1 “Không! Không cần! Như Sơ! Ngươi dám! Ngươi dám! Đừng làm cho ta hận ngươi! Đừng làm cho ta hận ngươi!”Trong phòng ở trên giường, thiếu niên cả người là máu không để ý đả thương đầy người cùng khóe miệng không ngừng chảy xuống máu, vùng vẫy muốn theo trong tay hai người bắt lấy hắn giãy thoát ra, nhưng có dùng hết sức lực để vùng vẫy hắn cũng dễ dàng bị hai người kia đặt ở trên giường.
2 Hậu viện Đình Vương phủ, Xuân Hạ Thu Đông bốn lâu làm thành một cái đường cong, trung gian có một tràng tử * hình tròn, tràng tử sâu ước chừng ba thước, bên ngoài tràng tử cùng bốn lâu đối lập nhau là một đài quan sát địa thế tương đối cao, trên đài đặt giường trải da sói trắng mà Ổ Dạ Lôi yêu thích nhất.
3 Trên cây, Trác Như Sơ đã mặc xong y phục lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, nhớ lại chuyện cũ. Vô luận là đem thân mình cho người nọ, hay là bởi vì người nọ phế đi một thân công lực, tóc đen biến thành tóc trắng, y cũng chưa từng hối hận, chuyện đã làm sẽ không hối hận, huống chi là cứu mạng người nọ.
4 Trác Như Sơ xuất hiện câu đi tất cả sự chú ý của Ổ Dạ Lôi, ngay cả Vương gia phủ hắn cũng không ra, suốt ngày ở trong phủ cùng Trác Như Sơ đấu trí đấu dũng, nếu không lại phái người khắp nơi tìm kiếm tăm tích của Trác Như Sơ.
5 Giống như thiếu niên mới nếm thử tình dục, Ổ Dạ Lôi sau khi xuất cung ngay cả xe ngựa cũng không ngồi, trực tiếp cưỡi ngựa phi như bay về Vương phủ. Hơn nửa tháng này đủ để làm hắn hiểu rõ tính tình Trác Như Sơ.
6 Bước vào Túc Phong Đường, quả nhiên thấy Trác Như Sơ ngồi ở trên ghế chờ hắn. Ổ Dạ Lôi tiến lên ôm y, khom người nói: “Đêm nay chúng ta không ăn ở trong phủ, đi ra ngoài ăn.
7 Trước cửa Đình Vương phủ, xe ngựa của Ổ Dạ Lôi kỳ quái đậu ở chỗ này, thị vệ của hắn phân tán ra bảo vệ an toàn cho hắn. Một đạo bóng dáng màu trắng xa xa đứng ở trên cây, cành lá dày đặc che lấy y, căn bản không có người phát hiện y đứng ở nơi đó.
8 “Mẫu hậu, người tìm nhi thần đến có chuyện gì?”“Dạ nhi, mẫu hậu nghe nói ngươi gần đây trừng trị không ít tham quan ô lại. Mẫu hậu thật cao hứng, cũng yên tâm không ít.
9 "Hoàng thượng, Cần Vương đến. ”“Truyền. ”Sắc mặt tái nhợt ngồi trên ghế rồng, bất quá mới có hai ngày, Ổ Mạc Cát liền gầy đi rất nhiều. Hắn dĩ nhiên sẽ không vì Kỳ Hoa mà đau lòng, hắn đau lòng là Đình Vương bức bách hắn.