1 Thụ là một học sinh tốt một lòng chuyên chăm đọc sách, trong nhà nghèo đến mùng tơi cũng chả có mà rớt, tạo thành tính cách nhạy cảm tự ti.
Vất vả lắm cậu mới đỗ vào một trường đại học tốt, nhưng lại phát hiện người trong trường đại học đều chênh lệch rất lớn so với mình.
2 Lúc thụ thở hồng hộc chạy về phòng ngủ, các bạn cùng phòng của cậu đều giật nảy mình cho rằng cậu bị cướp, đều thể hiện sự quan tâm thích hợp.
Thật ra bạn cùng phòng cũng không ghét thụ.
3 Các nhân viên trong Club này đều biết quy tắc ngầm nơi đây, ấy là lúc cần thiết vẫn có thể tiếp khách. Đặc biệt là những công tử này, chơi lại càng không biết chừng mực.
4 Thụ ỉu xìu cưỡi xe đạp công cộng về trường, trên trời đổ tuyết lạnh muốn chết.
Rõ ràng mặt đã đông cứng, vậy mà có thứ gì đó ấm nóng chảy dài trên mặt.
5 Những ngày kế tiếp cũng chẳng có gì khác biệt, bình bình đạm đạm.
Chỉ là thụ không tiện nhìn trộm nam thần nữa, bởi vì không giống như lúc trước, bây giờ nam thần có thể nhận ra cậu.
6 Không lâu sau đó đã đến dạ hội kỉ niệm chín mươi năm thành lập trường, nam thần lại là MC.
Lần đầu tiên thụ lấy dũng khí đi đăng ký, gia nhập hàng ngũ nhân viên hậu đài.
7 Thụ bị ánh mắt của nam thần nhìn đến mức lòng lạnh lẽo, cũng không biết họ đã lên sân khấu biểu diễn khi nào.
Một màn biểu diễn kết thúc khi thụ đang hồn vía lên mây.
8 Chờ đến khi thụ tỉnh lại thì đã thấy mình nằm trong bệnh viện rồi.
Cậu hoàn hồn lại rồi nghĩ đến chuyện trước khi hôn mê, với cả cậu đang đi làm, không có ai khác ở đó, vậy ai canh cửa hàng thế?!
Thụ nhìn bình nước còn đang chuyền, khẽ cắn răng muốn xé băng dính trên tay.
9 Lúc thụ đưa nam thần tới phòng tự học, cậu phát hiện ra vẻ mặt nam thần rất kỳ lạ, giống như hắn đã lấy lại được bình tĩnh sau cơn căng thẳng, nhưng lại thấy hơi muộn phiền.
10 Đều nói khi thất tình người ta thường hay đi cắt tóc.
Thụ cảm thấy mình đang yêu thầm, nhưng cũng có thể coi như là đã thất tình rồi.
Tuy rằng trong lòng cậu vốn không thể quên được nam thần, nhưng sẽ không tưởng bở như lần trước, luôn cảm thấy có lẽ sẽ có hy vọng.
11 Nam thần cao to chân dài, đứng sau quầy tính tiền cũng rất rất đẹp. Chỉ trong chốc lát trong cửa hàng đã có không ít vị khách không chỉ tới để mua đồ.
12 Từ sau hôm đó thỉnh thoảng thụ gặp nam thần, nam thần chào hỏi cậu, cậu cũng gật đầu đáp lại.
Sau khi được học bổng thì kinh tế của thụ cũng dư dả hơn, dưới sự mời mọc liên tục và bảo đảm của chủ nhiệm, cậu vẫn tham dự vào câu lạc bộ kịch.
13 Lúc thụ bước vào quán bar nam thần đang ở, cậu không nghĩ rằng mình có thể tìm được người ấy ở chốn chướng khí mù mịt này.
Khó khăn lắm mới đến quầy bar, thụ lấy tấm ảnh chụp nam thần ra, lấy dũng khí đặt câu hỏi với anh trai bartender.
14 Thụ vừa hoảng hốt vừa thất vọng, nhưng hôm sau cậu vẫn lại tìm tới. Chỉ là lần này cậu không hóa trang tương tự như hội trưởng giống hôm qua nữa.
Cậu nghĩ rồi, hội trưởng là người nam thần thích.
15 Hôm nay thụ đến quán bar như thường lệ nhưng lại không thấy nam thần. Anh trai bartender thấy cậu cứ đi lòng vòng tìm người bèn tốt bụng nhắc nhở: “Hôm nay cậu ta chưa có tới đâu, nếu không thì nhóc chờ một chút.
16 Năm đó thụ theo nam thần tròn hai tháng, chấp nhất đến khi nam thần xốc lại tinh thần và trở lại sinh hoạt bình thường mới thôi.
Một khi nam thần đã không tới quán bar nữa, thụ liền đàng hoàng không đi theo dõi nữa, hết giờ học liền đi làm ở cửa hàng tiện lợi.
17 Lần sau lên lớp, thụ mang cho nam thần một túi thịt lợn khô nho nhỏ.
Kỳ thật trước giờ nam thần không nói chuyện với thụ, thụ cũng ngoan ngoãn không bắt chuyện, dù sao đây cũng là thời gian lên lớp, vẫn phải chăm chú nghe giảng.
18 Cái đoàn kịch thụ tham gia kia quả thật lắm tai nạn, lúc cách ngày biểu diễn còn một tháng nữa, nam chính bị ngã gãy chân.
Nam chính sở dĩ được lên làm nam chính là bởi vì cậu ta có nhan sắc của nam chính, là một chàng thịt tươi năm nhất rất đẹp trai.
19 Chủ nhiệm câu lạc bộ kịch vừa đến phòng tập luyện đã phát hiện hôm nay quần thể thành viên đều vô cùng tự giác đến đông đủ. Cô định thần nhìn lại bèn phát hiện không chỉ có thành viên, còn những gương mặt xa lạ kia là có chuyện gì?!
Chủ nhiệm đẩy đám người ra nhìn mới biết đến tột cùng đã xảy ra cái gì.
20 Thụ nghe được câu này, đầu tiên là ngẩn ra, sau đó nhanh chóng quay đi trước khi vẻ mặt của mình trở nên mất khống chế.
Nam thần cũng săn sóc đứng dậy không ngồi cạnh cậu nữa.