1 Tháng chín vừa đến mang theo cái nóng âm ĩ suốt từ đầu hè cùng với ánh nắng chói chang trên bầu trời khiến cho ai ai cũng đầm đìa mồ hôi, dòng người đổ xô đi trên những con đường cũng phải vội vã tìm một nơi trú nắng, không một ai muốn đứng giữa trời nắng nóng lâu như vậy.
2 Quý Phong nằm trên giường bệnh, vẫn còn trong trạng thái hôn mê. Trên thực tế, trong đầu hắn lúc này không ngừng có những giọng nói vang lên. “Khởi động dòng điện sinh học gây kích thích não bộ, tìm kiếm cơ hội dung hợp…”…“Sóng điện não dao động bình thường, hoàn tất kết nối các xung thần kinh.
3 “Hừ, đồ nịnh bợ!” Hướng về phía bóng lưng nữ hộ sĩ kia, Quý Phong lạnh lùng mắng một câu. “Phong nhi, con đã trưởng thành rồi!” Nhìn thấy con mình suy nghỉ dần chững chạc hơn, Tiếu Tố Mai không khỏi vui mừng, cười nói.
4 “Chẳng lẽ do mấy ngày trước bị cảm nắng, té trên đường nên đầu óc không được bình thường?” Quý Phong đối với những thay đổi của mình vẫn không tin nỗi, thầm tự hỏi.
5 Choang!!!Mới vừa tiến vào giấc ngủ, Quý Phong phảng phất như nghe thấy tiếng kim loại va chạm, hắn cả kinh liền mở mắt ra, nhưng lúc này đây, khung cảnh trước mặt khiến hắn phải trợn mắt há mồm.
6 “Thậm chí ngay cả cấp một cũng không tới?!”Đối với thể chất của bản thân, Quý Phong bị đả kích quá lớn. Hắn bất đắc dĩ lắc đầu hỏi: “Trí não Nhất Hào… Cái tên này gọi không được tự nhiên lắm, sau này ta sẽ gọi ngươi là “trí não” nhé! Còn chuyện kia, mi xác định không lầm chứ! Thân thể ta lại kém như vậy sao?!”“Vâng, chủ nhân!”Trí não Nhất Hào khẳng định, nó hơi do dự một chút liền nói: “Do thân thể chủ nhân được dòng điện sinh học kích thích, cường hóa nên hiện tại mới có thể đạt đến cấp bậc như vậy!”Quý Phong: “…”Quá mất mặt! Thân thể mình được cường hóa rồi mà vẫn còn kém như vậy? Vậy thân thể mình trước đây yếu kém tới mức độ nào chứ?!Quý Phong cũng không nghỉ tới mức độ cường hóa theo như lời trí não nói đến tột cùng sẽ có hiệu quả như thế nào.
7 Nằm ở trên giường, Quý Phong hồi tưởng lại chuyện vừa xảy ra, trong lòng không nhịn được một trận kích động. Có lẽ sau này việc huấn luyện sẽ khó khăn hơn hôm nay gấp nhiều lần, nhưng vì mẹ hắn sẽ kiên trì chịu đựng huấn luyện.
8 Renggg…Tiếng chuông vang lên, báo hiệu 40 phút đọc bài đã kết thúc. Bộp!Trương Lỗi ném cuốn Anh ngữ Tập một lên bàn, uể oải lắc đầu:- Không biết suốt ngày phải học mớ ngoại ngữ này để làm gì, tớ đâu có ý định xuất ngoại chứ!? Nếu như ai nấy đều đọc thông viết thạo, thì chẳng khác nào đập vỡ đi chén cơm của đám thông dịch viên ngoài kia rồi!Mặc dù không phải lần đầu tiên nghe được loại lý luận này của Trương Lỗi, nhưng Quý Phong vẫn không nhịn được phải lắc đầu cười một tiếng:- Sao cậu có thể nói như vậy, biết thêm một ngôn ngữ thì có làm sao đâu!?- Học ngoại ngữ để làm gì? Muốn làm phiên dịch à? Hay muốn ra vẻ ta đây cũng giống như người nước ngoài, mở miệng ra là một tràng xì xồ xí xố?Trương Lỗi khinh khỉnh nói tiếp:- Ngôn ngữ ở nước nào cũng vậy, gì thì gì chứ nhất định không thể hay bằng tiếng mẹ đẻ! Là người Hoa thì làm sao cho giống người Hoa chứ!Quý Phong nhếch miệng cười trừ, về việc Trương Lỗi ghét học ngoại ngữ thì hắn chịu chứ không biết phải khuyên nhủ ra làm sao.
9 Nhân lúc giờ đọc bài còn dư lại 20 phút, Đồng Lôi dẫn Quý Phong và Trương Lỗi đi tới căn tin nằm phía sau dãy phòng học. Đồng Lôi là một cô bé thông minh nhưng tính cách lại khá lạnh lùng, tuy vậy vẫn có không ít nam sinh thầm mến nàng hoa khôi này, Quý Phong cũng là một trong số đó.
10 Nhờ có bữa sáng hôm nay mà khoảng cách giữa Quý Phong và Đồng Lôi được rút ngắn không ít. Tuy nhiên quan hệ giữa hai người chỉ dừng lại ở mức bạn bè chứ vẫn chưa được xem như là bạn thân.
11 Quý Phong vừa trở về bàn học thì nam sinh ngồi ở bàn trước chợt len lén xoay người lại nhỏ giọng hỏi:- Quý Phong, cậu và Đồng Lôi đang hẹn hò với nhau à?- Ai nói, làm gì có chuyện đó!?Quý Phong ngẩn người rồi lắc đầu cười: - Vương Thông, cậu nghe ai đồn vậy?Vương Thông thì thầm:- Thì vừa rồi tớ mới nghe được bọn Từ Mặc và Trần Dương xầm xì về cậu với Đồng Lôi đó.
12 Cả trưa hôm đó Quý Phong chỉ vùi đầu vào đọc sách, mãi cho đến giờ tự học cuối buổi chiều thì hắn bắt đầu cảm thấy đầu óc có chút mơ màng. Quý Phong vuốt vuốt hai bên thái dương, thầm nghĩ dù có được trí nhớ siêu phàm, thì cũng không thể sử dụng liên tục như vậy, nếu không não bộ hoạt động quá độ mà "cháy" luôn thì nguy.
13 Buổi sáng hôm đó, khi Từ Mặc thấy Quý Phong và Đồng Lôi nhìn nhau cười mà lòng giận dữ vô cùng, rủa thầm Quý Phong chết bầm dám coi lời nói của y như gió thoảng bên tai, đồng thời quyết định phải dạy cho Quý Phong biết sự lợi hại của mình.
14 Từ Mặc và đầu trọc ngồi trong xe trợn to hai mắt nhìn về hướng Quý Phong vừa bỏ chạy, mặt tràn ngập vẻ khó tin. - Thằng chó đó sao lại lợi hại vậy!?Từ Mặc khó nhọc nuốt nước miếng khiếp sợ.
15 - Sợ cái gì!Từ Mặc nhướng mày hừ lạnh. - Chúng ta đang muốn báo cảnh sát thì không ngờ họ lại tự chạy tới! Ha ha, ngay cả ông trời cũng giúp chúng ta.
16 Sau khi mọi chuyện kết thúc, đội trưởng Nghiêm đi tới trước Quý Phong, vẻ mặt cười mà như không:- Quý Phong, vụ việc xảy ra có vẻ không giống với lời cậu đã nói! Quý Phong nhất thời lúng túng gãi gãi đầu gượng cười:- Không giấu gì đội trưởng Nghiêm, thật ra tối nay người muốn đối phó em là Từ Mặc con trai của Phó huyện trưởng.
17 Thời gian một đêm thoáng cái đã qua. Một đêm đó, Quý Phong vẫn kiên trì luyện thể, hơn nữa chỉ thực hiện một động tác duy nhất. Nhưng lần này bởi hắn ra lệnh cho Trí não dùng tiêu chuẩn thật nghiêm khắc nên kết cục Quý Phong đã bị bắt phải giữ động tác đó nguyên một đêm.
18 Quý Phong vỗ vỗ vai Trương Lỗi, thản nhiên cười:- Không sao đâu, Từ Mặc sẽ không làm gì mình, bởi vì mình chẳng qua chỉ là một tên tiểu tử nghèo không quyền không thế.
19 - Lỗi à, cám ơn cậu!Quý Phong khẽ vỗ vỗ bả vai Trương Lỗi. Gã chậm rãi lắc đầu:- Từ khi nào cậu lại khách khí với mình như vậy hả? Đấy có phải là tính cách của cậu đâu nhỉ?Quý Phong gục gặc đầu cười:- Thằng ôn này! Thôi không nói nhảm nữa, tối rồi mình phải về đây.
20 Thân thể tròn đầy mềm mại như thần vệ nữ kết hợp với khuôn mặt hoàn hảo đã làm cho người con gái này mang một vẻ mị hoặc khác thường, ẩn chứa nét mỹ lệ tột cùng.