1 Một thiếu niên trông có vẻ giản dị , tuổi khoảng mười lăm mười sáu đang nhìn một chiếc nhẫn kim cương đắt tiền được đậy trong lồng kính của quầy hàng.
2 Học sinh xung quanh nghe Vương Khiếu Thiên hô to tên là Mộ Dung Uyển Nhi đều có hơi kinh ngạc. Ai cũng biết Mộ Dung Uyển Nhi là hoa khôi Hệ Robot, cha mẹ lại là quan lớn Quân đội.
3 Hai người còn lại cứng đờ không giơ chân nữa, bọn họ kinh hoàng nhìn Vương Khiếu Thiên, nhìn bàn tay đang nhiễu đầy máu của hắn. Vương Khiếu Khiên lúc này đang bị hệ thống khống chế sao mà cho bọn hắn có thời gian phản ứng chứ, tay hắn lại tiếp tục vung lên về hướng cổ hai người còn lại.
4 "Là ngươi, là kẻ hôm qua thổ lộ với ra, ngươi, ngươi không được qua đây. " Mộ Dung Uyển Nhi nhìn một đống chân, tay, nội tạng, đầu của mấy người. Mặt đất la liệt chai rỗng, lại còn cả Vương Khiếu Thiên máu đầy người, hai tay thì đỏ tới đen kịt.
5 Khi Vương Khiếu Thiên trong cơn hôn mê, linh hồn hắn bước vào một không gian u ám được trải rộng bởi vô số mộ bia. Vương Khiếu Thiên nhìn thấy đứng trước mặt mình là một người trung niên trông rất tà nhưng dáng vẻ cũng rất có uy nghiêm.
6 Giữa vũ trụ mênh mông, trong phòng chỉ huy tại tổng hạm của Hạm đội Số 2, một người trung niên quắc thước cả người tỏa đầy sát khí đang ngồi trên ghế tổng chỉ huy, nhìn hình chiếu lập thể đang phát một đoạn video.
7 "A, cái gì chứ, ngài hiệu trưởng có nhầm không, bị tâm thần sao có thể ra chiến trường được chứ. Cái này không phù hợp với điều khoản 53 thuộc điều 2 của Pháp luật cơ bản Công dân Tinh Minh quy định, hơn nữa ta đã học Hồi phục tâm lý, có quyền được miễn tham gia chiến trường, ta muốn chống án.
8 "Hệ thống Lâm Phi ơi, chỉ số đó rất bình thường mà! Ngươi kỳ vọng ta quá cao rồi, ngươi phải có một cách nhìn bình thường để xem xét mọi thứ. " "Trước đó ở cuộc thi đầu vào ta đã trải qua kiểm tra thân thể, tuy rằng không tỉ mỉ bằng ngươi nhưng cũng biểu hiện chỉ số thân thể ta không đạt tiêu chuẩn, không trở thành chiến sĩ robot được.
9 Vương Khiếu Thiên sau khi nghe lời nói của Chiến Thần Hệ Thống thì trong lòng oán hận a, thế nhưng ngoài miệng cũng không dám nói ra, vẻ mặt như là đưa đám.
10 Vương Khiếu Thiên đeo cái kính râm nhìn y chang kính bơi lội, trong chốc lát còn chưa thích ứng nổi, dù sao hắn vốn là thấy thế giới này tràn ngập sắc màu, đột nhiên giờ chỉ toàn hai màu đen trắng thì đương nhiên rất là khó chịu.
11 "Đi thôi nhóc con, đến chỗ khoang cứu sinh của ta bị rớt xuống mà kiếm ít đồ. Ngươi dắt ta đi đi, người già rồi thì đi lại khó khăn lắm. " Quái vật xúc tu đầu người nói với Vương Khiếu Thiên, các xúc tu liền nhanh chóng di chuyển đến chân của hắn, rồi trèo lên đùi.
12 "Cái gì, phải tới hang núi trước đêm nay, còn không thì sẽ bị Trùng tộc ăn mất, khoảng cách tới hang núi kia có còn xa lắm không, chừng nào sẽ đến tối vậy, ngươi tại sao không nói sớm!" Vương Khiếu Thiên quay đầu quát to về phía cái đầu Phùng Hợp bà bà bên hông, đồng thời tăng nhanh bước chân, chuyển từ đi bộ thành chạy vọt.
13 "Kỳ quái, đừng cao hứng quá sớm, ngọn núi này rất có thể có vấn đề. Ta dự tính lộ trình hẳn là phải qua hơn mười giờ vũ trụ thì mới sẽ thấy núi nhỏ, như thế nào hiện tại đã thấy được.
14 "Hiện tại đi vào trong núi, đây là lúc chuyển sang đêm, bên trong khe núi chắc sẽ có nguồn nước. Ngươi không cần quá mười phút sẽ có thể tìm thấy nguồn nước an toàn.
15 Trong sơn động, Con Mắt Thần Chết của Vương Khiếu Thiên tại trong màn đen, nếu như cẩn thận chú ý thì sẽ phát hiện ánh mắt màu xám trắng này còn mang theo khí tức tử vong khiến cho người ta trầm mê.
16 Hệ thống chiến thần Lâm Phi mang theo gương mặt uy nghiêm cùng tà ác xuất hiện ở trong đầu Vương Khiếu Thiên. "Vì thỏa mãn yêu cầu nâng cao năng lực chiến đấu cùng khả năng sinh tồn của ký chủ, hệ thống chiến thần đã cố gắng tạo ra nhiệm vụ lần này, ký chủ cũng không cần phải cảm tạ.
17 "Cái gì, tiểu tử ngươi điên rồi sao, có huyệt động không trốn lại muốn đi ra ngoài cùng Trùng tộc chiến đấu. Còn nữa sao ngươi dám bảo ta là bạch tuộc quái, hiện tại ta sẽ cho ngươi thấy sự lợi hại của bà bà này, xem ngươi còn muốn dùng bà bà làm Lưu Tinh Chùy nữa không, suy nghĩ như vậy mà ngươi cũng dám nghĩ ra, đúng là uống rượu tới điên người rồi.
18 "Liều mạng, giết một con tính một con. Đám bọ ngựa kia, gia gia của các ngươi đến đây. " Vương Khiếu Thiên hét lớn, tay trái cầm thanh xương răng quái vật xông tới đâm thẳng, mặt cát trắng bị cước bộ của Vương Khiếu Thiên kéo một đường dài.
19 Vương Khiếu Thiên cùng đám thợ săn khát máu vẫn tiếp tục tiến hành chém giết. Một con thợ săn khát máu chết làm cho Phùng Hợp Bà Bà đang tránh né công kích từ bốn con thợ săn khát máu khác hết sức kinh ngạc.
20 "Đi chết đi !" Vương Khiếu Thiên gào lên, rồi dùng sức nắm lấy thanh xương răng quái vật trong tay trái lên, gân xanh nổi lên, thanh xương răng quái vật sắc bén trực tiếp đâm thủng lưng con thợ săn khát máu này, xuyên thủng qua bụng nó.