Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Dưỡng Công Ký

Số chương: 61
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Số chương: 62Edit: ShinThể loại: nguyên sang, đam mỹ, 1 x 1, thanh thủy, xuyên việt, dị thế, niên hạ, chủ thụ, dưỡng thành, HEChỉ là một người bình thường nhưng Thường Cảnh lại được cơ hội xuyên qua, tới một nơi hoàn toàn khác lạ so với nơi hắn từng sống mà người ở đây gọi là dị giới.

Danh sách chương Dưỡng Công Ký


Chương 1

1 Thường Cảnh cảm thấy mình nhìn thấy thiên thần, cái loại khi lớn lên sẽ thật xinh đẹp mỹ lệ sau lưng có đôi cánh trên đầu còn có đôi lỗ tai thật dài.

Tuy rằng thiên thần chỉ là một đứa trẻ mới chừng mười một mười hai tuổi, thế nhưng vẻ đẹp của thiên thần không ảnh hưởng một chút nào, bởi vì cũng có bé trai thiên thần mà, đó chính là Cupid đấy……

Thường Cảnh nhìn nó ngây dại rồi, đồng thời y còn cảm thấy, chính mình đang có một giấc mơ rất đẹp.


Loading...

Chương 2

2 Địa Quốc là quốc gia rộng lớn, hầu như mỗi một tộc đều có mảnh đất sinh hoạt phân chia khu vực quần cư, đặc biệt là Ma tộc cùng Thú tộc, nước giếng không phạm vào nước sông.


Chương 3

3 Thường Cảnh lấp đầy bụng, có chút lười biếng ngồi phịch ở trên ghế nghỉ ngơi, một tay vuốt cái bụng tròn vo của mình, còn thỏa mãn ợ lên một tiếng thật to.


Chương 4

4 Tuy rằng Thiên Dịch hay cường điệu với Thường Cảnh chính mình là giống đực, có thể tự bảo vệ mình, thế nhưng Thường Cảnh vẫn luôn giải thích qua một lần cùng Thiên Dịch, nói cả một đống đạo lý.


Chương 5

5 Thiên Dịch nghe Thường Cảnh nói xong, vội vã thả cánh tay ôm trong lòng ngực ra, một mặt áy náy nhìn Thường Cảnh, “Tiểu Cảnh, xin lỗi, ta không phải cố ý, chỉ là khi ôm Tiểu Cảnh ngủ, trong lòng rất thỏa mãn.


Chương 6

6 Đường lên núi cũng không dễ đi, Thiên Dịch dọc theo đường đi đều kéo Thường Cảnh, mỗi lần Thường Cảnh đều nói có thể tự mình đi, không cần Thiên Dịch phải cẩn thận từng li từng tí một như thế, thế nhưng, Thiên Dịch lại phi thường cố chấp bảo lưu ý kiến của mình.


Chương 7

7 Thường Cảnh ở trong lòng niệm hơn một trăm lần câu bình tĩnh, cuối cùng từ trạng thái chóng mặt dần dần tỉnh táo lại.

Thế nhưng, một lần nữa tỉnh lại, Thường Cảnh cảm thấy, y chí ít phải ở đây thật lâu thật lâu nữa.


Chương 8

8 Trong lúc bọn họ nói chuyện, ở bên ven hồ không biết từ lúc nào xuất hiện một con Bạch Hổ nhiễm đầy máu, hình như hắn bị thương rất nghiêm trọng, đôi con ngươi màu nâu nhìn thẳng tắp chăm chú về hướng bọn họ, quanh thân tỏa ra khí lạnh người sống chớ tới gần.


Chương 9

9 Bạch Hổ bị thương rất nặng, cứ dựa vào thân phận mình là bệnh nhân trực tiếp chiếm cứ cái giường duy nhất trong căn phòng này.

Đối với điều này, Thiên Dịch không vừa ý, có điều nó không thèm đi tính toán, ai bảo Bạch Hổ bất kể là hình thể hay là năng lực, đều cao hơn nó rất nhiều.


Chương 10

10 Ăn xong bữa tối, sắc trời bên ngoài đã bắt đầu tối sầm xuống, lập tức, liền chuẩn bị nghênh đón buổi tối.

Thời điểm ban đầu, Thường Cảnh cho rằng, thế giới này không có sao trời cùng trăng sáng đâu, kết quả sau này mới phát hiện y đã hoàn toàn sai lầm ——

Thế giới này, mặt trăng rất sáng rất tròn, hơn nữa các ngôi sao đặc biệt rất nhiều, trong nháy mắt khắp cả trời đầy những ngôi sao, nhìn muốn hoa cả mắt.


Chương 11

11 Mặc quần áo tử tế, sau khi thức dậy liền gấp chăn bông lại, Thường Cảnh đi ra khỏi phòng.

Bên ngoài, Thiên Dịch ngồi ở dưới bóng cây, nó quay lưng lại không biết đang làm cái gì.


Chương 12

12 Rohan nghe vậy, cũng không buông Thường Cảnh, trái lại ôm càng chặt hơn, hắn liếc mắt nhìn Thiên Dịch, lập tức cúi đầu nhỏ giọng nói: “Ta nói vì sao cưng lại thoa hương liệu, hóa ra là bởi vì, chính là giống đực này sao, vẫn là một tiểu Tinh Linh chưa thành niên nha.


Chương 13

13 Rohan vừa rời đi Thường Cảnh liền trực tiếp nắm chặt Thiên Dịch cẩn thận kiểm tra một lúc, xác định vết thương nơi gần ngực liên tục chảy máu đến ghê người đã khép lại hoàn toàn, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, trái tim rốt cuộc cũng ngưng đập nhanh rồi.


Chương 14

14 “Con không biết nữa, bất quá lúc đó con cảm nhận được nước mắt Tiểu Cảnh rơi xuống trên người, sau đó liền cảm thấy trong thân thể có một luồng linh lực bắt đầu tăng vọt, rồi tiếp đó, con đã sớm thức tỉnh linh lực.


Chương 15

15 Thôn Tinh Linh phần lớn sinh sống ở bên trong rừng núi, ở trên quốc gia này, Tinh Linh đại thể đều sống ở Phương Đông.

Trong ngũ hành tứ phương, Phương Đông thuộc mộc, mà Tinh Linh ban đầu, là do cây đại thụ thai nghén sinh ra.


Chương 16

16 Ba con Ly Lực đồng thời hướng đến Thiên Dịch nhào tới, đừng nhìn Ly Lực hình thể khổng lồ mà xem thường, thế nhưng chúng nó lại vô cùng linh hoạt.

Một con Ly Lực tới gần Thiên Dịch dùng móng vuốt sắc bén tấn công, tiếp đó, một con Ly Lực bên trái lại hướng về phía Thiên Dịch húc tới.


Chương 17

17 Thường Cảnh ăn trái cây, cảm giác có một luồng khí từ ngực chậm rãi bay lên, khiến y trong nháy mắt cảm thấy thân thể nạp đầy sức mạnh, bởi vì ngày hôm nay đi đường quá nhiều dẫn đến eo mỏi chân đau, bây giờ chúng nó đã biến mất không còn một dấu hiệu nào.


Chương 18

18 Hai người sau khi ăn trái cây xong, bắt đầu tiếp tục hướng về mục tiêu xuất phát đến thành trấn.

Đại khái là do chữa trị linh lực thức tỉnh, Thường Cảnh đã đi hơn một canh giờ, cũng không cảm thấy có chút mệt mỏi uể oải nào.


Chương 19

19 “Hai vị khách quý, có yêu cầu thêm nước nóng không ạ?” Tiểu nhị âm thanh lễ phép từ ngoài cửa truyền đến, nghe được câu nói này, Thường Cảnh đôi mắt sáng như mèo.


Chương 20

20 Loại xe này ở Bình Thành cũng không thấy nhiều, nhưng cũng không phải là không có, thế cho nên cũng không khiến cho Thiên Dịch cùng Thường Cảnh chú ý, bọn họ chỉ là nhìn thoáng qua, sau đó liền tiến vào bên trong khách điếm.


Loading...