Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Dực Thủy

Thể loại: Đam Mỹ, Huyền Huyễn
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 50
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Chỉ vì mưu mô mà hai người yêu nhau phải chia tay. Nhưng vì một cái vòng tay mà hai người đã gặp lại nhauxong người nọ lại là phụ thân của người kia. Đối mặt với rào cản huyết thống họ liệu có thể đến với nhau.

Danh sách chương Dực Thủy


Chương 1

1

Trong thâm sơn yên tĩnh, sương mù nhàn nhạt trải khắp ngọn cỏ, gió nhẹ thổi qua làm lá cây phát ra thanh âm “xào xạc”, từ một nơi sâu thẳm trong rừng vang vọng tiếng đập đá “chát chát” phá tan vẻ u ám, tĩnh lặng nơi đây.


Loading...

Chương 2

2

Từ từ tỉnh lại, Hoàng Tự Thủy cảm thấy cơ thể co rút cực hạn, lục phủ ngũ tạng như bị ai đó bóp nghẹn, khó thở vạn phần. , bốn phía đều chỉ là một màu đen.


Chương 3

3

Gió đầu xuân hững hờ dạo quanh một đình viện đã bị lãng quên ẩn sâu trong Lãnh Nguyệt cung. Tại nơi đây, chỉ có một căn phòng duy nhất đang bị gió lớn lùa vào qua cái cửa sổ cũ nát.


Chương 4

4

Tại nơi sâu nhất của Lãnh Nguyệt cung, trong một căn phòng cũ nát, hẻo lánh, có một tiểu hài tử lủi thủi trong góc tường đang lẩm bẩm gì đó với đống củi khổ.


Chương 5

5

“A? Con bướm đâu rồi?” Thất Dạ khó hiểu nhìn ngó xung quanh một chút, vừa nãy còn bay tới bay lui, như thế nào lại biến mất được? Tìm mãi không thấy cánh bướm nào, Thất Dạ lắc lắc đầu, “Quên đi, quản nó làm chi, trở về tiếp tục ngủ thì hơn”.


Chương 6

6

“Cung chủ, theo Lâm tổng quản cho biết, đứa nhỏ kia là con cháu họ hàng xa của Từ ma ma. Nghe nói là bị cha mẹ vứt bỏ nên đã được Từ ma ma nhận nuôi.


Chương 7

7

Vốn nghĩ mau chóng tốt lành đem Thất Dạ đón trở về, lại không ngờ đến phải chứng kiến cảnh tượng: Một đám người đứng dọc hành lang, tiếng khóc của nữ nhân không ngừng thất thểu vang lên, xen kẽ còn có tiếng roi quật vụt vụt.


Chương 8

8

Tỉnh lại, Thất Dạ chậm rãi đưa mắt đánh giá xung quanh. Nơi hắn đang ở là một căn phòng bố trí trông rất đơn giản, làm người ta có cảm giác vô cùng thoải mái.


Chương 9

9

Đang hùng hồn “nói chuyện” với ngọc hồn, Thất Dạ liền nghe thấy có tiếng bước chân. Vội đem miếng ngọc bội nhét trở vào trong tay, sửa soạn lại chăn gối rồi nhanh chóng nằm úp sấp xuống giường như chưa hề có chuyện gì xảy ra.


Chương 10

10

Sáng sớm hôm sau, Thất Dạ tỉnh lại, thử ngọ nguậy một chút nhưng lại không chạm tới mặt giường. Là do phụ thân ôm hắn ngủ suốt từ ngày hôm qua? Có phụ thân ôm quả nhiên rất ấm.


Chương 11

11

Gần tối, ngoài trời bắt đầu có tuyết rơi. Thất Dạ khẽ đẩy cửa sổ ra, một cơn gió lạnh chen chúc ùa vào, kéo theo cả những bông tuyết ấp thẳng vào mặt.


Chương 12

12

“Tiểu Dạ Dạ. ”

Thanh âm xuyên thẳng qua vài dãy hành lang vào trong tai Thất Dạ khiến hắn vô thức rụt người lại.

Từ sau ngày đầu tiên Hoa Tình gặp Thất Dạ thì cứ cách ba đến năm ngày bọn người Thượng Quan Tử Duyệt sẽ mò tới Lãnh Nguyệt cung nói rằng nhằm bồi dưỡng tình cảm với Thất Dạ, hy vọng một ngày nào đó được nghe hai tiếng nghĩa mẫu từ miệng hắn.


Chương 13

13

Sáng hôm sau, Lãnh Dực Lăng mới từ dược phòng trở về. Trong phòng ngủ lãnh lẽo không một hơi thở, chăn thì rơi trên mặt đất, trên giường lại không một bóng người.


Chương 14

14

Được Lãnh Dực Lăng ‘ngỏ lời’, bọn Thượng Quan Tử Duyệt đương nhiên trở thành lão sư của Thất Dạ. Cũng bởi ‘lễ vật bái sư’ rất hậu hĩnh nên bọn họ đã phải dày công tìm kiếm những quyển sách quý.


Chương 15

15

Lớp tuyết đóng băng sau gần một tháng cuối cùng cũng tan ra, tụ lại chảy xuống con hồ nhỏ. Cỏ cây lâu ngày bị vùi trong tuyết trắng nay cũng bắt đầu khoác một lớp áo xanh vươn người đứng lên, thỉnh thoảng còn nhún nhảy theo làn gió.


Chương 16

16

Bên trong địa lao tối tăm có một đám hài tử vây quanh một tiểu tinh linh đang nằm ngủ. Bọn nhỏ cơ hồ không dám thở mạnh, chỉ sợ đánh thức tiểu tinh linh tỉnh giấc.


Chương 17

17

Ngọc hồn vừa đi vừa lắc lắc cái đầu nặng trịch vì say khướt. Không nghĩ đến tửu lượng của hắn lại kém đến vậy, chỉ một chén nữ nhi hồng đã làm hắn ngủ thẳng đến cả ngày trời.


Chương 18

18

“Dạ Dạ, mau cho thúc thúc cùng Hoa cô cô nhìn vết thương của con nào. ”

Thất Dạ ngoan ngoãn vươn đầu lưỡi cho Thượng Quan Tử Duyệt cùng Hoa Tình xem.


Chương 19

19

Trời trong xanh không một gợn mây, trăm hoa đua sắc trên thảm cỏ xanh mượt mà, ngẫu nhiên có một vài cánh chuồn chuồn chao qua mặt hồ. Thi thoảng có cơn gió nhẹ thổi làm mặt hồ gợn sóng.


Chương 20

20

Ánh trăng trong trẻo nhu hòa như trải một lớp bạc mỏng xuống từng mái nhà, Lãnh Dực Lăng cầm lấy một lọn tóc của Thất Dạ, xoay xoay quanh ngón tay.


Loading...