41 “Tôi cần anh kể tỉ mỉ cho tôi nghe tất cả mọi thứ anh biết về vụ án này!”
Nhìn những dòng miêu tả cực kỳ đơn giản về nhiệm vụ phụ, Tần Nhiên nói chậm rãi.
42 Ngay khi cái bàn tay ấy chuẩn bị thò vào túi áo khoác của cậu, Tần Nhiên liền bắt lấy bàn tay kia rồi hơi dùng sức gập ngược ra sau.
Rắc!
Tiếng khớp xương lệch vị trí vang lên.
43 “Kính chào nữ tu Mornay!”
Người đàn ông trung niên vô cùng cung kính chào hỏi vị nữ tu sĩ vừa đến.
Tần Nhiên có thể đoán ra rằng người kia kính trọng vị nữ tu này như vậy tuyệt đối không đơn giản chỉ vì tuổi tác và thân phận của bà ấy.
44 Cái lợi ích khổng lồ có thể sẽ xuất hiện cũng không khiến cho cậu mất bình tĩnh.
Mà ngược lại, cậu còn bình tĩnh hơn nữa.
Cậu biết rõ rằng để thật sự có được cái lợi ích khổng lồ kia thì tuyệt đối không phải là chuyện đơn giản.
45 Đối với kiến nghị hỗ trợ của Tần Nhiên, Mornay và Cống Lan Sâm có thái độ nhìn nhận trái ngược lẫn nhau.
“Cảm ơn, thám thử Tần Nhiên!”
“Nhưng đây là chuyện của chúng tôi.
46 Có người theo dõi!
Bước chân của Tần Nhiên không hề ngừng lại, nhưng cặp lông mày lại hơi nhíu.
Cậu có thể khẳng định là mình đang bị người theo dõi.
47 Tần Nhiên giải quyết bữa tối của mình trong văn phòng của cảnh sát trưởng John.
Hai cái hotdog, một cái bánh doughnut, ba miếng gà rán và một ly nước chanh vắt cỡ lớn.
48 Tần Nhiên híp mắt lại, trong đôi mắt tràn đầy sát ý.
Đối với những kẻ địch có ý định muốn giết chính mình, Tần Nhiên cũng không ngại hoàn toàn xử lý đối phương.
49 Đùng đùng đùng!
Tần Nhiên vừa lao ra khỏi nơi che chắn thì tiếng súng liền vang lên liên tiếp ở trên cái nóc nhà đối diện.
Nhưng trong màn đêm, Tần Nhiên như thể một con mèo linh hoạt, bước chân nhanh nhẹn, cơ thể mau lẹ.
50 Tần Nhiên bò trên nóc nhà, cảm thấy cả cơ thể như muốn tách rời ra luôn vậy. Tuy cậu đã cố gắng kéo khoảng cách ra xa nhất có thể nhưng vẫn bị vụ nổ lan đến.