1 Một thế giới dung nham nóng bỏng, không thấy điểm đầu và điểm cuối, nham tương gào thét. Một vị lão giả ngồi nhập định, phảng phất như những cái kia dung nham không ó chút nào ảnh hưởng đến hắn.
2 - Có thể cho ta vào trong không?
- Không được! Không xác định được ngươi là ai ta sẽ không để ngươi tiến vào.
Vương lão có chút lo sợ. Gần đây xem thời sự có rất nhiều vụ nhân lúc chỉ có trẻ em và người già ở nhà mà tiến hành cướp của giết người.
3 Sáng sớm, Dương Thiên thức dậy, vệ sinh cá nhân và ăn sáng rồi lập tức lái xe đi đến trường đại học. Hắn không quá chú trọng phương tiện di chuyển nên chỉ mua một chiếc xe hơi loại bình thường.
4 Bước vào phòng học, Dương Thiên thoáng nhìn quanh một lúc rồi tiếng về phía bàn trống ở cuối dãy lớp. Nơi này thuận tiện quan sát toàn khung cảnh lớp học.
5 Thấy gương mặt ngạc nhiên của Dương Thiên, Lý Bàn liền hỏi:
- Ngươi biết nàng?
- Không. Ta chỉ thấy nàng có điểm quen mất. Không biết đã thấy qua ở đâu.
6 Bước ra khỏi bệnh viện, Dương Thiên liếc nhìn đồng hồ:
- Đã hơn 13h rồi, cũng nên về nhà ăn trưa một chút.
Dù đến cảnh giới của hắn có ăn hay không cũng không còn quan trọng nữa, nhưng hắn vẫn muốn tận hưởng cuộc sống như một người bình thường.
7 Vừa rời khỏi quán bar Hải Nam, Dương Thiên ngay lập tức bị đám người nhào tới:
- Dương Thiên, vừa rồi ngươi rất là lợi hại nha, thoáng chốc đánh ngã nhiều người như vậy.
8 Theo chân đám người bay UauDIEf vào sâu trong rừng rậm, cuối cùng dừng chân trước một hang động nằm chênh vênh ngay chính giữa ngọn núi. Ma môn lão giả quay ra nhìn Ẩn Long đảo lão giả:
- Động phủ nằm trên kia chỉ có ta và ngươi có thể lên đến, dựa theo ta thấy trận pháp phía trước động phủ không đơn giản, chi bằng hai ta tạm thời hợp tác, bằng không nếu Ám tổ đến thì sẽ rất phiền phức.
9 Ngắm nhìn Huyết Ma kiếm, Dương Thiên lộ vẻ hài lòng, thanh ma kiếm này có thể dựa vào chém giết mà tăng cường sức mạnh, có tiềm lực rất lớn. Dương Thiên bây giờ thiếu khuyết chính là vũ khí, các món tiên bảo của hắn đều có uy lực quá lớn, không tiền để sử dụng tại địa cầu, ma kiềm vừa vặn đáp ứng.
10 Thấy Tần Tuyết có chút luyến tiếc, Dương Thiên mừng thầm, xem ra kế hoạch tiến triển rất thuật lợi. Phóng ra hai đạo linh khí cứu tỉnh hai tên bảo an, sau đó đi ra ngoài.
11 - Ta biết, vào đi.
Nói xong, cũng không đợi Tiêu Chính Long đáp lại, liền bước vào nhà. Tiêu Chính Long không nhanh không chậm bước theo sau, ngồi vào ghế đối diện Dương Thiên:
- Ngươi biết ta?
Tiêu Chính Long vốn cực kì nổi tiếng trong giới hắc đạo, bởi vì tài trí cũng như thủ đoạn huyết tinh của hắn, hắn cho rằng việc Dương Thiên biết đến hắn cũng rất bình thường.
12 Lão giả lập tức cau mày, chăm chú nhìn Tô Nguyệt Nhi hỏi:
- Nguyệt Nhi, ngươi cũng biết ma kiếm xuất thế là đại sự, để tránh kinh động đến cao tần của các môn phái khác ta đã trả cái giá không nhỏ để che dấu chuyện ngươi xuống núi.
13 Tần Chính chỉ liếc nhìn Dương Thiên một cái rồi quay sang nói với lái xe:
- Đến Thiên Hải quán.
Xong cũng không nhìn Dương Thiên, nhắm mắt vờ như đang ngủ.
14 Mấy ngày tiếp theo, cuộc sống của Dương Thiên diễn ra rất thuận lợi. Sáng lên trường học, bàn bạc với Lý Bàn về các mỹ nữ. Nghe nói Triệu Vũ Hinh lão sư đã về, rất có thể sẽ dạy bọn họ một vài môn.
15 Bóng người hiện rõ, một thanh niên mặc áo khoác đen, gương mặt bình thường, ánh mắt xem thường những người xung quanh. Thanh niên vẫy nhẹ tay, lập tức một mùi hương tỏa ra.
16 Sáng sớm, Dương Thiên nhận được cuộc gọi của Vương lão.
- Dương Thiên, cháu gái ta đã từ nước ngoài trở về, ngươi có rảnh đến xem nàng một chút.
Dương Thiên nghe Vương lão nói, liền nhớ đến Vương lão trước đây đã từng nhắc đến có một cô cháu gái bị bệnh nan y từ nhỏ.
17 Một lát sau, Mộc Vũ Hàm mang đồ ăn ra, cũng không có vội vàng đặt xuống rồi bỏ đi như mọi khi mà ngồi đối diện với Dương Thiên. Nhìn Dương Thiên một lúc rồi nói:
- Dương Thiên, những ngày vừa qua thật có lỗi, ta cứ nghĩ người là một tên công tử nhà giàu chỉ thích đùa giỡn phụ nữ.
18 Thuê một chiếc thuyền hình con vịt xong, Dương Thiên cùng Diệp Linh bắt đầu đạp ra giữa hồ. Chung quanh cũng có rất nhiều chiếc khác đang qua lại. Diệp Linh hào hứng la to:
- Dương Thiên, ngươi mau đạp nhanh, ta muốn thử tông vào con vịt phía trước.
19 Dương Thiên cùng Diệp Linh vừa đi xuống, lập tức nhận được một trang vỗ tay hoan hô, khen ngợi. Quản trò vẻ mặt tươi cười đi đến:
- Chúc mừng tiểu huynh đệ, ngươi thật sự đã thành công a.
20 Cảm giác được Diệp Linh hai tay đang bám chặt lấy cổ mình, Dương Thiên thầm nghĩ:
- Cô nàng này không phải định bóp chết ta chứ?
Mở cửa khoan chứa xong Dương Thiên dùng thần thức quét qua toàn bộ vong quay, dừng lại một chút xác định lộ tuyến, xong xuôi liền bắt đầu leo xuống.
Thể loại: Trọng Sinh, Nữ Phụ, Nữ Cường, Đô Thị, Ngôn Tình
Số chương: 50
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Ngôn Tình, Khoa Huyễn
Số chương: 50