1
Thế kỷ 21, trái đất, Lưu Vực.
Nàng, Độc Linh, đệ nhất sát thủ chưa bao giờ nhận lấy nhục nhã như ngày hôm nay. Muội muội nàng sủng lên tận trời cư nhiên phản bội.
2 Ánh nắng chan hòa cùng với bóng chiều tà, loáng thoáng khiến người ta thập phần rung động. Thành thị nho nhỏ vẫn không kém phần tập nập về người ngựa dưới hoàng hôn.
3
Khi: Khi dễ nhé
Từ chương này sẽ gọi Độc Tuyết Linh!
Chương 3: Nếu các ngươi khi ta thì ta sẽ trả lại gấp trăm ngàn lần
Chốc chốc sau khi sắp xếp những đoạn kí ức lộn xộn kia, sắc trời đã tối dần, Độc Tuyết Linh thì cứ đơ ra ở đó suốt.
4
Sau chuyện ngày hôm đó, các nàng cũng không đến làm phiền Độc Tuyết Linh nữa. nàng cũng không có trò tiêu khiển, tu luyện thì. . . nguyên lực ngưng tụ quá ít!
Chán quá!!!!
Đây là tiếng lòng của nàng
Hay là nên rèn luyện cái thân thể này nhỉ! Vân gia có nhiều bộ kỳ pháp lắm! Nhanh chậm, mạnh nhẹ có cả.
5
. . . . . Còn gì để nói nào. . .
Tuyết Linh cười nhẹ, trong đáy mắt nàng có ai để ý một vệt đau thương. . . Tuy nàng vẫn là xuyên không nhưng cái tình cảm cũng như ký ức trước kia đã hòa làm một với hiện tại.
6 Mười đêm không ngủ đối vời người luyện võ thì đáng bao nhiêu nhưng đây Độc Tuyết Linh chẳng có Nguyên lực mà chịu nổi. Hoàng Bích có đôi phần khâm phục.
7
Mặt trời vừa ló rạng đông, đã thấy bóng người bạch y màu ngọc. Này không ai khác là 13 tuổi Độc Tuyết Linh nha, xem sắc mặt, tâm tình của nàng cực hưng phấn!!
Nàng cười cười bước ra khỏi căn phòng.
8 Nàng thực sự bắt đầu luyện tập rồi. Số lực lượng này nàng phải tiêu hóa mới có được trân chính cường giả Nguyên lực. Tuyết Linh bế quan, nàng cảm giác rõ ràng các mạch đang bị đả thương trong cơ thể cùng với sự tăng trưởng đột biến của lực thể.
9
Tiểu hồ ly kêu muốn tên làm chúng thú cũng đòi tên theo
- Nga ~ gọi Tiểu Ly đi, chúng thú gọi là Ly Ly mà.
Nàng đáp, lấy tay xoa xoa đầu xù của Ly
- Tiểu Ly là loài gì vậy? "
- Ta? Cửu Vĩ Hồ, nếu không ta đã tan xác rồi.
10 - Đây là Cửu Châu và Thập Châu. Hai viên trong thập đại châu linh a~. Chủ nhân Hoàng dùng vào để hấp thu tinh hoa võ học còn để chữa lành tất vết thương, cũng không phải là không tốt.
11
Nàng bước ra khỏi động đá, nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Nhã bảo:
- Tỷ tỷ lịch lãm chút
Tiểu Nhã cười, thơ ngây ưm một tiếng
- Tỷ vào trong sơn mạch Có Đi Vô Lại ấy.
12 Một đêm dài nữa rồi. Nàng không thể ngủ được, ngồi ngắm trăng kia. . . . . nàng vẫn là hận nàng yếu đuối, như thế trở thành phế vật lần nữa. . . từ đầu đến cuối.
13
Ta dùng _ này và -
Chương 13: Nhất quốc?
- Nào ta đưa con tới một nơi. _Nhất Bách cười hề hề kéo tay Tuyết Linh.
- Này lão Bách, ngươi cho nha đầu tới Nhất quốc sao ?_ Nhất Tiền giọng có chút lo hỏi
Lão vẫn là không muốn trở về nơi ấy.
14
Độc Tuyết Linh có chút kinh ngạc mà đánh giá. Ừm, hang này được đấy, vậy nàng chỉ cần 1 ngày là được.
Thôi, tốt nhất là tu luyện ngay. Đây là cơ duyên ngàn năm có một
Nàng điều hòa nguyên tố, nhắm đôi mắt đẹp lại.
15 Ngẩn ngơ lật từng trang sách. . . nàng bỗng phát hiện thuần thú sư cái nghề mà nàng gọi vậy thực chất là triệu hồi sư. Nàng cư nhiên hiểu sai mà vẫn khế.
16
Cảm nhận đồng hồ cát đan điền đã có dấu hiệu tấn phá cực nhanh. Nay đã đi tới gianh giới Bình Nguyên Sư khiến Độc Tuyết Linh thực giật mình
Tự hỏi không biết có liên quan tới Bông Bông kia không đây.
17 Thôi. . . kệ hai kẻ vô liêm sỉ ấy. Ta sẽ thử tu tập nào. . . . Nhắm mắt lại, mọi nguyên tố tạo bay bỗng tạo thành vô vàn điểm sáng. Nàng cảm thấy thật mê ly,.
18 Mình sẽ nói về cấp bậc luyện đan nhé. Luyện đan sư cũng là một nghề quý. Nhưng không phải quá hiếm nếu là Nhất giai, nhất phẩm luyện đan sư, Trị đan hạ cấp.
19
Do điểm tới là đế đô thành nên Nhất Linh sẽ phải cưỡi ngựa. Thuê một con hắc mã, nàng phi ngựa như bay hướng đế đô.
Phi qua bao xóm làng vùng đất, nàng nhàm chán nói lại vài ba câu thơ mà mình từng học ngày trước Tô Mạc Già:
- Bích vân thiên
Hoàng diệp địa.
20
( Cái này được ta viết hồi thất tịch)
Ta hôm nay làm hai chương luôn, được nghỉ cả ngày mà. Cơ mà hôm nay là thất tịch nên ta làm ngoại truyện nhen.