1 Tháng Bảy nắng gắt, ánh mặt trời chói chang. Cho dù bức rèm có dày thế nào đi nữa cũng không thể chắn hoàn hoàn những tia nắng nóng hừng hực rọi vào căn phòng.
2 Cái ba lô mà Tần Nhiên đang cầm trong tay cũng không lớn, nếu không cũng không bị thi thể che giấu kỹ như vậy. Cái ba lô chỉ lớn bằng một cái cặp sách, có hai ngăn, mỗi ngăn đều có khóa kéo riêng.
3 Tần Nhiên dồn hết sức lực vào con dao, đâm một nhát lún cả nửa con dao vào lưng của con dã thú.
Trong nháy mắt, máu tươi tuôn ra theo miệng vết thương.
4 Nửa hộp thuốc lá xuất hiện trong tay Tần Nhiên.
“Tên: Thuốc lá”
“Loại hình: Tạp vật”
“Chất lượng: Bình thường”
“Thuộc tính: Có thể giảm sự lo âu, hợ hãi”
“Công dụng đặc biệt: Không”
“Có nên mang theo làm nhiệm vụ: Có”
“Ghi chú: Khi đối mặt với nỗi sợ hãi, khủng hoảng thật sự, nó cũng vô ích thôi!”
Bên cạnh hộp thuốc lá còn có một cái hộp quẹt, thuộc tính giống y chang cái hộp quẹt mà cậu tìm thấy ban nãy, loại hình đều là tạp vật, chất lượng cũng bị hao tổn.
5 Thấy cô gái ấy lao ra, Tần Nhiên ngơ ngẩn cả người.
Khi cô ấy đưa ra lời đề nghị một người gây sự chú ý, một người đánh lén thì Tần Nhiên liền cho rằng cô gái ấy sẽ bảo cậu đi ra gây sự chú ý với hai tên côn đồ đang cầm súng kia.
6 Tần Nhiên xác nhận tạm thời an toàn.
Nhưng cô gái kia vẫn tiếp tục cẩn thận nghe ngóng, xem xét xung quanh một lúc nữa cho đến khi chắc chắn rằng không còn có người đuổi kịp thì mới tiếp tục hành động.
7 “Có vẻ, tôi gặp rắc rối to rồi nhỉ!” Tần Nhiên giả vờ ung dung, nói.
Chỉ là trong lời nói mang theo ý dò hỏi.
Những kinh nghiệm tích lũy được từ việc phải kiếm sống từ hồi còn là thiếu niên đã luyện thành thói quen không toàn toàn tin bất kỳ ai của cậu.
8 “Nghiêng trái, nghiêng phải gần như không tiêu hao thể lực, lộn nhào về trước, lộn nhào ra sau mỗi cái tiêu hao 5 giá trị thể lực, còn chống một tay nhào lộn thì mỗi cái tiêu hao đến 10 giá trị thể lực!” Tân Nhiên cứ lẩm bẩm mãi trong lòng, ánh mắt lại một lần nữa nhìn vào hai cái kỹ năng trong thanh kỹ năng.
9 “Tên: Áo chống đạn T1”
“Loại hình: Đồ phòng hộ “
“Chất lượng: Bình thường”
“Lực phòng ngự: 1. Đối với đạn: bình thường; 2. Đối với vũ khí lạnh: yếu”
“Thuộc tính: không”
“Công dụng đặc biệt: Không”
“Có nên mang theo làm nhiệm vụ: có”
“Ghi chú: Đây là loại áo chống đạn của cảnh sát nhưng vui lòng đừng nghĩ rằng mặc cái áo này vào là bạn có thể không sợ viên đạn bắn trúng.
10 Những viên đạn bắn trúng những vách tường sụp đổ và những khúc gỗ mục rữa.
Ngay tức khắc, gạch vỡ, vụn gỗ bay tứ tung.
Mà ngay sau khi nổ phát súng ấy, Tần Nhiên đã ngay lập tức xoay người bổ nhào qua một bên rồi lăn ra khỏi vị trí bắn phát súng ban nãy.
11 “Bắn: Công kích yếu điểm, tạo thành 100 điểm thương tổn sinh mệnh cho đối thủ (50 vũ khí nóng (súng ống hạng nhẹ) – cơ bản X 2), đối thủ tử vong…”
Ngay sau đó, chiến đấu ký lục liền xuất hiện trước mặt Tần Nhiên.
12 “Anh điên rồi à!” - Kha Lâm đè thấp giọng, quát lên.
“Không có!” - Tần Nhiên trả lời khẳng định.
“Nếu vậy, anh có biết anh đang nói gì không?” - Con ngươi màu xám của Kha Lâm nhìn Tần Nhiên như đang nhìn kẻ điên.
13 “A!” Tiếng kêu ngắn ngủn vang lên. Con dao của Tần Nhiên đã đâm xuyên qua trái tim của thằng côn đồ, khiến đôi môi của nó hơi run lên nhưng không phát ra thêm âm thanh nào nữa.
14 Đêm càng ngày càng tối.
Đại lộ số 6.
Vốn là một khu phố sầm uất, nhưng vì chiến loạn, giờ đây nó đã bị phá hủy hầu như toàn bộ, những thứ còn sót lại cũng chỉ là những đống hỗn độn.
15 Sát ý dấy lên, làm Tần Nhiên không hề dừng lại.
Nhưng khi cậu đi đến trước cửa của cái kho hàng, giơ tay đẩy làm nó phát ra tiếng “két két” chói tai thì hai mắt của cậu bỗng thay đổi, vẻ mặt cũng trở nên hung hăng ngang ngược y như mấy thằng côn đồ vậy.
16 Thiếu tá!
Có thể có cách xưng hô như vậy, lại có quan hệ với Kền Kền, đương nhiên chỉ có thể là người bí ẩn trong bọn phản quân có giao dịch với Kền Kền.
17 “Khụ khụ! Khụ khụ!…”
Ngay khi Tần Nhiên rút miếng vải đang nhét trong miệng cô gái ra, một trận ho khan liền vang lên liên tục. Nhưng, cô gái này… hay nói đúng hơn là cô gái có khuôn mặt non nớt vẫn nhớ rõ lời nói của Tần Nhiên ban nãy, nên cho dù là đang ho khan thì cô gái vẫn cố gắng kìm giọng xuống, đôi mắt thì nhìn Tần Nhiên chằm chằm.
18 Sau khi tiếng nổ lắng xuống, Tần Nhiên đang đứng dựa tường cũng không ngay lập tức bật máy phát điện lên mà vẫn đứng yên chỗ đó, nghiêng tai nghe ngóng.
19 Sự nhiệt tình quá mức của Kha Lâm cũng không làm cho Maggie cảm thấy kỳ quái.
Mà ngược lại, vì tính cách Maggie vốn đơn thuần, nên đã nhanh chóng thích ứng nơi ở nhờ sự nhiệt tình của Kha Lâm.
20 Đối mặt với sự trầm mặc của đầu dây bên kia, Tần Nhiên cười.
Không phải là loại cười giả tạo như lần trước, mà là cười vui vẻ thật sự.
Cậu biết, cậu đang tạm thời giữ quyền chủ động!
Đúng là đối phương có đông đảo thủ hạ được trang bị võ trang hạng nặng và rất có thế lực, nhưng… đối phương tham lam!
Vô cùng tham lam!
Mà đây chính là nhược điểm của đối phương!
Chỉ cần đối phương có nhược điểm thì cậu có thể thắng!
Cho dù đối phương có cường đại cỡ nào!
Tần Nhiên vững chắc tin tưởng như vậy.