1 ✤ Quyển 1 ✤ Chương 1 Tôi tên Lạc Thiệu Hữu. Cái đứa mặt mũi tèm lem, bị người từ phía sau giữ cánh tay lại, bộ dạng khó coi giống chúa cứu thế đang bị tra tấn trên tấm ảnh này chính là tôi lúc hai tuổi.
2 Chương 2 Thay quần áo xong ra cửa, ba lái xe, mẹ đương phiên ngồi chức lái phó. Đằng sau chính là anh em chúng tôi song song mà ngồi, khoảng cách trung gian bốn mươi lăm cm an toàn, cùng tựa vào cửa sổ, im lặng mà ngồi, nhìn không chớp mắt, vẻ mặt túc mục, giống như miếng gỗ.
3 Chương 3 "Anh à, anh không phải là ghét em chứ ?" "Đương nhiên !" Tôi thần trí mơ hồ dùng sức gật đầu. "Vì cái gì ?" Kỳ quái, như thế nào mà thanh âm lại nghe ôn nhu đến vậy ? Mình quả nhiên là say rượu rồi ? "Ngươi đáng ghét !" Tôi chỉ vào nó, nghĩ nghĩ, vừa tựa vào vừa gật đầu tỏ vẻ khẳng đinh.
4 Chương 4 "Anh ngoan như vậy, trước phải thưởng cho anh. " Thanh âm hảo ngọt ngào, thật sự sẽ có chuyện tốt gì sao ? Một bàn tay mò đến giữa hai chân, theo đùi chậm rãi vuốt ve lên trên, từng chút từng chút xoa nắn âu yếm, nơi bị sờ mó trở nên năng nắc đến độ thiêu cháy, tôi hớp nhanh từng ngụm từng ngụm hô hấp, chỉ mong hạ nhiệt xuống, nào biết cái đường đi sờ sờ mó mó, đến giữa bộ vị đột nhiên ngừng lại, bàn tay chặt chẽ bao trùm căn bộ ngay đùi.
5 Chương 5 Ngoài cửa sổ có tiếng kêu, trời sáng rồi à ? Ánh mắt không mở lên nổi, miễn cưỡng nửa ngày mới hơi he hé, tầm mắt lắc lư nhìn trần nhà. Hình như không phải phòng ngủ của mình.
6 Chương 6 "Thiệu Hữu, có người tìm !" "A ?" Tôi hai mắt vô thần ngẩng đầu lên. Từ cái ngày sinh nhật địa ngục kia qua đi, đến bây giờ, chắc cũng đã một tháng.
7 Chương 7 Phải chịu tới trước giờ ngủ tôi mới do dự qua lại trước cửa phòng ngủ của Lạc Thiệu Cung. Mới gõ một chút cửa liền mở, hại tôi ngay cả cơ hội đổi ý cũng không có.
8 Chương 8 "Em thích anh mà, cùng em kết giao có được không ?" ". . . . . . . . . . . . . . . . . " Tôi nhìn nhìn cái gương mặt tuấn tú phi phàm phía trên, trừ bỏ im lặng tuyệt đối, cái gì cũng không dám làm.
9 Chương 9 Bị khoang miệng ấm áp vây quanh làm cho đầu gối tôi như nhũn ra. Ngón tay vặn vẹo bấu lấy vờ vai nó, rồi lại tức khắc nhịn không được ôm lấy cái đầu tao nhã của nó.
10 Chương 10 Đúng rồi, chuyện kỳ này, nghiêm khắc mà xem xét. . . . Cùng bị lừa, cùng lần đầu tiên thần trí không rõ bị dụ X (cường X?), hoàn toàn là hai việc khác nhau, cho nên tôi cũng không có cách nào khác hợp tình hợp lý để xem thường nó.
11 Chương 11 "Cậu là Lạc Thiệu Hữu ? Mời đến phòng nghỉ một chút, có người tìm cậu !" "Vâng !" Tôi cuống quít đứng lên, theo nhân viên công tác hướng vào trong.
12 Chương 12 Tôi thiếu chút nữa đem đống bỏng ngô vừa ăn nôn ra. . . . . . Si tới mức hoa mắt, coi như mày lợi hại. . . . Thằng em diện mạo vương tử của mình còn so ra còn thuận mắt.
13 Chương 13 Có hơi ủy khuất, nhưng vẫn gật đầu một cái : "Ừm. " Giây tiếp theo đã bị đẩy ngã ra băng ghế, kịch liệt công kích cùng âu yếm đến mức tôi thở không nổi.
14 Chương 14 Không biết có phải do thắng trận đấu hay không, Lạc Thiệu Cung liên tục vài ngày nay tinh thần rất tốt, cảm hứng tăng vọt, biểu hiện ở chỗ nó cứ tối là lén chạy vào phòng tôi, vừa đấm vừa xoa đem tôi quăng lên giường.
15 Chương 15 "Anh, em còn một chút nữa mới đi được, anh chờ em nhé?" Bởi vì đã là năm ba, Hội học sinh nếu không lầm thì cũng đến lúc tuyển nhiệm kỳ mới, cuối giờ học Lạc Thiệu Cung còn có mấy việc lộn xộn của Hội học sinh phải xử lý.
16 Chương 16 Đầu óc vốn đã không tốt, đêm nay tâm trạng lại càng hỏng bét, làm hai giờ mà còn đấu với cùng một trang bài tập, bà mẹ lại vô thanh vô tức đẩy cửa tiến vào, cười đến vẻ mặt gian ác.
17 Chương 17 "Tiểu Hữu, em con gần đây gầy kinh khủng, con có biết xảy ra chuyện gì không ?" Bà mẹ kỳ quái đặc biệt thích tìm tôi hỏi thăm mấy tin tức nhỏ, hỏi trực tiếp người ta không rõ ràng hơn sao ? Nói trắng ra, kỳ thật ông ba bà mẹ đều sợ Lạc Thiệu Cung, ai bảo nó luôn có gương mặt nghiêm nghị, lại một bộ thần thánh không thể xâm phạm.
18 Chương 18 Lúc có kết quả trúng tuyển, lại chứng minh đánh giá của nó với tôi. Đừng nói chi đại học T, ngay cả mấy khoa chính quy bình thường phỏng chừng nắm chắc cũng chưa có phần của tôi.
19 ✥ Quyển 2 ✥ Chương 1 "Lạc Thiệu Cung !" Nó hỗn loạn muốn bắt lấy cái mông của tôi, tay cũng cố ý tìm chỗ lõm, "Dừng tay ! Ngươi muốn làm cái gì !" "Có sao nào.
20 Chương 2 Ngày hôm sau tôi có kiên cường chống đỡ thế nào, đi đường cũng khập khiễng, Lạc Thiệu Cung lại khinh miêu đảm tả, nhẹ nhàng bâng quơ dùng một câu "Anh ấy ở phòng tắm trượt chân đụng vào thắt lưng" để giải thích, mà với bậc phụ huynh đại não kết cấu quỷ dị của tôi cư nhiên hoàn toàn tin tưởng.