21 =====+++=====
“Ô!” đột nhiên đau đớn khiến cho Dung Thụy Thiên trào ra rên rỉ, thân thể giống như bị dao nhỏ sắc bén chém ra làm đôi, đau đớn mãnh liệt rõ ràng tràn vào thân thể, ngay khi vật cứng thật lớn kia còn muốn xâm nhập, hắn bị đau đến nỗi bắt đầu thở dốc: “Anh, anh không nên cử động…”
” Nhẫn nại một chút, rất nhanh sẽ không đau nữa ” Thanh âm Tịch Nhạ Hoài bởi vì *** nóng bỏng mà trở nên khàn khàn, chờ cho thân thể Dung Thụy Thiên không còn buộc chặt như vậy nữa, liền dùng sức vặn bung ra cánh mông săn chắc của hắn, áp lực không được mà bắt đầu đưa đẩy, theo mỗi một lần đưa đẩy, tơ máu ửng đỏ tràn ra cùng với chất lỏng ấm nóng ẩm ướt.
22 Ánh trăng thật lớn như một quả cầu thủy tinh bao lấy thành thị đang chìm sâu trong giấc ngủ, căn phòng chung cư tầng bốn mươi không bật đèn.
Trác Thích Mặc áo mũ chỉnh tề đứng trước cửa sổ sát đất, khuôn mặt trắng nõn giấu trong bóng tối, không thể thấy rõ được vẻ mặt hắn, duy độc chỉ có một đôi con ngươi thâm thúy phản xạ trên nền ánh sáng của cửa sổ thủy tinh, trong đôi con ngươi kia không có tình cảm gì, giống như một mãnh thú bắt được con mồi: ” Chụp trang bìa Figaro không thành vấn đề, muốn lên trang bìa với Tịch Nhạ Hoài thì phải cần sự đồng ý của y ” thanh âm hắn bình thản trả lời điện thoại.
23 Mười phút sau, tiếng chuông di động lại vang lên, Tịch Nhạ Hoài không do dự bắt máy: “Như thế nào?”
” Tôi đã nói chuyện với chủ biên Figaro, trễ nhất là buổi chiều bốn giờ anh phải tới ” Trì Hạo nghiêm túc nói.
24 Tháng bảy vẫn liên tục cực nóng như trước, thời tiết chính ngọ giống như núi lửa đang phun trào.
Dung Thụy Thiên thoải mái nằm trong phòng, trên trán che một tầng mồ hôi mỏng manh, khi hắn tỉnh lại từ trong giấc ngủ mơ dài, mở mắt ra liền nhìn thấy người đàn ông ngồi bên giường, thân ảnh y dưới nền ánh sáng thực điển trai, trong không khí là mùi nước hoa Calvin Klein bay tới từ ***g ngực rộng lớn của y, trong nháy mắt Dung Thụy Thiên có loại lỗi giác như đang đặt mình trong mộng.
25 Đèn đỏ sáng.
Tịch Nhạ Hoài nhìn Dung Thụy Thiên đang im lặng, Dung Thụy Thiên quay đầu nhìn khuôn mặt tuấn mỹ ấy, trong đôi con ngươi màu hổ phách toát ra sự hâm mộ không thể che giấu được: “Mẹ của anh, bà thật hạnh phúc” dù cho lúc trước thực khổ….
26 Dung Thụy Thiên không lộn xộn mà tùy ý hắn hôn.
” Thụy Thiên…Thụy Thiên…” Tịch Nhạ Hoài nhiệt tình hôn hắn, hô hấp cực nóng mà hỗn loạn, tựa như dù có làm sao cũng không thể thỏa mãn, chính là một mặt ngăn chặn hắn, hôn môi hắn, vuốt ve hắn, bàn tay thon dài cởi bỏ nút áo sơ mi hắn, đôi môi đỏ mọng xinh đẹp mang theo huyết tinh ngọt ngào, bình tĩnh hôn nơi da thịt bên cổ hắn.
27 Dung Thụy Thiên trong lòng run lên, sợ hãi phô thiên cái địa mà đến, hắn không tự chủ được lui về phía sau, thân thể vừa vặn bị đặt trong sô pha, bị giam cầm giữa đôi khuỷu tay cường tráng, có năng lực trốn được thế nào, có lẽ nên thử chấp nhận, nhưng cái ôm cuồng loạn kia khiến hắn khẩn trương đến nỗi toàn thân phát run, trong toàn bộ quá trình chỉ là đau, đau rõ ràng đến tận xương, những cảm giác khác đều bị cướp đi.
28 Trác Thích Mặc ngồi trong một văn phòng to lớn rộng rãi, ánh chiều tà bao phủ trên thân thể anh tuấn của hắn, mặt hắn không chút thay đổi nhìn ảnh chụp trong tay, lệ khí nơi đáy mắt giống như nước sông nơi khe sâu âm u, từng chút bao trùm lên khuôn mặt, bí thư gõ cửa phòng, hắn bình yên mà mở ra ngăn kéo một cách tự nhiên, kẹp ảnh chụp vào quyển sách hắn yêu thích.
29 Khi tỉnh dậy cũng đã muốn bảy giờ.
Dung Thụy Thiên vội vàng rửa mặt chải đầu sửa sang lại mình, cầm lấy bao công văn trên sô pha rời đi. Khi hắn ngồi xe điện trở lại công ty, bước vào thang máy lên tầng mười lăm cất đồ xong liền vội vàng đến văn phòng Tô Nhiên.
30 Bởi vì Kiều ngồi ở nhà đến khuya nên tới hai giờ Dung Thụy Thiên mới đi ngủ, ngày kế tiếp thức dậy thì thấy đã tám giờ, hắn hết hồn sửa sang lại cho tốt, liền đi tới xe giao thông công cộng, xe công cộng thập phần chật chội, độ nóng cũng rất cao.
31 Tịch Nhạ Hoài khép lại di động, nhìn sang Dung Thụy Thiên bên cạnh, tức giận nơi đáy lòng lại hóa thành đau lòng. Thần sắc y lạnh nhạt như vậy, đáy mắt cũng không có dục vọng tham lam, thoạt nhìn trong suốt như nước hồ, như vậy chắc chắn là y không am hiểu quan hệ giao tiếp.
32 Tịch Nhạ Hoài rời khỏi phim trường, đi vào phòng nghỉ chuyên biệt, hắn cởi bỏ tây trang màu đen trên người, tháo cà vạt quy củ ra, rồi mới mồ hôi ướt đẫm lưng mà ngồi xuống sô pha, dùng khăn ướt lau những giọt mồ hôi trên trán, nếu không phải tổ kịch phải đuổi kịp tiến độ thì cũng sẽ không bán mạng mà chạy theo như thế, thậm chí không tiếc dùng mùa hè mà quay chụp cảnh mùa đông.
33 Chiếc màn màu đen dần dần che lấp bầu trời, gió đêm thổi đi phần tử nóng rực ban ngày, nhanh chóng mang đi mồ hôi trên da thịt, Bert im lặng ngồi ở phim trường, lẳng lặng cúi đầu, cạch cạch gửi tin nhắn.
34 Ánh trăng màu trắng bạc treo trên vùng trời thành thị, đem tất cả những dục vọng cùng sự xấu xí của thành thị bao phủ trong ánh hào quang, dòng khí hắc ám khó có thể thấy được thông qua một góc bí ẩn, đến huyệt động nơi chúng nó muốn tới.
35 Dung Thụy Thiên thuật lại đơn giản cho hắn, nhưng vì để tránh phiền toái không cần thiết, thậm chí lược bỏ chuyện Bert bảo hắn ngủ sàn…
Cả khuôn mặt Tịch Nhạ Hoài ứa ra hàn khí giống như mới bước ra từ tủ lạnh, ở trong mắt người ngoài, bất cứ lúc nào Tịch Nhạ Hoài đều có cử chỉ tao nhã, toàn thân tản ra hơi thở quý tộc hồn nhiên thiên thành.
36 Bồn tắm mát xa thật lớn đủ để chứa bốn người đàn ông trưởng thành, sau khi Tịch Nhạ Hoài bước vào thì không gian vẫn còn dư dả như trước, ngoài cửa sổ vang rền tiếng mưa rơi, thành thị khô nóng nghênh đón cơn mưa to chờ đợi đã lâu, mà hiện tại trong căn phòng ấm áp này, bọn họ mũi chân đối diện mũi chân mà ngâm mình trong bồn tắm lớn.
37 Cảm giác mệt mỏi sau cao trào khiến cho Dung Thụy Thiên dựa vào trên vai Tịch Nhạ Hoài, nhẹ nhàng mà thở dốc, sợi tóc màu đen dính những bọt nước nhỏ vụn, dưới ngọn đèn sáng tỏ, khuôn mặt bị mồ hôi tẩm ướt cùng với sợi tóc lóe ra ánh sáng tinh lượng.
38 Bàn tay Thượng đế quay thời gian đến rạng sáng sáu giờ.
Một loại hơi thở rét lạnh giống như vào đông bao trùm trên người Trác Thích Mặc, hắn lặng yên đứng trước cửa kính thật lớn, từ trên tầng lầu cao cao mà nhìn xa ra bên ngoài, nhìn một Tokyo sắp sửa tỉnh giấc.
39 Vòng giải trí cãi nhau, hôm nay anh khởi xướng, ngày mai tôi gánh chịu, anh nói tôi diễn dở, tôi tố anh phỉ báng, chân chân giả giả hư hư thực thực, các fans hâm mộ và anti-fans liên tục sôi trào, kị nhau đến nỗi khiến cho diễn đàn thủy hỏa bất dung.
40 Oscar lần thứ tám mươi tư, chiến thắng lớn nhất là ” Nghệ thuật gia “, lấy hình thức phim câm trắng đen xuất hiện, ý đồ của bọn họ là để biểu đạt sự kính trọng đối với đoạn lịch sử điện ảnh đã bị lãng quên ấy, đây là một “ngoại tộc” trong khi hiện nay mọi người chủ yếu theo đuổi hình ảnh 3D, và không thể nghi ngờ là bộ phim như vậy sẽ có yêu cầu rất cao.
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không
Số chương: 12