyển đông phong nhuyễn.
Xuân quy thúy mạch, bình toa nhung nộn, thùy dương kim thiển.
Trì nhật thôi hoa, đạm vân các vũ, khinh hàn khinh noãn.
3 Đến khi tỉnh lại, sắc trời đã sáng, vừa mở mắt liền chạm phải ánh nhìn nôn nóng lo âu.
“Ngươi rốt cuộc cũng chịu tỉnh!”
“Cốc… Cốc đại ca?” Ánh mắt đảo quanh bốn phía, phát hiện mình đang nằm trong một gian phòng không quá xa hoa nhưng rất thoải mái, không khỏi ngẩn người một lúc, “Nơi này là…”
“Ngươi hôn mê suốt ba ngày rồi.
4 Đối tiêu tiêu, mộ vũ sái giang thiên, nhất phiên tẩy thanh thu.
Tiệm sương phong thê khẩn, quan hà lãnh lạc, tàn chiếu đương lâu.
Thị xử hồng suy lục giảm, nhiễm nhiễm vật hoa lưu.
5 Sau khi Kinh Liệt đi được hai ngày, người của Đường Môn đến cửa cốc thông truyền có chuyện quan trọng cần cầu kiến, Cốc Dật Hiên cho người ra mời nhập cốc, chưa quá nửa ngày, Đường Viên mang sắc mặt xám ngắt kéo theo Đường Huân còn đang lưu luyến chắp tay cáo từ.
6 Đảo mắt lại ba năm nữa trôi qua, nhìn nhật thăng nguyệt hạ, cây ngân hạnh trong cốc tùy tiện sinh trưởng, hai mùa khô, hai lần rụng lá, hôm nay, lại đến mùa lá vàng bay lượn khắp trời, mỗi một chiếc lá nhỏ ngã vàng giống như một sinh mệnh, theo cơn gió cuốn qua nhẹ nhàng vũ động, xẹt qua y bào khiết bạch, lần lữa rơi xuống nền đất dưới chân.
7 Tạ gia đình viện tàn canh lập, yến túc điêu lương, nguyệt độ ngân tường, bất biên hoa tùng na biện hương.
Thử tình dĩ tự thành truy ức, linh lạc uyên ương, vũ hiết vi lương, thập nhất niên tiền mộng nhất trường.
8 Sáng hôm sau, khi tỉnh dậy thì thương thế đã khôi phục hơn phân nửa, khí huyết cũng thông nhuận hơn nhiều, Triệt Nguyệt cười nhạt, hôm qua mặc cho Thanh Tịch có nói khô cả miệng, y cũng không muốn mặc lại bộ bạch bào hoa quý nọ, tùy tiện khoác vào bộ bạch y thường nhật, lấy thêm một đoạn vải xanh nhạt buộc gọn mái tóc rồi thôi.
9 Lũng thủ vân phi, giang biên nhật vãn, yên ba mãn mục bằng lan cửu.
Lập vọng quan hà tiêu tác, thiên lý thanh thu, nhẫn ngưng mâu.
Yểu yểu thần kinh, doanh doanh tiên tử, biệt lai cẩm tự chung nan ngẫu.
10 Phi nhứ phi hoa hà xử thị, tằng băng tích tuyết tồi tàn, sơ sơ nhất thụ ngũ canh hàn. Ái tha minh nguyệt hảo, tiều tụy dã tương quan.
Tối thị phồn ti diêu lạc hậu, chuyển giáo nhân ức xuân sơn, tiên quần mộng đoạn tục ứng nan.
11 Dạ vũ tố thành thu, kháp thượng tâm đầu, giáo tha trân trọng hộ phong lưu. Đoan đích vi thùy thiêm bệnh dã, canh vi thùy tu
Mật ý vị tằng hưu, mật nguyện nan thù, châu liêm tứ quyển nguyệt đương lâu.
12 Nhàn tình giảm cựu, vô nại thương xuân năng tác sấu. Quế tiếp lan chu, kỷ tống nhân quy ngã tệ lưu.
Tây môn quan liễu, mãn bả thanh thanh lâm biệt thủ.
13 Thùy phiên nhạc phủ thê lương khúc, phong dã tiêu tiêu, vũ dã tiêu tiêu, sấu tẫn đăng hoa hựu nhất tiêu.
Bất tri hà sự oanh hoài bão, tỉnh dã vô liêu, túy dã vô liêu, mộng dã hà tằng đáo Tạ kiều.
14 Thiên nhai cựu hận, độc tự thê lương nhân bất vấn.
Dục kiến hồi tràng, đoạn tẫn kim lô tiểu triện hương.
Đại nga trường liễm, nhâm thị xuân phong xuy bất triển.
15 Vọng xử vũ thu vân đoạn, bằng lan tiễu tiễu, mục tống thu quang.
Vãn cảnh tiêu sơ, kham động Tống Ngọc bi thương.
Thủy phong khinh, bình hoa tiệm lão, nguyệt ngộ lãnh, ngô diệp phiêu hoàng.
16 Tòng biệt hậu, ức tương phùng. Kỷ hồi hồn mộng dữ quân đồng,
Kim triêu thặng bả ngân công chiếu, do khủng tương phùng thị mộng trung.
(Từ ngày ly biệt, mong ngóng tương phùng, đã không biết bao lần mộng tưởng.
17 Tiền chiêm mã nhĩ cửu tiên sơn. Bích liên thiên. Vãn vân nhàn. Thanh thượng cao nhai, chân cá thị siêu nhiêu.
Mạc sử thông thông vân vũ tán, kim dạ lý, nguyệt thiền quyên.
18 Yên Nguyệt ma giáo vào thời khắc hưng thịnh nhất bỗng nhiên mai danh ẩn tích không còn xuất hiện trên giang hồ, nửa năm trước có người tuyên bố đã giết chết giáo chủ tiền giáo Kinh Liệt, còn trắng trợn huênh hoang, thật ra Kinh Liệt kia có tiếng chỉ là hư danh, công phu yếu kém, khiến cho đám tiểu nhân bỉ ổi vì ham danh thiên hạ đệ nhất liều chết cũng muốn thử vận may một lần.