1 Người ta nói rằng, hận thù chính là nguồn cơn của mọi tội ác thế nhưng họ lại không nói hận thù chính là mở đầu của tình yêu.
Thẩm Hạ Thiên hận Cung Ân Thần không? Có, anh hận cô đến tận xương, tận tuỷ.
2 Sáng hôm sau. . .
Thẩm Hạ Thiên sau một đêm thác loạn, tâm trạng tối tăm đi. Trong đầu anh không ngừng hiện lên cảnh tối qua, những giọt nước mắt của cô, tiếng cầu xin.
3 " Ân Thần, cậu mang nhiều như thế này làm gì cơ chứ! " Tiêu Tiểu Diệp vừa giúp Cung Ân Thần mang đồ lên kí túc xá vừa cằn nhằn.
" Đem đồ để tiện mà dùng!" Cung Ân Thần cười trừ.
4 " Thẩm Hạ Thiên, nãy giờ anh uống rất nhiều rồi đó!" Chấn Tưởng Dạ nhìn một đống chai rượu trên bàn thì kinh ngạc, trâu bò vậy, toàn là rượu nặng nữa chứ.
5 " Tại sao anh lại tránh mặt em suốt 2 năm qua. ?"
" Vì anh yêu em. "
———————
Đưa Justin về kí túc xá thì cũng đã 12 giờ đêm. Tuyết phủ kín góc sân trường, vương trên mấy cành lá phong.
6 Anh, lúc này em đang khóc, liệu anh có thấu?
Em, em khóc, tim anh vỡ!
_________
Cơn đau dồn dập xối lên cơ thể cô, anh bạo lực, tàn nhẫn. Anh không nghe thấy lời cầu xin của cô.
7 " Bây giờ cậu có thể nói. " Tiêu Tiểu Diệp ngồi trên giường, mặt lạnh với cô.
Quan Nhĩ chẳng biết gì nhưng vẫn hóng hớt.
" Tôi và anh ta cưới nhau vì lợi ích gia tộc.
8 Thẩm Hạ Thiên trở lại tay mang một túi đồ lớn toàn băng vệ sinh. Cung Ân Thần nhìn xong thì méo mặt, chừng này chắc đủ cho cô dùng tới năm sau.
Cô nhận lấy đồ, lại phát hiện ra một điều rằng lúc nãy váy cũng đã bị bẩn, nếu mà cứ để như vậy thì cũng rất khó chịu.
9 Cung Ân Thần không biết say giấc được bao lâu, khi tỉnh lại thì thấy bản thân đã nằm gọn ghẽ trong lòng Thẩm Hạ Thiên. Không chỉ thế cô còn ôm chặt anh nữa.
10 Cửa hàng đá quý Katy. . .
" Thẩm Hạ Thiên, không ngờ cũng có ngày anh tới lấy nó đấy. " Katy cầm ra một hộp nhẫn, đưa cho Thẩm Hạ Thiên, còn cười rõ tươi.
11 Thẩm Hạ Thiên đề phòng mấy vị "ong bướm" gây khó dễ cho Cung Ân Thần nên lần này quyết định xách cô đi theo. Cung Ân Thần trong lòng mang tâm sự, cô vẫn không quên được năm ấy, Lạc Y và Thẩm Hạ Thiên là đôi kim đồng ngọc nữ nổi tiếng, bọn họ từng yêu nhau thắm thiết, rồi lại chia tay nhau trong đau khổ.
12 " Em đừng mải miết đi tìm ai nữa, anh ấy ở bên cạnh em, chưa từng rời đi. "
***
Cung Ân Thần uống thuốc cảm xong rồi mới rón rén đắp chăn lên giường.
13 Bữa sáng hôm đó luôn được duy trì trong không khí gượng gạo. Mấy lần Cung lão gia cố ý nhắc tới điều gì để thay đổi không khí thì cũng đều bị thái độ lạnh nhạt của Thẩm Hạ Thiên làm cho mất hứng.
14 Ngày hôm ấy, Thẩm Hạ Thiên về rất muộn, Cung Ân Thần đã dặn lòng là không được để tâm tới nhưng ánh mắt vẫn không thể nào ngừng dõi qua ô cửa. Mười hai giờ tròn, chiếc xe tối màu sang trọng mới từ từ tiến vào cổng biệt thự.
15 Trời bây giờ đã khuya lắm, gió lạnh bắt đầu thổi mạnh. Thera mặc chiếc váy ngủ màu đen tuyền đứng trước cửa sổ, bên tay là điếu thuốc lá hút giở vẫn còn ánh lửa đỏ.
16 Cung Ân Thần đêm nay mất ngủ, gần tờ mờ sáng mới ngủ được, nhưng vừa chợp mắt ngủ thì một giấc mơ cũ kĩ năm nào đó thổi về trong kí ức. Có tuyết, có đau đớn, có cả nước mắt và sự tuyệt vọng, hình như là hai năm trước, là lần đầu cô quen Justin.
17 Cung Ân Thần giật mình tỉnh dậy, mồ hôi tứa khắp người nhưng có một sự ngạc nhiên, đó chính là bên cạnh cô, từ bao giờ đã có một người bên cạnh, tay anh rắn chắc đặt ngang qua eo cô, nửa người trên trần lộ cơ bắp và cả những vết sẹo mờ dưới ánh vàng nhạt của đèn ngủ.
18 Cung Ân Thần từ trong hôn mê tỉnh dậy, vội vàng tìm lấy trong túi xách của mình, chiếc vòng cổ hình mỏ neo. Rồi lại chú ý tới chiếc hộp nhung trên bàn, hình khắc trên hộp thật nổi bật.
19 Bàn tay cầm điện thoại của Thẩm Hạ Thiên khựng lại.
" Ông ta chính là chồng cũ của mẹ con. Mười mấy năm trước đã chết rồi, bị chính mẹ con cho người tới ám sát.
20 " Kẻ đột nhập vào nơi này không phải tầm thường. Hắn có thể phá hỏng hệ thống an ninh của chúng ta rồi giết nhiều vệ sĩ như vậy, kĩ năng này chỉ có thể là sát thủ của Hắc Đế.