481 Thanh Hàn nhìn chằm chằm Hỏa Vũ Kiếm trên tay Dương Thiên bằng ánh mắt khó tin. Dương Thiên từ tốn giải thích:
- Ta nghĩ cha ngươi làm vậy là vì muốn bảo vệ cho ngươi.
482 Bản thể của Liệt Viêm Kình là loại yêu thú nào Dương Thiên không biết, nhưng có thể tiến giai đến thất cấp Đại Thừa kỳ chắc chắn không tầm thường. Hơn nữa, con yêu thú kia chỉ mới nửa bước Đại Thừa kỳ đã khiến Liệt Viêm Kình cảm thấy uy hiếp, đây không phải thứ yêu thú thông thường có thể làm được.
483 Nghe được âm thanh này, Thôn Thiên Thú lập tức nhận ra chủ nhân của nó là ai. Hắn gầm lên:
- Lần trước để ngươi may mắn trốn thoát, lần này ta sẽ cho ngươi tận hưởng cảm giác sống không bằng chết, xem như “đền đáp” những gì người đã làm với ta.
484 Dương Thiên từ trong khói bụi bay ra, quần áo vẫn hoàn hảo không hề có một vết bẩn. Hắn nhìn Thôn Thiên Thú cười khẩy:
- Thế nào? Nếu vẫn có hứng thú với bảo vật của ta, ngươi có thể tự mình đến đây mà lấy.
485 Vốn nghĩ rằng dưới sự áp chế của Phá Thiên, Thanh Hàn sẽ dễ dàng tế luyện được Hỏa Vũ Kiếm trở thành bản mệnh pháp bảo của nàng. Không ngờ kiếm linh kia vẫn có chút không phục, cuối cùng lựa chọn ra cách dung hợp làm một với linh hồn của Thanh Hàn.
486 Không giống với Liệt Viêm Kình bị Hỏa linh lực cuồng bạo trong cơ thể khiến hắn không dám rời khỏi Thủy Hoàng Giới, Tiêu Đỉnh thường xuyên đến Linh Giới, tiếp xúc với những tu sĩ cao tầng để học hỏi, lịch luyện tăng tiến tu vị.
487 Liệt Viêm Kình cảm thấy có gì đó không ổn, nhưng cụ thể là ở chỗ nào thì hắn lại không nghĩ ra được. Theo sự chỉ dẫn của Dương Thiên, hai người phi hành ròng rã không nghỉ trong hơn một tháng, cuối cùng dừng chân trước một cái sa mạc vắng vẻ.
488 Dương Thiên cười nói:
- Chẳng lẽ Huyền Linh Sơn còn có công dụng khác?
Nữ nhân cung kính đáp:
- Huyền Linh Sơn linh khí nồng đậm, trả qua vô số năm đã hình thành lên một cái Linh Tuyền.
489 Vực Ngoại Thiên Ma trừ khi đạt đến Đại Thừa kỳ, bằng không sẽ bị Linh Giới bài xích, khiến cho tu vị suy yếu đi rất nhiều, thậm chí mất mạng. Vì vậy, mỗi lần dự định tấn công Linh Giới, bọn hắn đều cho một cánh quân đi tiên phong âm thầm xâm nhập, bắt giữ tu sĩ để cướp đoạt thể xác.
490 Tìm kiếm lối ra với Dương Thiên cũng không phải chuyện gì quá khó khăn. Sử dụng Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn, Dương Thiên dễ dàng tìm được cửa ra. Bước qua cánh cửa kia, Dương Thiên phát hiện nơi mình đang đứng là mặt sau của Huyền Linh Sơn, đi nửa vòng núi sẽ đến được vị trí của Linh Tuyền.
491 Trong lòng Dương Thiên thầm than xui xẻo, bề ngoài lại tỏ vẻ tùy tiện đáp:
- Ý đồ? Đừng nói khó nghe như vậy. Ta chẳng qua đang dùng thần thức dạo quanh đây, vô tình phát hiện vị trí của linh mạch mà thôi.
492 Vân Bằng có chút gấp:
- Mau nói đi.
Dương Thiên bình thản:
- Ngươi dường như rất vội vả?
Vân Bằng gật đầu:
- Nhiều năm trôi qua, đạo tâm của ta dần bị ăn mòn.
493 Tên Vực Ngoại Thiên Ma kia ngẩn ra, xác định kẻ mà Dương Thiên đang nói đến chính là hắn thì không khỏi kinh hãi:
- Ngươi phát hiện ra ta?
Dương Thiên tỏ vẻ khinh thường:
- Ngươi đứng ngay đó, ta lại không bị mù, tại sao lại không nhìn thấy?
Vực Ngoại Thiên Ma nghệch ra, hắn liên tục lắc đầu:
- Không đúng, huyễn trận này do chính đại nhân thiết lập, cho dù là Đại Thừa kỳ cũng đừng mong phát hiện ra bọn ta.
494 Nhạc Hiên không hiểu:
- Ngươi làm sao biết được?
Dương Thiên không trực tiếp trả lời câu hỏi của Nhạc Hiên mà hỏi lại:
- Ngươi nói khi ta giết chết tên Hợp Thể hậu kỳ kia Ma Hoàng sẽ lập tức cảm ứng được, tại sao đến lúc này hắn vẫn chưa xuất hiện?
Nhạc Hiên ngẩn ra trong giây lát, Dương Thiên nói đến hắn mới để ý.
495 Muốn hấp thu một tên Vực Ngoại Thiên Ma không phải là chuyện đơn giản, đặc biệt khi tên kia còn mạnh hơn Vân Bằng một bậc. Chờ đợi tròn mười ngày, cuối cùng Dương Thiên cũng cảm nhận được khí tức trên người Vân Bằng bắt đầu có sự thay đổi rõ rệt.
496 Bị lưới lửa bắt lấy, bóng đen không cách nào bỏ trốn nửa, hiện nguyên hình thành một cái nguyên anh màu đen nhỏ bằng lòng bàn tay. Khí tức của nguyên anh đã rất suy yếu, dường như một chiêu kia cũng đã rút cạn linh lực của hắn.
497 Rời khỏi Cực Lạc Cảnh được một lúc, Liệt Viêm Kình mới lên tiếng:
- Dương Thiên, ta nghĩ ngươi nên giải thích vài chuyện.
Dương Thiên ngạc nhiên:
- Giải thích chuyện gì?
Liệt Viêm Kình trầm giọng:
- Kẻ vừa rồi rốt cuộc là ai? Khí tức của hắn phát ra khiến ta cảm thấy rất khó chịu.
498 Lốc xoáy linh khí dần tán đi, Dương Thiên một lần nữa hiện ra. Hắn đưa tay về phía trước mặt nắm lại, cảm nhận lực lượng mà mình đang sở hữu. Liệt Viêm Kình đứng đằng xa vội bay đến ngay trước mặt hắn, không nhịn được hỏi:
- Dương Thiên, ngươi rốt cuộc đã đột phát đến cảnh giới nào.
499 Dương Thiên nắm lấy trường thương, vung tay ném nó về phía Liệt Viêm Kình:
- Đến đây coi như xong. Liệt Viêm Kình, lần sau nên biết tiết chế một chút.
500 Nói hết câu này Vạn Sự Thông liền gục xuống. Dương Thiên biết chỉ khi tên này say mới có thể moi hết thông tin từ hắn nên mới mang đến một loại linh tửu đặc biệt, cuối cùng cũng lấy được vài thông tin quan trọng.