1 div–div class= (1)
♦
A Ly lặng lẽ ngồi xổm ở đây đã rất lâu, xung quanh tối đen, thi thoảng có vài đốm lửa xanh nhảy nhót, cậu cảm thấy hơi lạnh, nhưng không biết tại sao cậu không cử động được.
2 shadow-tree-kevin-felts
∗
Băng qua bóng tối, rồi hình như đi qua một màng khí nho nhỏ, A Ly đột nhiên cảm thấy thả lỏng rất nhiều, thế nhưng từng đợt không khí lạnh xung quanh vẫn khiến cậu không tự chủ tiến gần đến bên Vô Yên.
3 s-300xn-event-image-hswni-fire-seminars
Khi nhìn đến ngọn lửa thì A Ly không tự chủ phát run lên, cả người cậu đứng ở cửa không cách nào cử động, tựa hồ một giây tiếp theo, ngọn lửa sẽ thiêu đốt thân thể cậu, hoàn toàn tiêu diệt cậu.
4 s-300xn-event-image-hswni-fire-seminars
Một bàn tay tái nhợt duỗi tới đặt lên vai cậu, cậu cảm giác có một luồng gió thổi vào trong cơ thể, cậu lập tức cử động được, quay đầu nhìn thấy gương mặt nhợt nhạt, lòng A Ly lo lắng: “Xin anh, tôi phải quay về, tôi phải quay về”.
5 13816756259_8108
Mặt Vô Yên hơi tái, y nhìn xuống đôi tay của mình, y không nghĩ nhiều như vậy, chẳng qua chỉ không muốn đối phương chịu chút đau đớn nào.
6 13816756259_8108
Lúc tỉnh lại, A Ly cảm thấy đầu hơi choáng váng, cậu dùng tay xoa bóp đỉnh đầu, trong đầu hình như xuất hiện một cái bóng mơ hồ, trong khung cảnh mưa phùn trắng xóa, chỉ có gương mặt mơ hồ của người kia, nhìn không rõ dung mạo, chỉ có thể thấy rõ bộ dáng tươi cười vô cùng chói lọi, vô cùng ấm áp.
7 11368-Disappear
Con vịt chết mà còn mạnh miệng, Đế Hỏa trong lòng len lén nở nụ cười, đương nhiên hắn sẽ không đi đâm chọt nữa, dù sao nhìn bộ dáng sầu não của vị lão hữu này cũng vô cùng thoải mái.
8 11368-Disappear
Ánh sáng vỡ vụn ôm trọn linh hồn A Ly, thân ảnh A Ly càng lúc càng nhạt nhòa, nháy mắt đã không thấy đâu nữa.
Môi Vô Yên giật giật, chung quy vẫn không thốt ra lời nào, bàn tay nâng lên lại buông xuống, gương mặt tái nhợt của y lộ ra nụ cười khẽ, đó mới là chốn về tốt nhất của cậu ấy, nhưng nụ cười kia không giấu được nỗi cô đơn không nói nên lời.
9 firefly5_mini
Ánh lửa ma trơi xanh biếc bồng bềnh lơ lửng, vô số chạc cây màu đen kết thành hình dạng lưới tạo thành một cái kén ở trung tâm, ở chính giữa có một thứ gì đó đang chậm rãi phập phồng, giống như tiếng hô hấp của sinh vật.
10 fireflies-Yuki-Saro-3
Nơi này là một đầm lầy tối đen, khí độc cuồn cuộn bốc lên bọt khí, òng ọc chảy ra từ trong đất, “bụp” một tiếng rồi biến mất, phía trên sương mù nồng nặc bủa vây bốn phía, sương mù chậm rãi di động, mãi mãi trường tồn.
11 fireflies-Yuki-Saro-3
Sâu thẳm trong hắc ám lại truyền đến một tiếng gầm nhẹ buồn bực, những sợi dây leo cấp tốc kết lại tầng tầng lớp lớp vây quanh A Ly, tựa như dây leo đã trở thành khôi giáp nặng nề, bảo vệ vật bên trong, cây thương của Tham Lang dù có dài đến đâu cũng vô pháp đâm xuyên qua lớp bảo vệ này.
12 shadow-tree-kevin-felts
“Ngươi muốn chết?”. Ngón tay trắng bệt của Vô Yên bóp chặt cổ Tham Lang, ấn mạnh hắn vào một cái cây.
Khóe miệng Tham Lang khẽ nhếch, dòng máu đỏ sẫm chảy xuống từ đôi môi tái nhợt, bắt đầu từ sau ót, y phục dính liền với máu thịt đều bị xé rách, lần va chạm này làm cho vô số nhánh cây đâm sâu vào da thịt hắn, hắn không khỏi cảm thấy muốn ngất đi, nhánh cây màu đen phía sau không ngừng điên cuồng kéo dài trong cơ thể hắn, ra sức hấp thu chất dinh dưỡng.
13 firefly5_mini
Bên trong cung điện lộng lẫy im lặng quỷ dị, thảm lót sàn màu đỏ sậm kéo dài về hướng cửa, tựa như Huyết Hà chảy mãi về một nơi xa không biết tên gọi.
14 firefly5_mini
Sau khi âm thanh trầm thấp của Quỷ Lam tiêu tán, không khí an tĩnh bao trùm cả đại điện.
Đế Hỏa nhướng mi, nhìn Quỷ Lam rồi lại nhìn Vô Yên, bộ dáng như đang xem kịch vui: “Quỷ Lam, con mắt ngươi thật không tệ, không tệ ha ha ha”.
15 fireflies-Yuki-Saro-3
“Đế Hỏa”, giọng nói Vô Yên có phần bất đắc dĩ, chuyện này xác thực không phải Quỷ Vương thì không thể làm được, nếu Đế Hỏa không chịu giúp thì thật sự y không biết đi tìm con quỷ nào hỗ trợ.
16 9899
Đường nhìn của Quỷ Lam cuối cùng cũng rơi trên người Tham Lang đang nằm trên mặt đất, y phục màu đen rách tơi tả, vết thương sau lưng thoạt nhìn thấy giật mình, vết thương nhiễm máu đỏ tươi, toàn bộ phần lưng cứ như thịt bị băm vụn.
17 9899
Quỷ Hòe quanh năm bị quanh quẩn bởi tiếng nức nở âm trầm, bên dưới làn sương mù dày đặc che dấu vô số tiểu quỷ giãy dụa suy biến.
Vậy mà hôm nay, Quỷ Hòe lại tương phản với mọi ngày, an tĩnh dị thường, không có nức nở, không có gào thét, bĩnh tĩnh tựa như một khối mã não đen sậm.
18 “Đã xong chưa?”.
“Xong rồi, xong rồi”. A Ly vội vàng mặc áo khoác vào người rồi chạy ra khỏi phòng, một bóng hình thật dài đập vào mắt cậu, ánh nắng bên ngoài chiếu vào, xung quanh người đó tỏa ra vầng hào quang màu vàng, trên mặt người đó mang theo nét cười ấm áp, cưng chiều xoa đầu A Ly.