1 “Yêu! Ngạn ca, hôm nay được nghỉ ngơi lại đi kể truyện sao? Trong khoảng thời gian này hình như còn tăng thêm vài tràng a ~~” người đang nói chuyện chính là môn vệ Tây Môn (cửa tây) hoàng cung, Trương Hải.
2 Trong ngự thư phòng, ngồi ở chính giữa nơi cao nhất dĩ nhiên là đương kim thánh thượng. Người mặc hoàng bào thêu ngũ trảo kim long là vị thiên tử thứ 14 của hoàng triều Long Á, Thịnh Võ Đế- Triệu Lẫm Hoán.
3 Bên ngoài khu vực săn bắn hoàng gia đã mau chóng vây đầy người. Tuy nói mùa đông còn chưa tới, nhưng cuối thu trong núi ngoài dự liệu của mọi người trời đã rét lạnh.
4 Thấy mãnh hổ nhảy đến, Triệu Lẫm Hoán một chút cũng không căng thẳng, cài tên kéo cung, động tác không tí ti dây dưa.
“Vèo ~!” Tên phá khoảng không lao đi.
5 “Hắn tỉnh chưa?” Triệu Lẫm Hoán đi vào nội thất.
“A! Nô tỳ tham kiến Hoàng Thượng. ” Thiên tử bất chợt giá lâm, làm cho tiểu cung nữ đang đờ người ra rõ ràng lại càng hoảng sợ, vội vã quỳ xuống hành lễ, “Hồi Hoàng Thượng, công tử chưa từng tỉnh lại.
6 “Các ngươi cũng biết, trên năm tiễn khác nhau có hai loại độc, hợp tác của tả tướng cùng hữu tướng thực rõ rệt, chỉ không biết sự hợp tác đến mức độ nào.
7 Thiệu Ngạn Mục kích động hướng tới, ôm trọn cái bàn, chuẩn bị tìm hoàng đế tính sổ. Chưa nghĩ Triệu Lẫm này Hoán này hoàng đế ngồi tư thế không sao, một cẳng chân dài đang duỗi ra bên ngoài.
8 “Được rồi sao?” Rất mong chờ a.
Gật đầu. Nhưng vẫn sững sờ ở chỗ đó, do dự một lát. Trước mặt người khác biến hóa. . . Chung quy nghĩ có lẽ có chút không thích hợp.
9 “Ôi uy ~~!” Thật nguy hiểm, nơi này sao tự nhiên lại có khối đá gồ dậy? Hại hắn mơ mơ hồ hồ ngã.
“A! Đức công công, không việc gì chứ?” Công công này chính là người bên cạnh hoàng thượng, không thể đắc tội a! Thị vệ dẫn đường có chút khẩn trương.
10 “n ~ thật thoải mái nha!” Trong mùa này còn có thể phao nước nóng thực sự là quá sung sướng ~ Thiệu Ngạn Mục sâu trong lòng cảm thán, đây là lợi ích của người đương quyền a.
11 Trăng tối phong cao, chính là đêm giết người. . . |||
Thiệu Ngạn Mục đã thay một thân y phục dạ hành(y phục đi đêm) đang sinh ngẩn ngơ. Hắn hoàn toàn bất ngờ Triệu Lẫm Hoán sẽ để ý chuyện bảo bối như thế.
12 Thân thể cẩn thận trở mình, bấm ra vuốt hổ khẽ mở trang sách, bung lên một cơn bụi nhỏ.
“Ắt xì ~~” một tiếng hắt xì nho nhỏ, khiến trái tim tiểu lão hổ nhảy mạnh vài cái, hiện tại nếu như bị phát hiện không dễ dàng có thể đối phó đâu!
Trợn to mắt nhìn sách kia vài lần.
13 “Khởi bẩm hoàng thượng, đại phu đã mời tới, hiện đang ở ngoài chờ. ” Là Tiểu Đức Tử.
“Mau truyền. ”
Theo Tiểu Đức Tử vào là nam tử trung niên, xách một hòm thuốc, gầy gầy cao cao.
14 Mới từ bên ngoài trở về, tâm tình Thiệu Ngạn Mục có thể nói rất tốt. Hắn thật không ngờ Triệu Lẫm Hoán an bài hắn tới đội một hộ vệ, có thể hắn rốt cục hiểu được kêu hắn đi dưỡng ngựa cũng không phải một chuyện quá sáng suốt đi.
15 Mà Triệu Lẫm Hoán bởi vì sợ đau, phía dưới của bản thân bị căng ứ giày vò đến da đầu tê dại. Không thể chờ đợi!
Chính là đem thân thể chen vào giữa hai chân người dưới thân, ngay cả quần áo lót của phần dưới cơ thể Thiệu Ngạn Mục đều bị hắn rất nhanh cởi sạch bách, không hề theo quy tắc trình tự với thân thể trần trụi của hắn sờ loạn một hồi!
Thiệu Ngạn Mục bị hắn lăn qua lăn lại có chút thanh tỉnh lại.
16 Trong gian phòng tràn ngập nồng đặc mùi vị tình sự sau khi kết thúc, quần áo đồ vật rơi lả tả, còn nam nhân đang ngồi bọc chăn dựa vào trên giường! Tất cả cái này đều khiến Nghi Phi phẫn nộ!
Hai tay giấu ở trong tay áo nắm chặt nảy sinh ác động.
17 Trước mắt người đổ rạp trên mặt đất, đang liều mạng mà lui thân thể của bản thân, phát run, cúi đầu, rời rạch đầu tóc cũng lộn xộn, liều mạng khẩy mười ngón từ lâu tróc ra máu chấm mặt đất, trên người cũng đầy vết thương, Triệu Lẫm Hoán nhận rõ thương tích nào là của bản thân lưu lại, thương tích nào vừa hung bạo ra.
18 Mạnh mẽ chống thân thể ngồi xuống, cố gắng di động nửa người dưới đau nhức không ngớt, đỡ cột giường miễn cưỡng đứng dậy.
Hai chân không ngừng run rẩy, khiến Thiệu Ngạn Mục khó có thể ổn định thân thể.
19 Ở lại Hồi Lạc hoa viện đã nhiều ngày.
Nhớ tới ngày ấy về sau lại từ trên giường tỉnh lại, phát hiện trên người sớm được tẩy rửa thích đáng, còn thay áo trong sạch sẽ, cả người đều là thanh thanh sảng sảng, Thiệu Ngạn Mục biết hẳn là cái hoàng đế kia làm, không khỏi đưa tay sờ sờ khuôn mặt bản thân đỏ lên.
20 Buông chén rượu, một tay đem Thiệu Ngạn Mục vẫn còn đang đờ ra kéo vào trong lòng bản thân, ở bên tai hắn thổi khí.
Thiệu Ngạn Mục run cái, nhìn trước mắt bày ra khuôn mặt nghiêng thành, hắn giác ngộ bản thân lại lần nữa bị cái người con trai này đầu độc.
Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350
Thể loại: Huyền Huyễn, Khoa Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50