Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Sửu Thúc

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 96
Chương mới nhất: Chương 96
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thuộc tính phân loại: hiện đại / đô thị sinh hoạt / minh tinh. Sửu thụEdit : Ly btDung Thụy Thiên từng là người được vạn chúng chú mục, là viên kim cương nóng bỏng tay.

Danh sách chương Sửu Thúc


Chương 1

1 Nguyệt hắc phong cao, tiếng gió vù vù rít gào trong màn đêm, gió lớn đến nỗi quật cành lá sàn sạt rung động, thanh âm ấy nức nở giống như tiếng nữ quỷ khóc than, làm cho người ta nhịn không được lạnh cả sống lưng.


Loading...

Chương 2

2 Một giờ sau Dung Thụy Thiên về đến nơi, đây là phòng ở rộng bốn mươi mét vuông, một phòng ngủ một phòng khách, một nhà bếp một buồng vệ sinh, trang hoàng đơn giản, bài trí cũng không nhiều.


Chương 3

3 Tiếng chuông thanh thúy vang lên, Tịch Nhạ Hoài lấy điện thoại di động ra, vừa nhìn đến dãy số hiển thị trên màn hình, sắc mặt lập tức âm trầm. Biết nếu tiếp điện thoại thì sẽ bắt đầu bực mình, dục vọng muốn không tiếp liền mãnh liệt dâng trào, nhưng tiếng chuông không từ bỏ ý định mà vang lên không ngừng.


Chương 4

4 Nhìn thấy y, Dung Thụy Thiên có chút kinh ngạc, nhưng chỉ là qua một lúc rồi lại khôi phục lạnh nhạt, tiếp theo, mái đầu đen cúi thấp xuống, ý đồ không cho y nhìn đến mặt mình, rồi mới nhìn chằm chằm ***g đựng cơm nói: “Tôi ở đây ăn cơm”.


Chương 5

5 Tân Đồ Hiên khẳng định nâng cằm lên: “Đúng vậy”, biết được tối hôm qua hắn đóng thế vai, làm ông chủ chẳng lẽ khao một chút cũng không được.

” Nhưng hắn không cảm kích, nếu hắn có thể khéo đưa đẩy như Tịch Nhạ Hoài thì tốt rồi ” Tô Nhiên không nhẫn nại cười nói.


Chương 6

6 Dung Thụy Thiên đem dòng nước lạnh như băng vốc lên mặt, sửa sang lại quần áo liền bước khỏi nhà.

Sau mấy ngày thời tiết cực nóng thì trời lại bắt đầu mưa xuống với quy mô lớn, bầu trời mỗi ngày đều bị mây đen che phủ, xuyên qua tầng mây thật dày lộ ra vài tia sáng mỏng manh, mặt đất ướt sũng nước mưa.


Chương 7:

7 Tịch Nhạ Hoài đến trước cửa sổ sát đất, lẳng lặng nhìn Dung Thụy Thiên, Dung Thụy Thiên đứng trên ghế cao, cố sức lau cửa sổ thủy tinh. Tay áo hắn xắn tới khuỷu tay, có thể nhìn thấy rõ ràng tay hắn, cánh tay màu đồng rắn chắc toát ra hương vị của người đàn ông thành thục.


Chương 8

8 Mùi bạc hà thanh lương lan tỏa trong không khí.

Trên người Dung Thụy Thiên có rất nhiều vết thương, chờ cho đến khi bôi thuốc hết lên các vết thương đó thì thuốc mỡ trong tay cũng vơi đi hơn phân nửa.


Chương 9

9 Mười phút sau, Dung Thụy Thiên trở lại phim trường. Cầm cơm trưa đi vào bên hàng hiên, đồ ăn trong cà mèn vừa lạnh vừa cay, hơn nữa bên miệng lại có vết thương, ăn mấy miếng liền nuốt không trôi, nhớ tới khóe môi Tịch Nhạ Hoài cũng có vết thương, tâm tình ăn cơm cũng không còn.


Chương 10

10 Dung Thụy Thiên xách túi quýt và đào, túi đào trong tay nặng trình trịch như ngàn cân, hằn thật chặt lên tay hắn một vết ngấn màu đỏ, còn chưa đi ra khỏi khu hoa quả, trong lòng bàn tay đều ẩm ướt, ngực cũng ra một tầng mồ hôi, hắn thở hồng hộc quay lại thì không thấy thân ảnh Tịch Nhạ Hoài đâu, nghĩ rằng có lẽ y chờ hắn ngoài cửa, thế là dù cho người có đầy mồ hôi nhưng hắn vẫn không ngừng lại nghỉ ngơi.


Chương 11

11 Y tá đỏ mặt nhìn Tịch Nhạ Hoài.

Tịch Nhạ Hoài đem bao tay Gucci đặt trên sô pha.

Y tá thẳng tắp nhìn y, cơ hồ nhịn không được muốn mở miệng hỏi y có phải ngôi sao mà mình ái mộ kia không.


Chương 12

12 Dung Thụy Thiên ở nơi hẻo lánh, phải chạy xe mất một giờ mới đến nhà hắn, Tịch Nhạ Hoài cau mày, không thể nghĩ được hắn đến tột cùng là sáng sớm mấy giờ rời giường bắt xe, khi y quẹo qua một cái ngõ nhỏ thì Dung Thụy Thiên mở miệng nói: “Dừng ở đây đi”.


Chương 13

13 Ánh trăng màu trắng bạc bị mây đen che khuất.

Trên đại dương mênh mông, một chiếc du thuyền xa hoa đón sóng biển cuồn cuộn chậm rãi tiến về phía trước, phòng khách du thuyền sang trọng chói mắt, lui tới là giới thương nhân tinh anh và quý tộc tiểu thư xinh đẹp.


Chương 14

14 Vừa mở cửa ra, thân thể Dung Thụy Thiên đã bị ôm lấy gắt gao, động tác ôm lấy hắn kia giống như một con chó sói to lớn, phi thường mạnh mẽ, làm cho hắn không có biện pháp dễ dàng tránh ra.


Chương 15

15 Xe hơi màu đen rộng mở thoải mái, Dung Thụy Thiên co quắp bất an ngồi ở kia.

Tịch Nhạ Hoài mặt không chút thay đổi lái xe, khuôn mặt tuấn mỹ điển trai giống như bị ngưng kết một tầng băng sương lạnh lẽo, ngay cả đáy mắt bị cũng lấp đầy hoa tuyết trắng đang quay cuồng: “Người đàn ông vừa rồi là bạn của anh?”.


Chương 16

16 Giữa tháng sáu, nhiệt độ không khí nóng bức bị một cơn mưa to thình lình trút xuống cọ rửa hết thảy.

Đêm khuya nơi đầu đường, người đi bộ mặc áo khoác, cầm ô che, thần sắc lạnh lùng bước đi, ven ngã tư đường đèn chiếu sáng rực, mơ hồ làm cho những bề mặt được mưa to cọ rửa qua hắt lên những bóng sáng trơn nhẵn.


Chương 17

17 Dưới ngọn đèn oánh bạch trong phòng khách, Dung Thụy Thiên bưng trà đã pha xong, đi đến bên Kiều.

Kiều ngẩng đầu nhìn hắn, trong mắt tràn đầy ánh sáng hứng thú: “Anh pha loại trà ngon nào vậy, nửa ngày cũng không đi ra”.


Chương 18

18 Ngoài cửa sổ mưa to vẫn chưa tạnh. Làn mưa to rậm rạp ấy giống như con nhện đang giăng lưới, rét lạnh thấu xương bao lấy thành thị, thành thị trong đêm mưa giống như một huyệt động trong u tối, im lặng, ẩm ướt, âm lãnh, phảng phất như vào đông không có một tia ấm áp.


Chương 19

19 Ăn thịt thôi, ăn chay hoài ngán lắm ^^

Thành thị trong bóng đêm bị mưa to bao phủ, vô số hàn khí âm lãnh len lỏi trong không khí, ngưng kết thành khối băng thật lớn không thể hòa tan, những người đang tập trung trước bàn ăn hay đang bị người âu yếm ôm chặt lấy, tại dạng ban đêm này toàn thân đều tràn ngập một cỗ bất an.


Chương 20

20 ======+++=====

Đêm lạnh như nước.

Dung Thụy Thiên trần trụi nằm trên giường, ồ ồ thở dốc tuôn ra từ đôi môi cánh hoa, ***g ngực rộng lớn rắn chắc cao thấp phập phồng, điểm nổi trước ngực trong mờ tối nhìn có chút hồng, tựa hồ như bị người đói khát mút qua, dùng sức đùa bỡn qua, màu sắc sáng bóng nhìn thực diễm lệ.


Loading...