1 Khoảng bốn tỷ năm trước, trái đất là một hành tinh mới sinh, giống như hàng tỷ hành tinh khác trong vũ trụ, địa cầu lúc đó chỉ là một hình cầu không phát sáng quay quanh mặt trời, không có sinh mệnh, hoang vu cằn cỗi.
2
“Kết thúc phẫu thuật, khâu lại. ” Bác sĩ Từ bước lui lại, nhường vị trí.
Trợ thủ tiến lên, tiếp nhận công việc, bác sĩ Từ nhìn thủ pháp tinh chuẩn thành thạo của trợ thủ, gật đầu xoay người rời phòng phẫu thuật.
3
Thước Nhạc ngồi trong tây nhĩ phòng dỗ Phi Phi ngủ, lúc đứa bé sắp ngủ, Khúc Phàm từ bên ngoài vào “Ngủ rồi?”
“Uhm, chơi cả ngày đêm rồi, còn chưa kể truyện được một nửa đã ngủ.
4 Không cần bận tâm Thước Nhạc và bọn nhỏ nữa, hành động của Khúc Phàm nhanh hơn nhiều, chỉ có điều trong quá trình bắt có một vấn đề nhỏ, người vào sau này, là một dị nhân hệ băng, khi phòng thủ Khúc Phàm thiếu chút bị băng đâm đến, vốn nghĩ là xen vào, giờ thì quang minh chính đại rồi, đây chính là việc của anh.
5
Buổi tối khi Thước Nhạc dẫn hai cậu bé từ bệnh viện về, thấy không ít người tìm thứ gì đó ở đại sảnh, lúc Khúc Phàm về đã hơn mười một giờ.
Thước Nhạc hâm nóng cơm nước cho Khúc Phàm, đặt ở bàn nhỏ trên giường la hán.
6 Cho tới giờ Thước Nhạc chưa từng là một người cầu tiến, điều này có lẽ cũng có liên quan tới cách giáo dục từ nhỏ của cha mẹ, hai vợ chồng hơn ba mươi tuổi mới có cậu, đương nhiên rất yêu thương, công việc của cha mẹ cũng không tệ, trong nhà chỉ có một đứa con cuộc sống lại không có áp lực gì, cậu có yêu cầu gì cũng được thỏa mãn, dần dần Thước Nhạc cũng không còn yêu cầu gì, dục vọng về vật chất không mạnh, lúc những đứa trẻ khác phiền lòng vì thi cử, cậu cũng không nghĩ tới thi được thứ nhất, dù sao Thước phụ Thước mẫu cũng không mong chờ sau này con mình có tiền đồ lớn, huống chi thành tích của cậu vẫn luôn khá.
7 “Ba ba…” Thước Nhạc nhắm mắt nghĩ người trong nhà thích ăn cá bơn chiên, định lấy vài con từ biển, vừa lên boong tàu thì Kì Kì lao mạnh vào lòng cậu như một quả pháo.
8 Ngày thứ ba trong kỳ nghỉ tết nguyên đán, Thước Nhạc tham gia hôn lễ của Chu Bình và Tôn Kỳ, từ chuyện của Trương Thiến, cậu không còn tham gia họp lớp, không còn hứng thú, nhưng lần này Tôn Kỳ và Chu Bình tự mình tới bệnh viện gửi thiệp mời, cậu không thể không đi, vài năm nay chũng chỉ có Tôn Kỳ và Chu Bình là hay gặp cậu, ai bảo người ta làm về hộ khẩu đâu, tốt nghiệp xong vừa đi làm thì vô tình gặp Khúc Phàm, tình cờ là một lần đi dạo với Khúc Phàm thì bị hai người gặp, đương nhiên càng ngày càng thân.
9 Cơm nước xong, Tây Tây đề nghị mọi người cùng nhau đi tiếp, lúc ăn mọi người cũng không thoải mái, ngoại trừ cô dâu chú rể, đi một chỗ khác, tới một cửa hàng nhỏ thiết kế ấm áp, Thước Nhạc không từ chối, ôm con gái Trương Du là Huyên Huyên không buông tay.
10 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
(còn gọi là Bạch ngọc hay Dương Chi ngọc, là thượng phẩm trong các loại nhuyễn ngọc, cực kỳ trân quý.
11
Nghe câu hỏi của Khúc Phàm mặt Bàn Tử nhăn lại, đỏ lên.
“Ta biết cậu ta định làm gì. ” Cao Cường và Bành Vân từ dưới lầu lên nghe câu hỏi của Khúc Phàm thì nói, Bành Vân đứng bên cạnh anh cũng đầy mặt ý cười.
12 Trên bàn phòng thí nghiệm đặt một cốc giữ nhiệt, cốc phủ kín bằng vụn gỗ, Thước Nhạc cẩn thận rót nước hồ vào trong, cẩn thận quan sát nước trong cốc không được quá nhiều, dùng tay cảm nhận sự thay đổi của linh khí trong cốc truyền ra, nín hơi nhìn sự biến hóa của cốc, phòng thí nghiệm im lặng, chỉ còn tiếng thở nhẹ của cậu, tuy mắt thường không thể nhìn thấy, nhưng dùng thần thức có thể cảm giác được một tia biến hóa, thành công rồi, xem ra tác dụng của nước hồ quả thực rất mạnh.
13 Ôm chậu cây mà cậu đặt tên là song sắc về nhà, tất cả tư liệu có liên quan tới nó ở phòng thí nghiệm đều bị cậu đặt vào không gian, sau này không bao giờ đem những cây này tới bệnh viện nữa.
14
Khụ khụ…khụ…Thước mẫu liếc nhìn con trai mình, còn đang ăn, làm gì như kẻ choáng váng vậy chứ.
Thước Nhạc đỏ mặt nhìn mẫu thân, vội cúi đầu ăn.
15 Chỉnh lại quần áo, Thước Nhạc đỏ mặt ngồi trên tháp, “Đến ba xem thử, Lam Tử làm sao vậy?” Tuy trong không gian nuôi không ít động vật, nhưng nói ra, Lam Tử và Ngũ Sắc ở bên họ lâu nhất, vốn còn có hai con vẹt vàng xanh, làm tổ trong không gian, ít khi ra ngoài, Lam Tử và Ngũ Sắc thì luôn chơi đùa bên cạnh bọn họ, Lam Tử nhiều chuyện nghịch ngợm nên người trong nhà đều rất yêu thích, ngày thường Thước Nhạc vẫn cho hai con vẹt uống nước hồ, trí lực giờ cũng tương đương đứa trẻ sáu bảy tuổi.
16 Ngồi nhìn tài liệu trong phòng làm việc mà không yên lòng, tâm tư toàn đặt ở không gian, Khúc Phàm vào không gian tu luyện đã ba ngày, anh dùng hai ngày đầu để tẩy tinh phạt tủy, bỏ đi tạp chất trong cơ thể, hôm qua bắt đầu tiến vào tu luyện.
17 Đã nhiều ngày, chuyện đầu tiên vào buổi sáng là nhìn Khúc Phàm tu luyện xong chưa, sáng nay cũng không ngoại lệ, Thước Nhạc dùng tinh thần lực nhìn, Khúc Phàm đang đi quanh mấy khối nguyên thạch xem xét gì đó.
18 Đóa hoa sen đầu tiên khiến Thước Nhạc có không gian, đóa hoa sen thứ hai khiến thức hải của cậu mở rộng, đóa thứ ba lại khiến cậu có khả năng sinh con, đóa hoa sen thứ tư sẽ mang tới cái gì, Thước Nhạc thực chờ mong.
19
Thước Nhạc nhịn sự nghi hoặc trong lòng xuống, cười nói với bảo bối “Mắt con rất đẹp, Tiếu Tiếu không phải quái thú đâu. ”
Tròng mắt dựng thành một đường thẳng từ từ tròn lại, lộ ra con ngươi đen ánh xanh, lóe lên rất đẹp, Tiếu Tiếu bực tức nói “Tiếu Tiếu mọc mắt mèo rồi, không phải quái thú sao? Mắt người không giống thế này.
20 Qua năm cũ, tứ hợp viện náo nhiệt hẳn lên, năm nay anh trai chị dâu của Khúc Phàm, gia đình bác Thước Nhạc đều tới, không vài ngày cũng tới tết, Khúc gia cũng liền dọn qua bên này luôn, quả thực rất náo nhiệt, lần đầu tiên Thước Nhạc cảm thấy nhà mình cũng không lớn như mình nghĩ.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 161