1 "Triệu Tình Lam, tỷ tỷ thân ái của ta, hôm nay chính là ngày chết của ngươi rồi, về sau cõi đời này sẽ không có người tên Triệu Tình Lam, mà ngươi sẽ không bao giờ chắn đường của ta nữa.
2 "Đau. . . " Thời điểm nha đầu nghe thấy, chính là âm thanh được tiểu thư nhà mình phát ra này. "Tiểu thư, người tỉnh rồi. ""Thúy Vũ?" Triệu Tình Lam có chút khó tin hỏi.
3 Ban đầu lúc Tinh Quang cùng đường thì được mẫu thân Mộ Vân của Triệu Tình Lam cứu, thời gian đi theo mẫu thân của nàng cũng hơn mấy năm, bởi vì thông minh lại đọc qua thi thư, cho nên rất được mẫu thân thích, những năm này chính là người đắc lực nhất trước mặt mẫu thân.
4 Tử Nguyệt nhìn biểu hiện như vậy của Triệu Tình Lam thì bất an trong lòng giảm đi một chút, dù nói thế nào thì tiểu thư cũng chỉ là một đứa trẻ thôi, lúc này trong lòng có chút lo lắng thì cũng là chuyện bình thường.
5 Triệu Tình Lam không tin Lộ di nương chỉ dùng lợi ích để thu mua Tử Nguyệt, mà không dùng thủ đoạn uy hiếp, nếu Tử Nguyệt có thể bởi vì sợ nàng mà nói thật, đợi lát nữa chưa chắc cũng sẽ không bởi vì Lộ di nương uy hiếp mà lại nói dối.
6 "Những điều nô tỳ nói đều là thật, nếu lão thái thái không tin có thể tìm Tiểu Nguyên tới hỏi, có phải hôm qua thấy Lưu ma ma tìm nô tỳ hay không. Lúc đó nô tỳ còn nhận đôi vòng tay, bây giờ vẫn còn ở dưới gối của nô tỳ, nô tỳ vẫn chưa mang nó ra ngoài.
7 Những năm này Lộ di nương cảm thấy nhận được uất ức ở Triệu gia, trong lòng tất nhiên không cam lòng. Mặc kệ nói thế nào bà ta cũng khai chi tán diệp cho Triệu gia, hiện tại bên cạnh có năm đứa bé ba nữ nhi hai nhi tử, nhưng vẫn là một tiện thiếp, người khác xem thường bà ta, liên lụy ngay cả đứa bé của bà ta cũng không được người coi trọng rồi.
8 Chu thị sống nhiều năm trong đại trạch như vậy, làm sao có thể không biết đấu tranh ở đây gay gắt như thế nào được, nếu không cũng đã sớm bị người khác hãm hại đến không biết có kết quả gì, làm sao còn có thể ngồi trên vị trí lão thái thái hầu phủ cao cao tại thượng được, cho nên vào thời điểm làm việc đương nhiên là sẽ thêm vài phần ổn thỏa hơn Triệu Tình Lam.
9 Nhìn Lưu ma ma và chủ tử giống nhau như đúc, Chu thị chỉ cảm thấy buồn cười, mặc dù đôi chủ tớ này không phải trời sinh, nhưng quanh năm suốt tháng sớm chiều chung đụng, quả nhiên là người giống nhau.
10 "Ngươi chỉ là hạ nhân, làm sao có thể có ý nghĩ muốn hại chủ mẫu? Có phải có người sau lưng sai sử ngươi không?"Lưu ma ma nghe Chu thị nói xong thì vội vã nói: "Đởn giản là khoảng thời gian trước phu nhân từng cho người trách mắng, rồi đánh nô tỳ, nô tỳ ghi hận trong lòng, cho nên mới muốn nghĩ cách khiến phu nhân thân bại danh liệt, quả thật là không có người sai sử nô tỳ.
11 Phụ thân không thích mẫu thân cũng là chuyện từ xưa đến nay rồi, tuy nhiên không ngờ hắn che chở Lộ di nương như thế, đã đến trình độ không phân thị phi, cả đời mẫu thân phó thác cho nam nhân như vậy thì thật sự bi ai.
12 "Đại tiểu thư nói như vậy là sao, người mưu hại phu nhân đã bị xử trí, cho dù Khánh Quốc công phủ muốn truy cứu cũng không có cách nào truy cứu được. " Lộ di nương cười nói với Triệu Tình Lam.
13 Triệu Tình Lam không nghĩ tới tổ mẫu của nàng sẽ cùng phụ thân đạt được nhận thức chung, xem ra lần này mẫu thân nàng thật sự nguy hiểm, nàng cũng không có năng lực giữ được địa vị của mẫu thân rồi, nhưng nàng cũng không thể buông tha như vậy, có lẽ tạm thời cũng chỉ có thể uất ức mẫu thân.
14 Thời điểm Triệu Tinh Lam trở lại Hành Hương viện của Sầm Mộ Vân, vì trước đó bà được đại phu xem qua, được uống giải dược, nên đã tỉnh lại. Từ miệng tiểu nha đầu cũng biết hôm nay xảy ra chuyện gì, đang yên lặng rơi lệ.
15 "Người tới, nếu Sầm di nương chuyển đồ ở đây, chúng ta đương nhiên không thể chậm ở phía sau, các ngươi cũng phải nắm chặt thời gian mang mấy thứ này trở về cho ta, chớ rớt ở phía sau người khác.
16 "Những lời này của phụ thân rất kỳ lạ, Lam Nhi không rõ nó có ý gì, chẳng lẽ Lam Nhi làm gì sai sao? Hay là mẫu thân làm gì sai rồi sao?" Triệu Tình Lam hành lễ với phụ thân của mình, rồi cười nói.
17 "Lão gia, nha đầu này nói bừa, rõ ràng nàng đánh hai ta bạt tai, người ở chỗ này đều nhìn thấy, lão gia không tin có thể hỏi một chút, chính vì vậy, Yên Nhi mới động thủ với tỷ tỷ.
18 Triệu Tĩnh Nguyên lạnh mặt nhìn Sầm Mộ Vân, bỗng nhiên cảm thấy, e là nữ nhân này muốn lấy lùi làm tiến, muốn bản thân thỏa hiệp, nếu không, làm sao nữ nhân này lại nguyện ý mất đi chỗ dựa cả đời mà việc con đường hòa ly này chứ.
19 "Mộ Vân, ngươi đi thu thập một số đồ nữ trang của mình, hôm nay theo ca ca về nhà, đường đường là đại tiểu thư dòng chính của Khánh quốc công phủ ta không cần ở lại một Hầu phủ nho nhỏ không có tước vị để bị khinh bỉ, bị người hãm hại còn chưa tính, còn phải đi Phật Đường thanh tu gì chứ? Đưa muội muội tốt đẹp của ta tới làm ni cô hay sao?" Đối với chuyện này, mặc dù Sầm Mộ Nam cũng có một chút bao che, nhưng dù sao nói cũng có đạo lý.
20 Editor: Búnn. Chu thị vốn muốn tới để ngăn cản Sầm Mộ Vân rời đi, nhưng đến hiện trường lại thấy Sầm Mộ Vân chuẩn bị xong xuôi, dáng vẻ hùng hổ của Sầm Mộ Nam, cảm thấy dường như bản thân không thể ngăn cản được, cho nên cũng không ngăn cản nữa, dù nói thế nào, hôm nay cũng là nhà mình làm không tốt, xem như ủy khuất Sầm Mộ Vân.