61 Editor: ChieuNinh
Tìm được khu vực dầu con rùa hoạt động, Lỗ Đạt Mã vô cùng vui vẻ, đặc biệt là trứng rùa này, quả thực là thu hoạch ngoài ý muốn. Gõ một cái lỗ nho nhỏ trên vỏ trứng, cắm vào một cái "tim đèn", vào ban đêm trong động còn không có ánh sáng hay sao? Chỉ là vật liệu làm cái tim đèn này, phải phí chút tâm tư.
62 Mỗi ngày Dạ hái trở về cái loại lá cỏ có gân lá màu tím, một phần nhìn Lỗ Đạt Mã ăn, một phần thì bản thân hắn nhai nát rồi thoa lên trên vết thương giúp nàng.
63 Editor: ChieuNinh
Mỗi ngày Dạ hái trở về cái loại lá cỏ có gân lá màu tím, một phần nhìn Lỗ Đạt Mã ăn, một phần thì bản thân hắn nhai nát rồi thoa lên trên vết thương giúp nàng.
64 Mùa đông trong động vẫn rất là ấm áp.
Lỗ Đạt Mã dùng da thú làm một cái rèm thật dầy, kín đáo chặt chẽ che đậy cửa động, để tránh cho bị gió thổi vào, ở phía dưới chân rèm nàng còn kẹp rất nhiều xương thú.
65 Editor: ChieuNinh
Mùa đông trong động vẫn rất là ấm áp.
Lỗ Đạt Mã dùng da thú làm một cái rèm thật dầy, kín đáo chặt chẽ che đậy cửa động, để tránh cho bị gió thổi vào, ở phía dưới chân rèm nàng còn kẹp rất nhiều xương thú.
66 Editor: ChieuNinh
Khi "lịch Man Hoang" của Lỗ Đạt Mã ghi đến "Mùa đông ngày thứ hai mươi ba" thì tuyết rơi.
Tuyết rơi rất lớn, nếu như một ngày không quét sạch mà nói thì tuyết đọng lại ở trên sân thượng có thể chận lại hơn nửa cửa động.
67 Editor: ChieuNinh
Khi "lịch Man Hoang" của Lỗ Đạt Mã ghi đến "Mùa đông ngày thứ hai mươi ba" thì tuyết rơi.
Tuyết rơi rất lớn, nếu như một ngày không quét sạch mà nói thì tuyết đọng lại ở trên sân thượng có thể chận lại hơn nửa cửa động.
68 Lỗ Đạt Mã nhìn "lịch Man Hoang" trên vách động một chút. Hôm nay đã là "Mùa đông ngày thứ năm mươi hai" rồi. Công việc săn bắt của Dạ càng ngày càng khó khăn, rạng sáng đi ra ngoài, thường thường phải gần tới trưa thì mới trở về.
69 Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã nhìn "lịch Man Hoang" trên vách động một chút. Hôm nay đã là "Mùa đông ngày thứ năm mươi hai" rồi. Công việc săn bắt của Dạ càng ngày càng khó khăn, rạng sáng đi ra ngoài, thường thường phải gần tới trưa thì mới trở về.
70 Miếng thịt chiên mỡ rất thành công, vốn là thịt khô vừa khô vừa cứng lại khó có thể nuốt trôi, trải qua lật chiên vài cái trên nước mỡ lại biến thành miếng thịt chiên thơm ngon dòn xốp, có một thứ không được hoàn mỹ chính là không có gia vị gì.
71 Editor: ChieuNinh
Miếng thịt chiên mỡ rất thành công, vốn là thịt khô vừa khô vừa cứng lại khó có thể nuốt trôi, trải qua lật chiên vài cái trên nước mỡ lại biến thành miếng thịt chiên thơm ngon dòn xốp, có một thứ không được hoàn mỹ chính là không có gia vị gì.
72 Dạ bị thương.
Lỗ Đạt Mã muốn tiến lên, lại biết bản thân mình đi qua trừ bỏ thêm phiền phức cho Dạ, cũng không có tác dụng gì, không cẩn thận sẽ làm cho nàng và Dạ đều biến thành "Món ăn trong mâm" của con cự thú trước mắt này.
73 Editor: ChieuNinh
Dạ bị thương.
Lỗ Đạt Mã muốn tiến lên, lại biết bản thân mình đi qua trừ bỏ thêm phiền phức cho Dạ, cũng không có tác dụng gì, không cẩn thận sẽ làm cho nàng và Dạ đều biến thành "Món ăn trong mâm" của con cự thú trước mắt này.
74 Làm xong tất cả, Lỗ Đạt Mã liền ngồi phịch dưới đất, há miệng thở dốc. Lúc này trái tim của nàng đập nhanh như đánh trống, trước mắt choáng váng từng đợt.
75 Editor: ChieuNinh
Làm xong tất cả, Lỗ Đạt Mã liền ngồi phịch dưới đất, há miệng thở dốc. Lúc này trái tim của nàng đập nhanh như đánh trống, trước mắt choáng váng từng đợt.
76 Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã hao hết hơi sức, rốt cuộc cũng đưa được Dạ tiến vào trong phòng tuyết. Lại dùng tuyết xoa thân thể giúp hắn một lần nữa, cầm lấy áo da phủi hết tuyết trên đó rồi đắp lên trên người Dạ, khẽ vuốt xuống đầu của hắn.
77 Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã hao hết hơi sức, rốt cuộc cũng đưa được Dạ tiến vào trong phòng tuyết. Lại dùng tuyết xoa thân thể giúp hắn một lần nữa, cầm lấy áo da phủi hết tuyết trên đó rồi đắp lên trên người Dạ, khẽ vuốt xuống đầu của hắn.
78 Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã vất vả lôi kéo rốt cuộc cũng đút hết một chén canh thịt vào trong miệng Dạ.
Vẫn coi là Dạ chịu phối hợp, không làm cái việc chết không há miệng, động tác xoay đầu qua chỗ khác.
79 Editor: ChieuNinh
Lỗ Đạt Mã vất vả lôi kéo rốt cuộc cũng đút hết một chén canh thịt vào trong miệng Dạ.
Vẫn coi là Dạ chịu phối hợp, không làm cái việc chết không há miệng, động tác xoay đầu qua chỗ khác.
80 Mượn trứng dầu con rùa làm thành ngọn đèn dầu, Lỗ Đạt Mã xử lý tốt vết thương cho Dạ, lại đốt chậu than cháy lên, trời đã có chút tờ mờ sáng rồi.
Không nhìn đôi mắt nhỏ tội nghiệp của Dạ, Lỗ Đạt Mã vẫn như cũ nấu canh thịt cho hắn, còn mình cũng chấp nhận ăn thịt vụn dưới đáy nồi.