1 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Doãn Khoáng thi đậu đại học nổi tiếng cả nước: “đại học Kinh Hạ”!
Ngay cả ở vùng núi cực kỳ yếu kém về mặt tin tức như thôn Lưu Long, thông tin kia cũng đã được truyền miệng đi khắp cả chỉ trong một thời gian ngắn.
2 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Nhưng mà khi bọn họ nhìn thấy Doãn Khoáng hoảng sợ, run rẩy ngồi trước sư tử đá thì hoặc nghi ngờ, hoặc kinh thường, hoặc cười nhạo, hoặc hờ hững, cũng có người thấp giọng cười đùa:
– Nhìn kìa, đúng là thằng nhà quê…
– Thằng nhát gan, lớn đầu bằng đấy rồi mà còn sợ cả sư tử đá…
– Thật là… đại học Kinh Hạ tại sao lại tuyển một người như vậy? Ngay ngày đầu tiên tới trường đã tự bêu xấu bản thân, thật mất thể diện…
– Bỏ đi, mồm miệng tích đức chút, chuyện có liên quan đến mình đâu!
…
Rốt cục cũng có bảo vệ của đại học đi ra, hơn nữa còn là vài người giải ngũ từ trong quân đội.
3 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Khu 1, dãy nhà số 13, tầng 3, phòng 1204.
Nhìn tờ giấy và ngọn lửa cháy đặt trên mặt bàn học, đầu Doãn Khoáng đặc như tương hồ.
4 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Sau đó, một cô gái cao gầy, phía trước lồi, phía sau vểnh sải chân bước vào lớp học. Mái tóc bồng bềnh màu đỏ giống như cướp biển nhẹ tung theo gió.
5 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
– Cô ta oanh oanh liệt liệt tới, sau đó lại lặng lặng lẽ lẽ đi, còn bỏ lại một đám mây mù không mang theo nữa…
Nam sinh có khuynh hướng ham mê nữ vương than thở một tiếng.
6 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Ánh mắt của tất cả mọi người đều trợn trừng nhìn thẳng, không phải vì có gái xinh hay giai đẹp hấp dẫn. Bọn họ đã vượt qua độ tuổi trẻ người non dạ thừa hormone rồi.
7 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
– Cậu muốn nói, mấy người chúng ta cùng hợp tác với nhau? – Lê Sương Mộc cười nói.
– Không sai, đúng là như thế đó. Đoàn kết mới là sức mạnh.
8 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Rinh rinh rinh rinh…
Thanh âm kỳ quái vang lên trong phòng học, nghe như nó tới từ rất xa rất xa nhưng rồi lại có cảm giác nó gần ngay cửa phòng.
9 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Rời khỏi cửa hàng giá rẻ, đập vào mắt đám người là những vết nứt vết tàn phá loang lổ. Trời đất u ám, đường phố trống trải, xe cộ ngã lật, phương tiện công cộng tan hoang, giấy báo bay múa.
10 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
– Tại sao… Tại sao lại như thế? Không phải chỉ lây bệnh rồi biến thành zombie sao? Sao lại… có biến dị? – Vương Ninh mở to mắt, kinh hãi muốn chết.
11 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Sáu người vây vào một chỗ, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, dường như ai cũng không muốn mở miệng đầu tiên.
Cuối cùng vẫn là Lê Sương Mộc ho khan một tiếng, mở lời trước:
– Mọi người nói ra ý kiến của mình đi.
12 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Một nơi nào đó ngoài thành phố Raccoon, tại trung tâm chỉ huy trong doanh địa tạm thời của công ty Umbrella.
Tổng quản lý chi nhánh của công ty Umbrella tại thành phố Raccoon đang đứng trước màn hình theo dõi.
13 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Nhìn Hùng Bá và Lưu Hạ Thiên dần biến mất cuối con đường, tất cả mọi người thu lại ánh mắt của mình.
– Hiện tại đã nhận nhiệm vụ rồi, tiếp đó là tính làm sao để hoàn thành.
14 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Vương Ninh trợn tròn mắt.
– Người chết?
Doãn Khoáng giải thích:
– Ngu thế! Đương nhiên là giả bộ làm người chết rồi.
15 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Nói xong, hắn ôm lấy cây súng bắn tỉa AWM, thuần thục cố định nó trên giá ba chân, sau đó nằm sấp trên đất. Hắn xé xuống một miếng vải đen, che kín trên người, ẩn núp thân mình vào bóng tối.
16 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
– Cái gì? Gặp phải phục kích võ trang?
Tại doanh địa tạm thời của công ty Umbrella, một tiếng gầm thét đột nhiên vang lên:
– Chết tiết! Mấy người ai có thể nói cho tôi biết, cái bọn gọi là phần tử vũ trang kia chui từ đâu ra không? Chẳng lẽ thành phố Raccoon đã không còn nằm trong lòng bàn tay của chúng ta nữa? Hay là bọn họ rơi từ trên trời xuống? Lũ ăn hại các người dùng cứt thay cơm rồi sao?
Một đám kỹ thuật viên bị tổng quản lý mắng té tát vào đầu.
17 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
– Đội trưởng… – Một thanh niên Châu Á đi tới bên cạnh một người trung niên có râu, giọng nói mang sự đau đớn kịch liệt:
– Đạn bắn thẳng vào đầu, kỹ năng bắn súng của người kia rất chuẩn, chắc chắn là đã từng được huấn luyện quân sự chính quy.
18 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Gâu… Gâu gâu… ẳng ẳng…
Do đạn bắn tung tóe, khói lửa bốc cao, chiến trường nhìn có vẻ vô cùng kịch liệt và quỷ dị.
Ngay trung tâm quốc lộ rộng rãi, một con chó Labrador màu đen đang vung vẩy cái đuôi, dùng đầu lưỡi liếm láp lên khuôn mặt đã hoàn toàn lạnh băng của người mù Mike.
19 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Cái gì là tinh nhuệ?
Tinh nhuệ chính là kỷ luật nghiêm minh! Bất cứ một mệnh lệnh gì, cho dù có phải rút súng ra tự sát, họ cũng kiên quyết thi hành.
20 Dịch giả: Dương Thiên Mạc
Vương Ninh!
Trong một con hẻm nhỏ âm u, bóng tối bao phủ toàn bộ thân hình của hắn.
Hắn cứ nhàn nhã như đi dạo, thích ý ngồi dựa vào tường, tay trái đặt lên đầu gối, đầu hơi ngửa ra nhìn bầu trời đêm đen nhánh.