1 Trên máy bay MH399 đang bay qua biển Thái Bình Dương bao la, Dương Tuấn Vũ đang ngồi cạnh cửa sổ trên khoang thường. Hắn nhìn những đám mây đen ngoài kia rồi suy nghĩ xuất thần:
- Không biết giờ này Linh Khả Nhi đã nghe cha xứ hỏi xong chưa? Cô ấy liệu có đồng ý không?.
2 “Này. . . . . này anh gì ơi. !!!”- Giọng nói trong trẻo vừa lạ vừa hơi quen quen vang lên.
Dương Tuấn Vũ quay lại “À. . Ồ, cô bé tiếp viên. Có chuyện gì vậy?”
Giọng nói chân thành mang theo tia cảm kích: “Cảm ơn anh đã nói giúp em”
“À.
3 “ Hahaaaa. . . . . . . . . . Cảm giác rung lắc, cảm giác sợ hãi, cảm giác có thật nhiều người chết thật là vui nha. . . ” Một giọng nói sung sướng vang lên, kèm theo âm thanh thô bỉ.
4 Dương Tuấn Vũ mở mắt nhìn xung quanh. Tất cả đều trắng xóa. “Ừm. Trần nhà trắng, tường trắng, bác sĩ mặc áo blouse trắng, đệm trắng, chăn trắng, bộ quần áo trắng sọc xanh, cả đôi tất chân cũng màu trắng.
5 “Tuấn Vũ, lần này may là không có bị thương nặng, lần sau cháu đi đứng nhớ cẩn thận chú ý dưới chân nhé. Đừng lúc nào cũng suy nghĩ vẩn vơ nữa. Cháu không còn nhỏ nữa.
6 Dương Tuấn Vũ mỉm cười nói: “Ừm. Anh biết rồi. Vào ăn cơm thôi. Mẹ đang đợi cơm đấy. ”
Mai Tuyết Yên tròn mắt ngạc nhiên vì cách hắn xưng hô, rồi như nhận ra gì đó, chỉ mỉm cười rồi đáp:
“Vâng, em cũng đói bụng rồi.
7 “ Ê, Tuấn Vũ, thứ 7 sau kỷ niệm 10 năm thành lập trường đấy, lớp mình có tham gia tiết mục nhạc kịch Romeo và Juliet đấy. Có muốn đăng ký vai diễn nào không? “- Lớp trưởng vỗ vai Dương Tuấn Vũ.
8 “Dừng hết lại cho tôi!!!”- Diệp Minh Châu hét lên-“Tôi cổ vũ tinh thần của lớp thì có gì sai. Các bạn không thích nghe thì bịt tai lại. Không ai bắt các bạn phải nghe chúng tôi nói chuyện.
9 . . .
Sau khi từ trường về, hắn lại ở sân nhà tạp lại kịch bản 2-3 lần, rồi kéo một thân ướt đẫm đi tắm. Không thể nói diễn xuất đơn giản được. Nhìn không mất sức, nhưng để diễn ra được các động tác, những cảm xúc của nhân vật thì cũng phải tập đi tập lại rất nhiều lần.
10 “ Nói thì nói thế. Người ta múa đẹp thế này, lớp mình cũng khó để mà vượt qua đây. Ài. ”- Mập mạp thở dài.
“Chưa ra trận đã nhận thua thế mày. Mày nói nhỏ thôi.
11 “ Xin mời tiết mục tiếp theo của lớp 10C. Nhảy hiphop. Đây là những điệu nhảy rất mới lạ du nhập từ Ây Mỹ. Các bạn sẽ cảm thấy rất thú vị đấy. ”
“Hiphop / Breakdance à.
12 Sau khi tự động viên bản thân, hắn cầm kịch bản đọc lại vài điểm mấu chốt. Lúc ngẩng đầu lên nhìn thấy Diệp Minh Châu thì hai mắt mở lớn, mồm chữ O.
Diệp Minh Châu tóc dài buộc nơ trắng gọn gàng, mặt chỉ trang điểm nhẹ nhàng nhưng đã rất hoàn mỹ.
13 Dương Tuấn Vũ cởi chiếc mặt nạ của mình và chiếc mặt nạ của Juliet xuống, hắn nhìn thẳng vào đôi mắt như sao sáng ấy, rồi hơi nhăn mày, có một chút thở dài, đôi tay nắm chặt như thầm làm một quyết định lớn nhất đời mình.
14 “Không nhận ra Romeo và Juliet của chúng ta lại yêu nhau sâu đậm như vậy nha. ”- Chu bàn tử vỗ vai Dương Tuấn Vũ mấy cái thật mạnh.
Dương Tuấn Vũ nhe răng nhếch miệng “Mày định vỗ cho tao đi viện à.
15 “Được rồi, chỉ là suy đoán thôi, chúng ta không có bằng chứng gì hết. Không thể đi gặp chúng nói lý lẽ được. Tức giận không giải quyết được vấn đề, hai người cần bình tĩnh nghe tớ nói tiếp.
16 “Và cuối cùng giải nhất. Vâng, giải thưởng giành cho tập thể xuất sắc nhất đêm nay. Tôi xin mời Cục trưởng Cục giáo dục, ông Lương Trọng Khải lên trao giải thưởng cao quý này.
17 Hắn bắt đầu rút bớt thời gian học xuống một nửa. Bắt đầu suy tính kế hoạch làm giàu. Vì không quá giỏi giang về công việc gì, hay nhớ rõ những sự kiện của tương lai, nên hắn cần phải vạch ra con đường cho mình.
18 Hắn sờ sờ đầu thấy vẫn lành lặn, soi gương cũng thấy không có gì bất thường, đến lúc đấy mới thở phào nhẹ nhõm.
“Sao rõ là tối qua đau đầu, rồi sốt cao mà nhỉ? Ngủ xong là khỏe? Thôi không sao cũng chẳng cần quan tâm làm gì.
19 Hắn bắt đầu thử điều khiển viên đá ShenLong. “Ừm, đúng là có thể sử dụng theo ý muốn. Lệnh đầu tiên, sắp xếp các phát minh theo thứ tự thời gian. ”
Viên đá ShenLong tỏa sáng, phát ra âm thanh êm tai của một người phụ nữ: “Lệnh hợp lý.
20 . . . . .
Sau khi về nhà tắm giặt, xoa bóp và thả lỏng các nhóm cơ theo hướng dẫn của Triệu Cơ, hắn cảm thấy tinh thần rất phấn chấn, nhếch mép cười, người ngoài nhìn vào cảm giác hắn có gì đó thay đổi, có chút hấp dẫn, nam tính hơn.