1 Anh có thể thấy rõ ràng viên đạn đang bay về phía mình. Anh rất bình tĩnh, dường như thế giới trở nên chậm lại, trong một phần ngàn vạn giây đó, anh cảm giác được adrenalin chạy tán loạn toàn thân, tất cả sự vật tại thời điểm đó đều như chuyển động với tốc độ chậm.
2 “Cô ơi, có bí đao không?”“Có, đương nhiên là có. Người đẹp muốn nấu canh sò bí đao sao?” Thấy trên tay khách cầm một túi sò, cô cầm bí đao còn tiện tay tặng một củ gừng.
3 Cô lại ngây người. Cô gái nhỏ này, môi đỏ mọng hé mở, mắt hạnh mở to. Hôm nay cô lấy một chiếc khăn màu trắng hoa xanh để trùm đầu. Trước giờ cô chưa từng buộc khăn, nhưng có lần anh đến mua đồ thấy trên tóc cô dính lá rau cần, anh không nhịn được vươn tay gỡ xuống hộ cô.
4 Cô bị đuổi ra ngoài. Có lẽ nói như vậy không chính xác lắm, dù sao anh cũng không thật sự lấy cây chổi đuổi cô, hoặc là chửi ầm lên đẩy cô ra khỏi cửa, anh chỉ đột nhiên vội vàng hơn.
5 Hai giờ sáng, có người ấn chuông cửa. A Lãng nhìn qua màn hình theo dõi, thấy cái tên cũng nhiều năm lang thang nước ngoài như anh. Cậu ta đeo ba lô dính đầy cát, mặt để râu, mí mắt vì mệt mỏi mà sưng mọng.
6 Ngay khi cô sắp phát điên, người phụ nữ bị đá gãy xương, bà ngã về phía trước. Đau nhức nổ tung trong lồng ngực. Cô ép mình phải quên đi đau đớn đáng sợ kia, vừa lảo đảo vừa khóc đi đến chỗ điện thoại.
7 Khi anh tìm được cô gái kia, cô đang đứng ở trong vườn. Tối hôm qua có một giây anh cho rằng mình đã gặp ma. Nửa đêm từ trong mơ tỉnh lại, anh thấy một cô gái đứng ở bên giường, ngay sau đó lập tức biến mất.
8 “Tôi không. . . . . . ” Cô mặt đỏ tai hồng mở miệng. “Đừng làm chuyện mình không am hiểu. ” Anh thở dài, nói thật, anh cũng không nóng lòng thoát khỏi tình huống lúc này, đè lên người phụ nữ này cảm giác rất tốt, nhưng anh vẫn muốn làm rõ mọi chuyện trước đã.
9 Như Nhân thở sâu, nhìn người đàn ông dần hạ hỏa trước mắt, không biết vì sao, cô đột nhiên thấy thà rằng anh cứ tiếp tục phát hỏa còn hơn. Anh nhìn chằm chằm vào cô giống như nhìn một con rắn.
10 “Anh em nhà họ Đồ cũng có năng lực đặc biệt. ” Anh nhìn chằm chằm cốc trà kia, mở miệng. “Cha mẹ tôi có chỗ khó khăn của bọn họ. ” Tay cô nâng chén trà căng thẳng, anh không lên án ra mặt khiến cô không nhịn được biện hộ cho ba mẹ.
11 Tám giờ tối. A Lãng vội đến Ánh Trăng Màu Lam ăn cơm, thực hiện đúng lời hẹn với Hà Đào Hoa. Ánh Trăng Màu Lam là nhà hàng Đồ Hải Dương và Đào Hoa cùng nhau mở, làm ăn rất tốt.
12 Cô từng nói, năng lực của cô và Đồ Cần tương đối giống nhau, sao cô biết Đồ Cần và Đồ Ưng có năng lực đặc biệt? Cô cũng từng hâm mộ nhà họ Đồ giống như anh sao?Không có chuyện gì có thể giấu giếm được cô sao? Sống như cô thì mệt mỏi đến nhường nào?A Lãng biết Đồ Cần hồi nhỏ cũng đã từng giống Đàm Như Nhân, nhưng năng lực của Đồ Cần sau này yếu bớt, chỉ có thể cảm nhận được cảm xúc, mà không hoàn toàn biết rõ ràng đối phương đang suy nghĩ gì như cô.
13 A Lãng rủa thầm một tiếng, vội vàng tiến lên, lật người cô lại. Cô nôn đầy đất, hơn nữa toàn thân cứng ngắc lạnh như băng, giống như một cái xác, chỉ có điều cái xác này còn đang run rẩy.
14 Dòng nước róc rách bao phủ quanh cơ thể, tràn ra khỏi bồn tắm thành những thác nước. Cô gối lên vai anh, rũ mắt, không dám nghĩ nhiều. Lúc vừa bắt đầu cô còn rất căng thẳng, nhưng anh không làm chuyện gì khác, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy cô, nằm ngửa tựa vào thành bồn tắm, nhắm mắt.
15 Cô không chỉ cảm nhận được cảm xúc của kẻ điên, ma men hoặc cãi nhau, không chỉ bị ác mộng ảnh hưởng, cô có thể cảm ứng được hiện trường giết người. Ông trời ơi, cô gái này còn chưa phát điên, quả thực là kỳ tích.
16 Tiếng vung cửa còn phảng phất bên tai, đinh tai nhức óc. Đó là chứng cứ chứng minh anh không khống chế được. Anh luôn luôn biết bản thân đang làm gì, anh luôn luôn có thể khống chế tính khí của anh, đã rất lâu rồi anh chưa mất bình tĩnh.
17 Anh hơi nghiêng đầu nhìn cô, cô gái này nói như vậy lại càng khiến anh cảm thấy chắc chắn. “Đương nhiên là có người có thể giúp cô. ”Người đàn ông này nói chắc nịch như vậy khiến Như Nhân sửng sốt, mím môi, hơi lưỡng lự, rồi mới nhớ ra anh biết hai người khác có năng lực đặc biệt.
18 “Xin chào, chị là Ô Hiểu Dạ. ”Nói những lời này là một người phụ nữ mặc áo bông dài tay màu trắng gạo cùng quần jeans màu đen. Cô để tóc dài đến eo, trên tay đeo một chuỗi thạch anh tím hơi rộng, nhìn qua vô cùng thành thục hiểu chuyện.
19 Sau đó gian phòng kia hình thành, có một chớp mắt, cô cảm thấy thả lỏng hoàn toàn, cho nên cô tiếp tục kể rõ lại những hình ảnh đó. Nhưng vừa bắt đầu hồi tưởng, khi những hình ảnh trở nên rõ ràng thì cảm giác đau đớn lại trở nên càng sâu.
20 Cô thở sâu, thuyết phục anh: “A Lãng, nếu chúng ta không tìm ra vấn đề, nó có thể sẽ phát sinh lần nữa. Trên thực tế, chỉ sợ nhất định sẽ phát sinh lần nữa, chị cảm thấy tên kia là tội phạm giết người hàng loạt.
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 23
Thể loại: Kiếm Hiệp, Xuyên Không, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 100
Thể loại: Xuyên Không, Khoa Huyễn, Nữ Phụ, Ngôn Tình
Số chương: 50