21 Trương Tri Hành vẫn rất khó tiêu hóa được việc con trai lấy ngữ khí thành thục như thế nói chuyện này. Kim Quốc Hải nghĩ một lúc, không hoài nghi lời Trương Khác, đúng là không có chỗ nào đáng hoài nghi, Trương Khác nói thế, hắn càng cảm thấy hợp lý: - Hứa Tư có thể chủ động khai báo, hiệp trợ chúng tôi mau chóng phá án là rất tốt.
22 Ăn cơm sau đã là một giờ sáng, mọi người vẫn rất phấn chấn, Đường Học Khiêm đề nghị muốn gặp Diệp Tân Minh. Trước đó, Đường Học Khiêm hổi tưởng lại cuốn sổ tối quan trọng đó làm sao tới tay ông.
23 Từ Học Bình nói: - Cứ ở tỉnh thành chơi vài ngày, tỉnh sẽ phái xe tới cho đồng chí. - Cám ơn bí thư Từ. Đường Học Khiêm chẳng có tâm tư du ngoạn, chẳng bằng ở lại nhà khách Long Hoa, xem kết cục của Đinh Hướng Sơn: - Tôi có cái tính xấu, không chịu nổi nhàn rỗi, có Tri Hành ở lại đây với tôi là được rồi.
24 Trương Khác nghe họ nói chuyện trong lòng thấy kỳ quái, Từ Chí Minh là con trai bí thư chính pháp ủy tỉnh, sao còn kinh doanh trong tỉnh được? Nhìn qua Từ Học Bình đâu có giống lãnh đạo ngang ngược bất chấp luật pháp, sau khi ông ta nghỉ hưu cũng không nghe thấy lời bàn tán xấu về ông ta, đúng là lạ.
25 Thái Phi Quyên bị những lời của Trương Khác làm há hốc mồm, đây là một học sinh mới tốt nghiệp sơ trung ư, sao giống như kẻ lõi đời làm nghiệp vụ kinh doanh chục năm vậy? Tạ Vãn Tình nhíu chặt mày hỏi: - Điều em nói đều là vấn đề tồn tại của công ti, vì sao vấn đề lớn nhất lại ở Tổng giám đốc? Trương Khác mỉm cười: - Cho dù em giúp chị Vãn Tình quản lý công ty cũng không thể xuất hiện cục diện hỗn loạn như thế, chả nhẽ tổng giám đốc công ty lại chẳng bằng em.
26 Quan trường Hải Châu chìm trọng trận động đất chưa từng có, quan viên Hải Châu còn chưa làm rõ được tình hình, đang cuống cuồng chạy khắp nơi nghe ngóng.
27 Trương Tri Phi mắt sáng lên, mấy ngày qua ông ta quá hưng phấn, đầu óc cứ lâng lâng, nghĩ không ra việc gì, không ngờ đứa cháu này nói ột phen, cảm giác đất trời sáng sủa hẳn.
28 - Em đừng rảnh rỗi rồi suy nghĩ thứ lung tung. Trương Tri Hành đẩy vợ một cái, cắt ngang suy nghĩ của bà: - Sau này em chú ý một chút, đừng để ai cũng vào nhà được, cả khu tập thể đang nhìn chằm chằm vào nhà ta đấy.
29 Trương Khác ở nhà Từ Học Bình tới tận giữa tháng 8, suốt ngày chơi cùng Tạ Vãn Tình và Chỉ Đồng, dần dần giúp Chỉ Đồng khắc phục được sợ hãi do tai nạn kia gây ra.
30 Trương Khác do dự, với cái tính của bác cả, có thể cả đời không thèm ngó ngàng tới, nhưng phải nể mặt chú, dù sao họ là anh em ruột, chú tất nhiên mong hai nhà hòa giải mâu thuẫn.
31 Chuyện Trương Khác cứu Chỉ Đồng, Chu Phú Minh nghe được từ miệng Kim Quốc Hải chứ không phải ở Từ Học Bình, khiến ông ta cảm giác nguy hiểm. Đinh Hướng Sơn phạm tội ngã ngựa, Chu Phú Minh thay chức, nhìn qua thì rất hợp lý, nhưng không thể bài trừ khả năng tỉnh ủy hi vọng Hải Châu giữ cục diện đoàn kết ổn định, trong lòng Chu Phú Minh tự biết, muốn năm sau còn ngồi được ở cái ghế này thì phải làm chút công tác.
32 Trương Khác còn cho rằng phải sau khi nhập học mới gặp Đỗ Phi, không ngờ cha hắn cho rằng mình có tiềm lực, mang con trai tới làm quen trước, mà nói không chừng Đỗ Tiểu Sơn cho rằng con trai tuấn lãng mình có thể mê hoặc được con gái Đường Học Khiêm.
33 Vừa vào cao trung, trường học tổ chức quân huấn mười ngày cho học sinh mới, Trương Khác không hề phản cảm với việc này, năm y 16 tuổi tuy kế thừa gien trội của cha mẹ, rất bảnh trai, nhưng người quá gầy gò, da trắng bệch, nhìn chỉ là một thiếu niên tuấn tú, hoàn toàn không thể tính là một anh chàng hấp dẫn.
34 - Sao cậu không ở trong ký túc xá? Đi tới trước cầu thang, Hứa Tư rút tay lại, tò mò hỏi Trương Khác. Thấy y mân mê bàn tay còn đưa lên mũi ngửi, tỏ vẻ ngây ngất, Hứa Tư đỏ mặt đưa tay ra nhéo hông y: - Thằng bé hư, nghĩ bậy bạ gì đấy? Trương Khác cười ha hả tránh đi: - Ra khỏi lớp bóp chết một con gián, tay còn mùi hôi, chị ngửi xem.
35 Thu dọn xong liền cùng Hứa Tư xuống lầu, Trương Khác muốn về nhà phải qua Sa Điền, liền cùng Hứa Tư đi cùng xe buýt, vừa mới hết giờ làm, xe buýt rất đông, Trương Khác chống hai tay lên cửa sổ xe, bảo vệ Hứa Tư trong lòng, tránh kẻ khác động chạm.
36 Không ngờ Chỉ Đồng lại tới Hải Châu vào lúc này, Trương Khác hưng phấn đặt điện thoại xuống, áy náy nói với Hứa Tư: - Chị Hứa Tư, trong nhà em có khách tới, không thể không về, mai em tới tìm chị.
37 Chị Vãn Tình chắc hiểu toàn tỉnh cuối năm khai thông mạng thông tin kỹ thuật số có nghĩa là gì, thời đại tín hiệu analog đã kết thúc rồi. Tình hình ở thành phố khác em không rõ lắm, nhưng ở Hải Châu, chưa có công ty thông tân nào ý thức được điều này.
38 Nhân viên phái trú ở văn phòng công ty Hải Dụ ở Hải Châu đã rút về hết, may mắn địa điểm làm việc còn kỳ hạn cho thuê hai tháng nữa, trang thiết bị của văn phòng chưa tháo rỡ đi, còn giữ lại mấy cái bạn làm việc, điện thoại.
39 - Lên thuyền giặc của cậu, chẳng biết phải xuống thế nào đây. Hứa Tư thở dài bất lực: - Cha tôi bảo lát nữa mời cậu tới nhà ăn cơm, cậu cho vay nhiều tiền như thế, người nhà tôi đều rất bất an.
40 - Trong kế hoạch năm sau chỉ có Ericsson đưa ra di dộng dùng số tiếng Trung, còn Siemen, Sony mặc dù lần lượt tiến vào thị trường trong nước, nhưng họ không đủ lòng tin vào tiền đồ thị trường trong nước, hạn chế sự mở rộng của những thương hiệu này trong năm sau, đây là điều trí mạng với các đại lý.